Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 377 - Chương 377: Loạn Tượng Khởi (1)

Chương 377: Loạn tượng khởi (1) Chương 377: Loạn tượng khởi (1)

Bật hơi thành mây, hà hơi thành sương, gió thổi không tan.

Có thể tụ thành roi lụa trói buộc người khác, có thể viết ngàn lời bay bổng trong gió mà không tiêu tan, có thể gửi gắm tinh thần.

Đến tận đây, có thể xưng là đệ tứ cảnh - ký thần.

Mà đệ ngũ cảnh lại được xưng là hoàn đan, ý chỉ là nói khí trong thiên địa như luyện đan dược vậy, không ngừng mài, cuối cùng không ngừng biến sắc đổi màu, sau khi lần lượt thay đổi màu sắc, lại lần lượt mài thành màu sắc nguyên bản, là thành hoàn đan, còn có nghĩa là trả lại "đa" về nhục thân.

Mà đệ lục cảnh là gì, trong sách cũng không có viết, Lâu Cận Thần cũng không biết có phải do hắn không tu đến, hay là lúc hắn viết tiểu lục này thì vẫn chưa tu đến.

Hắn không khỏi nghĩ, Quốc sư này là cảnh thứ mấy?

Trước đó mọi người nói thế giới rất lạnh cứng, sau khi mọi người Hóa Thần rất khó tiến bộ, chính là chỉ sau đệ lục cảnh khó tấn thăng tiếp sao? Nhưng trong thiên hạ này, người tới đệ lục cảnh, chỉ sợ đã mò kim đáy bể rồi.

Đệ tứ cảnh đã rất ít hành động trong giang hồ, là đại lão một phương, đệ ngũ cảnh e là đã là giáo tòa một phương nhỉ, về phần đệ lục cảnh, thế thì không biết sẽ là tồn tại như thế nào.

Lâu Cận Thần không nhịn được lại xem hai lần nữa.

Phát hiện mình tu luyện không sai, luyện khí đến nhu, phương thức luyện khí của mình thật ra có thể tăng thêm chút, trong tiểu lục nói, hắn coi khí của mình như tết tóc vậy, rất có hiệu quả, còn có thể luyện tập khả năng phân hóa niệm khí, hắn quyết định thử xem. ...

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Lâu Cận Thần đã luyện tập một ngày, lại bắt đầu giảng bài lần nữa, lần này hắn tiến vào, trong giảng đường có Tiết Bảo Nhi đang đợi.

Lâu Cận Thần chỉ bảo nàng luyện tập, lúc nghỉ giữa giờ lại giảng giải cho nàng một ít lý thuyết kiếm thuật.

Lại hơn mười ngày sau, thấy nàng luyện tập đã thuần thục, thế là hắn thiết kế một loại kiếm thức liều mình tiến lên cho nàng.

Một cái hạt nhỏ được treo trước mặt nàng, bảo nàng thử đâm hạt, mà trên đường treo một hạt dẻ lông, hạt dẻ lông chạm vào người sẽ chích người, xông tới sẽ đụng vào, sẽ khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Mà Lâu Cận Thần cảm thấy, điểm cốt nhất của trường kiếm chi thuật chính là vượt qua sợ hãi trong lòng, bởi vì nếu thực chiến, người động theo kiếm, nhào vào người tấn công là sẽ có hung hiểm cực lớn, phải vượt qua áp lực khổng lồ trong lòng.

Cái này tức là luyện tập kiếm thuật, cũng là tôi luyện ý chí cá nhân.

Mà bản thân hắn ngoại trừ đọc sách trong phòng chứa sách, thì lại là tự luyện tập, đã có pháp niệm chân khí của mình bện thành, lại có tết chỉ tơ để thắt nút, mỗi ngày tốn thời gian còn nhiều hơn Tiết Bảo Nhi. Lúc Tiết Bảo Nhi luyện tập, hắn cũng luyện tập ở bên cạnh. Ban đầu giảng đường luôn tràn ngập sương mù, về sau loại khí tượng này càng lúc càng trở nên mờ nhạt hơn.

Đã có hơn chục sợi chỉ dài hơn ba thước được hắn tết xong rồi, khí của bản thân hắn cũng bị chính hắn bện thành một sợi tơ.

Lâu Cận Thần phát hiện khí của mình càng ngày càng mềm, càng ngày càng thuần khiết, cũng càng ngày càng thuận, như là một đám mây trắng, lúc xuất hiện phòng toàn là sinh quang.

Song, Tiết Bảo Nhi trong khoảng thời gian ngắn lại không thể nhìn ra được có bao nhiêu tiến bộ lớn, dù sao thì trường kiếm chi thuật cần thời gian mài giũa luyện tập, không thể một sớm một chiều mà thành được.

Lâu Cận Thần như một miếng bọt biển, hấp thu các loại tri thức, đương nhiên là có thời gian, hắn cũng sẽ đi các giảng đường khác nghe giảng bài, phát hiện những giảng lang này bất kể là tu vi của bản thân thế nào, đều có một mặt độc đáo của mình, hoặc là cách giảng sinh động hoạt bát, làm cho người ta nghe mà như rót mật vào tai.

Lại có một số giảng lang có cách giảng mạnh như thác đổ, luôn có thể dẫn người ta tiến vào một loại cảnh huyền diệu, lại hoặc có một số giảng lang, cách giảng kiệm lời ít nói, nhưng mà lại giỏi về mặt biểu thị, làm cho người ta vừa nhìn đã hiểu.

Hắn không chỉ đi xem những khóa học pụ đó, còn xem những môn chính, đối với tất cả đạo tu hành đều có một hiểu biết chi tiết toàn diện.

Đồng thời hắn cũng hiểu, thật ra giữa một số phái sẽ có một chút liên hệ, tham khảo ưu điểm lẫn nhau, đều có ý đồ muốn dung nhập một ít pháp thuật vào đạo tu hành của mình.

Lâu Cận Thần phát hiện ở trong này, không chỉ là khu vực các học sinh học tập, cũng là nơi tư tưởng của nhóm giảng lang chạm nhau.

Hắn không thèm để ý ánh mắt của người khác, thường thường đi nghe giảng bài xong, cũng sẽ có người mời hắn đi tham gia một số loại hội pháp nhỏ, những hội pháp này thật sự là là tư tưởng gặp nhau, là các loại pháp thuật giao thoa.

Hắn phát hiện mình hành tẩu giang hồ học được vài thứ gì đó đều có thể có hỗ trợ lý thuyết cao thâm hơn, tinh tế hơn ở trong này.

Kiếm thuật, chú ngôn, bùa chú, ngự pháp, phi độn, ẩn thân biệt tích, thế thân, phân thân, độc trớ, mượn pháp, cấm chế trận pháp vân vân.

Bình Luận (0)
Comment