Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 926 - Chương 926: Thất Tinh Kiếm Đồ (3)

Chương 926: Thất Tinh Kiếm Đồ (3) Chương 926: Thất Tinh Kiếm Đồ (3)

Hắn ta không khỏi suy nghĩ: "Nơi này là đạo trường của đối phương, hai vị sư đệ trước đó tới đây, chẳng trách vừa mới gặp mặt đã bị tước kiếm."

Hắn ta cũng là cấp bậc thất cảnh, hơn nữa đã ngao du trong tinh vũ, gặp qua không ít trận chiến nguy hiểm, kinh nghiệm phong phú, đương nhiên biết nên làm thế nào để phá vỡ pháp vận ngoại cảnh của người khác.

Thân thể hắn ta bắt đầu phát sáng, ánh sáng giống như nước chảy, khiến mây gió trên bầu trời cuộn xuống, chảy xuống dọc theo nóc Kinh Lạc cung này giống như một thác nước.

Đây là pháp niệm khí lãng của Ngân Hà Kiếm Phái, từng đợt sóng khí đều bao hàm kiếm ý.

Hắn ta mượn khí thế của trời, đồng thời cũng biết người ở thế giới này không ai có thể quên được cảnh tượng thác nước màu bạc xuyên qua giới kia, cảnh tượng bên ngoài khơi dậy nỗi sợ hãi nội tâm trong lòng đối phương.

"Ngươi muốn xứng danh, trực tiếp rút kiếm ra là được, một kiếm sĩ sao lại nói nhiều như vậy chứ." Lâu Cận Thần tâm chí cô đọng, sao có thể bị ý tượng mà đối phương kết thành kia doạ sợ được.

Lời này của hắn vừa dứt, không có gì để nói nữa, không chỉ hắn mà Tiêu Phi Quang cũng vậy.

Lúc này, trong căn cứ tạm thời của Huyền Thiên tông, có một tấm gương báu treo trên một chiếc phi thuyền khổng lồ. Gương báu này có tên gọi là 'Huyền Thiên Bảo Giám', là bảo vật trấn phái của Huyền Thiên tông, cũng là một loại pháp khí mà mỗi một đệ tử của Huyền Thiên tông đều biết tế luyện.

Lúc này, phía trên Huyền Thiên Bảo Giám đang chiếu rọi cảnh tượng của Kinh Lạc cung.

"Sư thúc, tại sao các môn phái khác nói rằng Lâu Cận Thần đã từ chối gia nhập Huyền Thiên tông vậy?"

Bên cạnh Cơ Băng Nhạn là một ông lão có khuôn mặt hồng nhuận.

"Băng Nhạn, con bị hắn mê hoặc rồi, chỉ xem qua sự tích xưa nay của hắn liền nảy sinh ý tốt về hắn, thế nhưng con cũng nên biết rằng người này không thể gia nhập Huyền Thiên tông, hắn không thể gia nhập bất cứ môn phái nào trong Thanh Hà giới, bởi vì đối với hắn mà nói, những người như chúng ta đây đều là kẻ địch phá giới."

"Nhưng, chuyện đã đến nước này rồi, chúng ta cũng bằng lòng dẫn theo hắn cùng rời đi, hơn nữa bằng hữu của hắn cũng đều tham gia khảo hạch của Huyền Thiên tông rồi, chẳng lẽ hắn còn ôm hận trong lòng?" Cơ Băng Nhạn nói.

"Đó là bởi vì hắn không muốn trói buộc bằng hữu bằng suy nghĩ của mình, hắn có thể đã đoán được nguy hiểm khi không rời khỏi đây, vì vậy hắn hy vọng bằng hữu của mình có thể bình an."

"Vậy, sư thúc, thúc thấy Tiêu Phi Quang có thể thắng hắn không?" Cơ Băng Nhạn nói.

"Khó nói lắm, Tiêu Phi Quang là đệ tử ưu tú nhất của Ngân Hà Kiếm Phái, người chết dưới kiếm vô số kể, thắng hay bại khó đoán lắm."

Vào lúc ông ta nói lời này, Tiêu Phi Quang trong gương đột nhiên di chuyển rồi, đầu ngón tay hắn ta bắn ra một tia sáng bạc, ánh sáng bạc chạy ngoằn ngoèo nhanh nhẹn giống như một con rồng bạc, càng giống một dải ngân hà thu nhỏ.

"Ngân Hà Kiếm Ba."

Cơ Băng Nhạn không nhịn được mà đọc thành tiếng, bởi vì kiếm quang mà Tiêu Phi Quang bắn ra này trông rất đơn giản, nhưng kỳ thực lại cực kỳ phức tạp, nó chính là nền tảng kiếm thuật của Ngân Hà Kiếm Phái.

Từng có tiền bối của Ngân Hà Kiếm Phái đối địch với người khác, lặp đi lặp lại chỉ có đường kiếm thuật này mà không ai có thể đánh bại, hơn nữa rất nhiều người đối mặt với 'Ngân Hà Kiếm Ba' này, sau sự việc nói ra cảm nhận của mình đều không giống nhau.

Lâu Cận Thần đã từng thấy qua kiểu kiếm thuật này trong Diệu Đạo cung.

Lúc ấy, hắn chỉ đứng ở một bên quan sát thôi mà đã có một loại cảm giác chấn động như bị kiếm ý xâm chiếm.

Lúc này trực tiếp đối mặt lại có một loại cảm nhận khác.

Hắn cảm thấy kiểu kiếm thuật này dường như không mạnh đến thế.

Thế là, hắn cũng bắn ra một đường kiếm quang.

Ánh kiếm này dung hợp với kiếm khí từ Kiếm Hoàn của hắn, giống như một đường ánh sáng, ngay lập tức va chạm với 'Ngân Hà Kiếm Ba' kia của Tiêu Phi Quang.

Chỉ nhìn thấy vào khoảnh khắc hai đường kiếm quang va chạm với nhau, liền giống như hai dòng nước chảy xiết va vào nhau, ở giữa lập tức nổi lên từng lớp sóng.

Rõ ràng chỉ là một ánh kiếm nhưng sau khi va chạm vào nhau lại giống như có thể kéo dài vô tận, trước sau cuồn cuộn, chảy mãi không ngừng.

Tiêu Phi Quang nheo mắt lại, vung tay áo, sóng kiếm kia cuộn trào, trong nháy mắt từ một đường mỏng biến thành một vùng sóng bạc lớn muốn nuốt chửng lấy kiếm quang của Lâu Cận Thần vào trong đó.

Ngân hà vốn đã có khí thế nuốt chửng vạn vật.

'Ngân Hà Kiếm Ba' của hắn ta đây tuy chỉ là một kiểu, nhưng có thể biến thành trăm kiểu nghìn kiểu, vì vậy cho dù đệ tử của Ngân Hà Kiếm Phái cảm ngộ được ý tượng gì thì đều có thể hợp vào kiểu 'Ngân Hà Kiếm Ba' này.

Lúc này bắt đầu xuất hiện tiếng sóng rồi.

Nếu lắng nghe kỹ tiếng nước 'ào ào' kia, nó lại giống như âm thanh của những dụng cụ bằng sắt quệt vào nhau, từng tiếng xộc thẳng vào nội tâm.

Bình Luận (0)
Comment