Chương 944: Rời đi cùng bóng tối
Chương 944: Rời đi cùng bóng tốiChương 944: Rời đi cùng bóng tối
Bên trong Nam Sơn điện của Toàn Chân Giáo, thần niệm của nhóm người chủ sự của Thanh Hà giới vực lần nữa vào điện, giao lưu với nhau, cho rằng việc các đệ tử đi vào là vô ích.
Sau khi bàn bạc một phen, tất cả mọi người cho rằng phải là sư trưởng đi vào mới được, cuối cùng, vẫn là chưởng môn của Ngân Hà Kiếm Phái mở miệng nói: "Chư vị không cần bàn nữa, Kỷ mỗ sẽ vào xem thử, mọi người chuẩn bị thủ tục mang Thái Dương Cung rời đi giới này là được."
Kỷ Thanh Phong tự tin mà bá đạo, nhưng mọi người cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.
Kiếm thuật của Ngân Hà Kiếm Phái từ trước đến nay nổi danh vì công kiên, bản chất cứng rắn nhất.
Thời gian trôi qua rất nhanh, không cần phải chuẩn bị gì, mặt trời còn chưa xuống núi, Kỷ Thanh Phong đã thông qua Thông Thiên Vụ Giác đi tới trước cửa Thái Dương Cung, Kỷ Thanh Phong nhìn tòa Thái Dương Cung này, nói: "Thật là huyền diệu, nhưng Thanh Hà giới vực chúng ta không thể bị ngăn trở trước một tòa cung điện như thế, nếu như không chiếm được thì phá hủy nó vậy."
Cơ Băng Nhạn không dám lên tiếng, chỉ đem Huyền Thiên Bảo Kính chiếu vào trên cửa tòa Thái Dương Cung kia, trong một mảnh ánh sáng rực rỡ hình thành một cửa động trắng xám.
Kỷ Thanh Phong trực tiếp bước một bước vào trong đó.
Hắn ta vừa vào trong đó liền phát hiện một cỗ áp lực cực lớn, thuộc loại cảm giác bị ràng buộc đến từ không gian, đây là chuyện nằm trong dự đoán.
Đồng thời, Kỷ Thanh Phong đầu tiên là nhìn thấy một bộ xương khô ngồi ở nơi đó, hắn ta xác định là đã chết.
Tiếp theo, nhìn thấy một người rối được đặt ở trên xà ngang, nhưng kiếm của hắn ta nói cho hắn ta biết tất cả điều này chỉ là biểu tượng.
Sau đó Kỷ Thanh Phong nhìn thấy bốn người ngồi ở nơi đó, cùng với mấy bộ thi thể.
"Giả thần giả quỷ!"
Kỷ Thanh Phong lạnh lùng cười, tay chém ra kiếm chỉ, một mảnh ánh kiếm bay lên, ánh kiếm như làn gió màu bạc tràn ngập mỗi một góc trong toàn bộ cung điện.
"Độn pháp không tệ, nhưng ngươi ở đây thì không tránh được." Kỷ Thanh Phong dứt lời, từ trong một góc mắt hắn ta nhìn thấy đột nhiên xuất hiện một đoàn ánh sáng mặt trời, ánh mặt trời chợt lóe, trong lòng hắn ta hơi giật mình, kiếm khí quanh người bộc phát, khi chân khẽ dịch chuyển, hắn ta lướt đi như ánh kiếm, và trong mắt Kỷ Thanh
Phong, một luồng ánh kiếm rực rỡ bao phủ xuống.