Những thứ này đều là tri thức loại pháp thuật, mỗi một phái tu sĩ đều có thể tu tập, đều có thể thử dung nhập vào đặc điểm pháp thuật của phái bọn họ, cuối cùng đương nhiên sẽ mỗi phái không giống nhau, cũng sẽ hình thành đặc điểm pháp thuật riêng của mình.
Trong đó, Lâu Cận Thần đã gặp được một người với một thanh kiếm bạc nhỏ, mỗi lần đâm tới đâm lui, tốc độ cực nhanh, làm cho Lâu Cận Thần cũng cảm thấy kinh ngạc, còn gặp một người có thể ngự ngân hoàn điêu khắc ra một bộ tranh hoa mẫu đơn ở tấm ván gỗ, loại khống chế tinh tế này làm Lâu Cận Thần cảm thấy những thứ mình phải làm được đều không dễ dàng.
Những pháp thuật khác đủ chủng loại giai kỳ, mỗi lần đến tiểu hội pháp đều sẽ có một chủ đề, mà căn cứ vào mỗi chủ đề mà người mở tiểu pháp hội sẽ mời người tương ứng, đều là những người có kinh nghiệm về loại pháp thuật này nhất ở đây.
Sau khi Lâu Cận Thần nghe nói xong liền luôn muốn đi nghe, mới đầu mọi người không bằng lòng, dù sao thì hắn là một tu sĩ luyện khí đạo, nếu như là pháp hội về phương diện luyện khí đạo, hắn ở đây cũng không có gì lạ lùng. Nhưng mà các loại pháp hội phi kiếm khác không thích hắn đến, nhưng lần nào trước khi tới hắn cũng mang theo cuốn sách nhỏ tâm đắc về kiếm thuật của mình.
Lúc đầu, mọi người cũng không để ý lắm đến kinh nghiệm kiếm thuật của hắn, sau khi xem qua lại rất là kinh ngạc, trong đó có người nói sách luyện tập kiếm thuật này, ngôn ngữ tinh tế ý nghĩa sâu xa, không thấy lời nói huyền ảo, lại mộc mạc mà rõ ràng, có trình tự và phương pháp cụ thể, là một sổ tay tu luyện kiếm thuật cực tốt.
Lại có người cho rằng chỉ cần căn cứ vào sổ tay tu hành kiếm thuật này có thể tôi luyện ý chí.
Thế là liền cho phép hắn ở bên cạnh nghe, hắn ở pháp hội cũng không nhiều lời, chỉ yên lặng nghe, cũng không phải thật sự muốn học các loại pháp huyền bí này, hắn muốn thử dung nhập các loại pháp thuật huyền bí này vào trong kiếm thuật của mình.
Cho nên hắn chưa bao giờ để ý việc kiếm thuật của mình triển lộ ở bên ngoài, theo hắn thấy, chỉ cần kiếm thuật của mình tiến cảnh đủ mau, người khác có học cũng học không kịp.
Người hắn quen biết dần dần cũng nhiều hơn, nhóm giảng lang này dù chưa thấy Lâu Cận Thần thật sự thi triển kiếm thuật, nhưng mà thông qua sách nhỏ của hắn, có thể khẳng định kiếm thuật của Lâu Cận Thần nhất định không đơn giản, chỉ là lại cảm thấy kiếm thuật của Lâu Cận Thần là trường kiếm chi thuật, mặc dù cảnh giới kiếm thuật cao, nhưng mà thủ pháp hành kiếm chung quy là lạc hậu.
Có người khuyên hắn luyện tập ngự kiếm thuật nhiều hơn, Lâu Cận Thần cũng không tranh cãi gì, chính hắn cũng biết ngự ngân hoàn, liền nói mình biết, mọi người cũng đều cười cười, không nói gì.
Đương nhiên, hắn cũng rõ ràng, nếu như có người thật sự muốn học trường kiếm chi thuật của mình, trong khoảng thời gian ngắn là căn bản là không thể học được, thậm chí khả năng có học trường kiếm mười năm, vừa xuất núi đã có cảnh bị người dùng ngự kiếm thuật gọt đầu rồi.
Lâu Cận Thần đương nhiên cũng sẽ không để cho Tiết Bảo Nhi cứ luôn học tập cái này, hắn muốn để Tiết Bảo Nhi luyện ra được lòng can đảm, theo hắn, tất cả kỹ xảo của kiếm thuật đều có thể từ từ luyện ra được, nhưng mà khí phách và kiếm ý lăn xả hơn ai hết mới là đáng quý nhất, cũng là thứ khó luyện ra nhất.
Cùng với việc sách nhỏ kiếm thuật của Lâu Cận Thần được lan truyền, tiết kiếm thuật của hắn cũng có không ít người tới nghe, mà cái Lâu Cận Thần giảng và kiếm thuật trong sách của hắn đều không khác biệt lắm, trong sách đủ loại phương thức luyện tập, cần năm rộng tháng dài để tích lũy, cho nên các học sinh có đến lại đi, nhưng đương nhiên không ngừng có người mới đến.
Nói chung, cả giảng đường nhỏ vẫn luôn ngồi không hết, nhưng vẫn sẽ luôn có ba năm người có mặt.
Kiếm thuật của Lâu Cận thần nói ra thì thật ra cũng không có bao nhiêu bí mật, hắn cảm thấy kiếm thuật muốn nhanh, muốn chuẩn, muốn bén, đây là những cái nền tảng nhất, mà muốn đạt tới nền tảng này, như thế thì khống chế pháp lực, trình độ thâm hậu là mấu chốt.
Nhanh, chuẩn, bén là cốt của kiếm thuật, sau đó là cách hành kiếm, ví dụ như hắn ẩn thân tàng hình tới gần kẻ địch, còn có Du Thân Túng Kiếm của hắn, những thứ này lấy một mình ra thì người khác cũng có pháp thuật cùng loại cũng có thể làm được, nhưng Lâu Cận Thần lại có thể dung nhập chúng vào trong một kiếm một thức.
Mấu chốt là phải kết hợp những thứ mà mình học với nhau, nếu không, ngươi sẽ có một ngàn loại pháp thuật, cũng không có ai sẽ để ngươi đi thi triển một nghìn lần pháp, ngàn pháp nhất thể thành một pháp mới có thể hình thành nước lũ, mới có thể làm được dưới một kiếm không có ai có thể địch lại.
Nhưng hắn nghĩ, nếu mình Hóa Thần, lại nghe được nhiều lý thuyết pháp thuật như vậy, thật ra có thể sáng lập vài loại kiếm pháp chân chính.
Trước kia chỉ có thể xưng là thuật, sau có lẽ có thể xưng là kiếm pháp chân chính.