Nhím đã chui vào trong cỏ, không có động tĩnh, ngay khi Lâu Cận Thần cho rằng cô không muốn nói cho mình biết, lại nghe: "Ta tên là Bạch Tiểu Thứ."
Cái tên này cũng quá tùy ý rồi.
Ngày hôm sau, Lâu Cận Thần đứng ở trước cửa Hỏa Linh Quan, hắn thấy một đoàn người. Đúng hơn, là hơn mười người bị trói lại một chỗ. Theo sau bọn họ có hơn hai mươi người, trên tay mỗi người cầm giày hoặc là một ít vũ khí, bọn họ hô to, quất roi những người đi chậm.
Lâu Cận Thần không biết bọn họ là ai, nhưng sáng sớm trói buộc hơn mười người đi về trong núi, không giống như là chuyện tốt gì, những người đó cũng không giống người tốt.
Thương Quy An và Đặng Định đều giật mình khi nghe tiếng động này, rời Hỏa Linh Quan, đi đến sườn dốc, nhìn đám người bên dưới.
Đặng Định sau khi nhìn cẩn thận, đột nhiên nói với Lâu Cận Thần đang ở bên cạnh: "Sư huynh, trong đó có một người ta nhận ra, là người mã phu nổi danh trong thành Tù Thủy, có thể mời đại tiên trong núi nhập vào người, rất có danh tiếng, từng giúp phụ thân ta phá một vụ án giết người liên hoàn."
Lâu Cận Thần lập tức hiểu được đây là chuyện gì, ngày hôm qua trong núi những đại tiên kia xảy ra nội đấu, do đó ảnh hưởng đến thế giới loài người. Những người này cung phụng Đại Tiên, những người này bị bắt, nhất định đều là những mã phu của Bạch Tiên, Bạch Tiên thất bại liên lụy những người này.
"Ngươi đối với mã phu có hiểu rõ không?" Lâu Cận Thần hỏi.
Đặng Định là con trai của bộ đầu thành Tù Thủy, đã ba đời làm quan, trước khi tới Hỏa Linh quan, đã nghĩ tu pháp gì, đã nghiên cứu qua mã phu cùng tiên gia.
"Trong khu vực thành Tù Thủy, có không ít gia tộc xuất mã, thậm chí có một số nơi, cả thôn bọn họ cung phụng trong từ đường không phải linh vị tổ tiên, mà là bài vị Tiên gia. Bản thân bọn họ cũng không có bao nhiêu năng lực, nhưng lại được tập luyện từ nhỏ, có thể để Tiên gia nhập thân, sử dụng một ít pháp thuật, đối với những người làm mã phu này mà nói, bọn họ kỳ thật vì gia tộc trả giá rất lớn, bởi vì tuổi thọ của mã phu rất ngắn."
Lâu Cận Thần không khỏi thở dài. Hiện tại hắn đã hiểu, chân pháp thực ra không khó có được, những người này muốn tu luyện khí pháp, nhất định có thể đạt được. Tuy nhiên, rất ít người tu, vì phải rất lâu mới đạt được. Loại pháp thuật kia lại nhanh chóng có, lại có thể truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. .
"Các ngươi chờ một chút." Lâu Cận Thần đột nhiên hô lên, Thương Quy An cùng Đặng Định đều không hiểu, nhìn Lâu Cận Thần.
Lúc này có người vung roi, đánh cho Bạch Tiên mã phu dừng bước, loạng choạng suýt ngã.
Đặng Định mặc dù không hiểu tại sao Lâu Cận Thần lại hét lên, nhưng nếu Lâu Cận Thần đã hét, lại không có ai dừng lại, làm cho Đặng Định cảm thấy mất thể diện của Lâu Cận Thần, lập tức dùng giọng nói có phần sắc bén hô: "Nói các ngươi dừng lại, không nghe thấy sao?
Sau khi hắn hô, mới có người dừng lại, chính là người Đặng Định đã chỉ Lâu Cận Thần, người khi xưa đã giúp Đặng bộ đầu phá án.
"Đặng công tử, có chuyện gì sao?" Người nọ hỏi.
Đặng Định nhìn về phía Lâu Cận Thần.
"Các ngươi muốn dẫn bọn họ đi đâu?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Đây là chuyện giữa Tiên gia, thứ cho chúng ta không thể trả lời." Người nọ cũng không cho Đặng Định mặt mũi, cũng không vì Hỏa Linh quan mà e ngại Lâu Cận Thần.
"Sư huynh, ta nghe nói Tiên gia cũng có nội đấu, rất có thể là một phái Tiên gia nào đó mất thế, những người mã phu này bị đưa tới trong núi tế Tiên gia của họ."
Không khác Lâu Cận Thần suy đoán nhiều lắm, lúc này nói: "Con đường này, gió đi được, mưa đi được, nhưng các ngươi không đi được."
Lời nói của hắn khiến người đi đường phía dưới xôn xao, một người trong đó chắp tay nói: "Ta đã nghe nói ở đây xây dựng Hỏa Linh quan đã lâu, chưa đến thăm, mong các vị thứ lỗi. Chỉ là hôm nay chúng ta phải hộ tống những tù nhân này lên núi, nếu trời tối, chúng ta không đến kịp, Tiên tộc tức giận, chúng ta chỉ sợ không thể không nói với Tiên gia, chúng ta bị ngăn trở ở Hỏa Linh quan."
"Ngươi cứ nói, ta có một bằng hữu bị Tiên gia của các ngươi đánh mù một bên mắt, chuyện này ta vẫn muốn cùng bọn họ giải quyết chuyện đây." Lâu Cận Thần vốn không muốn quan tâm chuyện ân oán trong núi. Đối với con người, nói một cách thẳng thắn, giống như ma quỷ, là mương dây leo cỏ, dọn sạch sẽ xong, một thời gian sau lại mọc um tùm.
Nhưng nếu đã bắt gặp việc này, không bằng tính toán một lượt, ít nhất con nhím tên Bạch Tiểu Thứ kia đã nói cùng hắn "giao bằng hữu".
Khí tức của một người dưới sườn núi đột nhiên biến đổi, trở nên u ám, đôi mắt kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâu Cận Thần, Lâu Cận Thần cảm nhận được khí tức âm lãnh như tà phong theo đôi mắt đối diện hướng đến nội tâm mình.
"Tiên gia nhập, ánh mắt này là muốn chiếm đoạt thân thể mình!" Lâu Cận Thần chỉ bằng một ý nghĩa đã nhận ra mục đích của đối phương.