Lương Ngọc Công phất ống tay áo, ngọn lửa bên trong ao lửa ở Tế Hỏa Đường dâng lên, mà một số chậu than trong trại vốn có ngọn lửa mờ nhạt đột nhiên bốc cháy, chiếu sáng toàn bộ trại.
Và trong bóng tối đằng trước, chỗ bóng ma ở một góc tường có một nữ tử mặc váy xanh ngọc từng bước đi ra.
Giữa tóc nàng cài trâm mộc, bên hông treo túi báu, chỉ đi mấy bước thì không tiếp tục di chuyển nữa, ánh mắt mang theo tức giận nhìn Lương Ngọc Công.
Lâu Cận Thần đứng ở nóc nhà nhìn nữ tử đi ra này.
Lòng nghĩ: "Thì ra nàng tên Chương Ngân Chi, cái tên khá đẹp."
Đồng thời, trong lòng lại sinh ra một loại cảm xúc thời gian trôi nhanh thật, tiểu nữ hài năm đó luyện chữ dưới tàng cây đã bất phàm như thế.
Hắn có thể nhìn ra được một luồng khí vận trên người nàng linh động mà thuần khiết, những chiếc lá trên pháp tượng chương thụ bạc hiện ra trong hư không đều giống như pháp phù.
Có thể thấy nàng nhất định có tạo nghệ vô cùng cao đối với phù phép.
"Lương Ngọc Công, ngươi thật sự không chịu thả người?" Chương Ngân Chi lại hỏi.
"Ha ha ha, ngươi cứ ngây người sống ở nơi đó là tốt nhất, sẽ không có việc gì, nhưng nếu đã tới thì sẽ khiến ngươi hiểu rõ, cây cối trời sinh cũng chỉ có tác dụng làm củi mà thôi!" Lương Ngọc Công cười lạnh nói. ...
Trong bóng đêm, có hư ảnh của một gốc chương thụ màu bạc to lớn, cành lá nở rộ, như một cái ô che phủ bầu trời Đoạn Đầu Trại này.
"Lửa!" Lương Ngọc Công quát lớn một tiếng.
Trong ao lửa tại Tế Hỏa Đường sau lưng, ngọn lửa bùng lên, tựa như có một tiếng rít gào không tiếng động đáp lại một tiếng 'lửa'.
Mà cùng lúc đó, những người trong Đoạn Đầu Trại bước ra khỏi Tế Hỏa Đường này cũng đồng thời ăn ý thét lớn: "Lửa!"
Trong ao lửa cũng truyền đến âm thanh như ẩn như hiện, rồi lại giống như tiếng sóng gầm.
Hỏa Thần Giáo phát triển từ trong các cuộc chiến giáo phái, mà kể từ khi Hỏa Thần truyền bá đến Đoạn Đầu Trại thì nơi này đã nhanh chóng trở thành đại doanh công kiên trong Hỏa Thần Giáo.
"Lửa, lửa, lửa, lửa . . ."
Từng tiếng gọi ầm ĩ kia như thể ngay cả những người trong trại đang say ngủ cũng hét lên chữ 'lửa' trong giấc mơ của bọn họ.
Ngọn lửa rực rỡ dâng lên trên cơ thể mọi người, đồng thời nối thành một mảnh, ánh lửa trong hư không lại kết thành mây lửa, che khuất bóng dáng của chương thụ màu bạc to lớn và yêu dị kia.
Chỉ thấy những người này đột nhiên vươn tay chộp vào hư không, trong tay liền xuất hiện từng quả cầu lửa, sau đó ném nó về phía Chương Ngân Chi, trong nháy mắt lại là một mảnh quả cầu lửa xẹt qua hư không.
Những quả cầu lửa kia rít gào rơi xuống như một vùng mưa lửa, khí thế khoáng đạt.
Trên mặt Chương Ngân Chi không hề lộ vẻ sợ hãi, nhưng lại rất thận trọng.
Nàng biết chút nội tình của Đoạn Đầu Trại này, lúc Hỏa Thần Giáo chinh chiến với bên ngoài, Đoạn Đầu Trại từ trước đến nay đều là đi đầu công thành, là trại dũng mãnh nhất.
Nàng chập ngón tay như kiếm giơ ngang giữa chân mày, vung nhanh về hướng phía trước rồi kéo xuống dưới, bên trong ảo ảnh chương thụ bạc trên đầu lại trong chớp mắt như gió thu lay động, rơi xuống từng mảnh lá cây màu bạc.
Lá cây bạc là lá chương thụ, từ hư hóa thật, rơi xuống như từng luồng sáng bạc.
Mỗi một chiếc lá bạc đều đâm xuống một quả cầu lửa.
Những quả cầu lửa kia lập tức tan rã dưới sự công kích của những chiếc lá bạc này.
Chỉ là quả cầu lửa tan tác, nhưng ngọn lửa thì không, những ngọn lửa phân tán ở hư không như tìm được mục tiêu khác, từ trong đó phân ra một phần, đốt cháy hướng bóng cây bạc như ô to trong hư không.
Một phần khác vẫn như cũ đốt về phía Chương Ngân Chi.
Chương Ngân Chi vươn tay khẽ ngắt trong hư không, một chiếc lá bạc xuất hiện trên tay nàng, nàng cầm cuống lá thổi một hơi, lá bạc trên tay nàng hóa thành một chiếc quạt lá màu bạc.
Chỉ nghe nàng khẽ quát một tiếng, quạt lá màu bạc trong tay được vung lên, một mảnh gió lớn thổi ào ào.
Ngọn lửa cuốn tới chỗ nàng lại cuộn ngược về theo gió, ngọn lửa xoay ngược nhấn chìm những người ném quả cầu lửa.
Ánh lửa cũng không thương tổn tới bọn họ, nhưng cơn gió lớn lại san bằng đất hất bay từng người một, ai có tu vi cao thì chỉ là ngã xuống đất, số khác thì trực tiếp bị thổi lên nóc nhà.
Mà mái ngói trên nóc nhà cũng tung bay trong gió, một tràng tiếng vỡ vụn vang lên.
Lương Ngọc Công có chút kinh ngạc, lão ta không ngờ rằng nữ tư tế dưới chương thụ bạc kia lại có bản lĩnh như vậy, lão ta vốn cho rằng một thụ linh bản thổ như chương thụ bạc thì làm gì có bao nhiêu năng lực, làm tư tế của nó càng sẽ không có bản lĩnh gì.
Nhưng biểu hiện của Chương Ngân Chi lại nằm ngoài dự đoán của lão ta.
Tuy thế cũng không thể khiến lão ta sợ, chỉ thấy trong lòng lão ta đang thầm đọc chú ngữ.
Ánh lửa bên trong ao lửa sau lưng dâng lên, thế mà lại có một người từ trong ao lửa đi ra, đây là hình người được tạo thành từ ngọn lửa, nó ngửa mặt lên trời rít gào, phát ra tiếng thét.