Chương 943: Ánh dương mọc lên (2)
Chương 943: Ánh dương mọc lên (2)Chương 943: Ánh dương mọc lên (2)
Trong tay Thời Tông vẫn luôn cầm một tấm sơn ấn màu xanh, toả ra ánh sáng, hình thành một bóng núi trong hư không, mà lại có một dòng sông bao quanh ngọn núi.
Đây là dòng sông cấm ky của Sở Nguyên, tuy nhiên pháp bảo của bọn họ vừa được lấy ra, trong mắt đều đã nhìn thấy ánh mặt trời xuyên qua hư không mà tới, ánh mặt trời đó như ẩn như hiện nhưng lại lấp lánh tụ hợp lại trong mắt bọn họ, trong nháy mắt, núi đổ, sông cạn, sương tan.
Ba người vô cùng hoảng sợ, bên tai lại nghe thấy một thanh âm - Trấn!
Toàn thân ba người trùng xuống, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn thẳng tiến vào sâu trong tâm hồn, một luông sức mạnh trực tiếp trấn áp linh hồn của bọn họ, ba người trong nháy mắt ngã xuống đất.
Trên đại địa, đài quan sát trong vương cung Đại Châu. Ba ngọn đèn hồn trong nháy mắt mờ đi, sắc mặt các sư trưởng của ba môn phái kia biến đổi, nhưng khi nhìn thấy những chiếc đèn hồn vẫn chưa hoàn toàn tắt, họ liền thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sau khi đến giờ hẹn sẵn, ba người vẫn chưa ra ngoài. Người của ba môn phái này lo lắng trong lòng, nhưng nhất thời không dám cử thêm đệ tử của mình vào, chỉ có thể cưỡng ép để một đệ tử đã được chiêu mộ sau khi đến đây tiến vào trong. Đệ tử này cũng là lục cảnh, lúc hắn ta tiến vào trong đó, Cơ Băng Nhạn nói với hắn ta, không cần hắn ta làm gì, chỉ cần đối phương đi vào nhìn xem tình hình bên trong là được. Cuối cùng, đối phương cầm theo một chiếc gương đi vào với tâm trạng căng thẳng. Chiếc gương này ở Huyền Thiên tông còn được gọi là gương corï. Mọi thứ được chiếu lên gương con đều sẽ được phản chiếu trên gương mẹ. Lúc này, người bên ngoài nhìn thấy ánh nắng chói chang, sau đó chiếc gương rơi xuống đất, mà người cầm gương kia thì không chết, nhưng ngọn đèn hồn cũng lại mờ đi, rõ ràng cũng chịu loại trói buộc nào đó. Một lúc sau, Cơ Băng Nhạn ở bên ngoài nhìn thấy trên gương xuất hiện một bàn tay, vào khoảnh khắc bàn tay đó che đi 'gương con, cảnh tượng bên trong đó biến mất trên tấm gương mẹ. Cơ Băng Nhạn ở bên ngoài trầm mặc, nàng muốn xông vào, nhưng nàng biết rất rõ, nếu mình vội vàng đi vào như vậy, e rằng ngay cả bản thân cũng có thể sẽ bị nhốt ở bên trong. Bên ngoài, sư trưởng của ba môn phái kia cũng trầm mặc, cuối cùng, không thể không theo làn sương thông thiên kia trở về đài quan sát trong vương cung Đại Chu. Trong số đó, phó sơn chủ của Thiên Tùng Sơn nói:
"Trong cung điện Thái Dương này không phải là nơi dành cho chư vị đệ tử, nếu chư vị đệ tử tiến vào, chịu sự áp chế của Thái Dương cung, một thân pháp lực cũng không thể phát huy được bao nhiêu."
"Xem ra chúng ta phải tiến vào rồi, ta muốn xem xem trong Thái Dương cung này rốt cuộc là có sự tồn tại như thế nào!"