Chương 959: Âm Minh Nhân (1)
Chương 959: Âm Minh Nhân (1)Chương 959: Âm Minh Nhân (1)
"Ha ha, mặc dù bổn cung ở trong núi, nhưng không mù không điếc, khi ngươi tiến vào Nguyệt Cung của bổn cung, không kiêng nể gì đọc sách mà bổn cung chuẩn bị cho các đệ tử, lẽ nào muốn trở thành đệ tử của bổn cung?"
Giọng nói của Liên Vân vang lên trong lòng Lâu Cận Thần.
Lâu Cận Thần nói:
"Chỉ sợ tiểu bối tu luyện không hợp với cách tu hành của Tố Nguyệt Cung."
"Ngươi còn chút tự giác, nếu không phải thấy ngươi tu pháp thuộc mạch Âm Dương Đạo Thái Cực, chỉ bằng vào tạo nghệ Thái Dương Đạo của ngươi thì ngươi đã sớm chết."
Nhìn nữ nhân không biết bao nhiêu tuổi này dù bị kiếm đâm thủng ngực vẫn sống sót, Lâu Cận Thần không muốn so đo với vị cường giả này.
Hắn nói:
"Đa tạ tiền bối nương tay."
"Bổn cung gọi ngươi không phải vì răn dạy gì, mà là muốn nói cho ngươi một việc, mặt trời của giới này tuy không thịnh vượng, nhưng cũng ổn định, nhưng từ khi các đệ tử của Thái Dương Thần Điện xây Thái Dương Cung, bao nhiêu năm qua đã dung hợp nhiều với mặt trời, lần này bị người trong Thanh Hà giới thô bạo tách ra, đã tổn thương đến nền móng của mặt trời."
Liên Vân nói:
"Cứ tiếp tục thế này thì mặt trời sẽ càng lúc càng tối, tuy không đến mức tắt, nhưng cũng nguy hại cho sinh mệnh của người trong giới này."
"Chẳng lẽ, cung chủ có biện pháp?"
Lâu Cận Thần kêu đối phương là cung chủ nhưng trong lòng hắn có cảm giác kỳ quái, bởi vì người khác cũng gọi hắn là cung chủ. Tuy nhiên, hiện tại Kinh Lạc Cung đã không còn, hắn cũng không tiếp tục là cung chủ.'Có một biện pháp, tế tự, khiến trong mặt trời sinh ra một vị Thái Dương Chi Thần, vậy là mặt trời sẽ từ từ tỏa sáng trở lại."
Lâu Cận Thần sửng sốt vì lời nói của Liên Vân, hỏi:
"Nghe đồn Tố Nguyệt Cung và Thái Dương Thần Cung có thù lâu dài mà? Tại sao cung chủ khiến trong mặt trời sinh ra một vị Thái Dương Chi Thần?”
"Tố Nguyệt Cung có thù với Thái Dương Thần Cung, nhưng không có thù với mọi thứ liên quan thái dương."
Lời của Liên Vân nghe rất có đạo lý, nhưng Lâu Cận Thần lại cảm thấy, đối phương dường như không cần thiết cố ý nói cho hắn biết làm gì. Hắn cứ thấy kỳ lạ, dường như Liên Vân cũng cảm giác được Lâu Cận Thần hoài nghi, bèn nói:
"Ta dạy cho ngươi cách cứu mặt trời, ngươi phải làm một việc giúp ta."
"Việc gì?"
"Ngươi có một bằng hữu Tiết Bảo Nhi, ngươi có thể mang nàng đến Tố Nguyệt Cung, bổn cung muốn thu làm đệ tử."
Lời của Liên Vân khiến Lâu Cận Thần có chút ngoài ý muốn. Nhưng chuyện này hắn không tiện từ chối, dù sao Tố Nguyệt Cung là tông môn cường đại nổi tiếng trong Tinh Vũ, được tông môn như vậy thu nhận là cơ duyên lớn, phúc lớn cho người đó.
Khi Lâu Cận Thần bay trở về từ Thái Âm Tinh, hắn thấy mặt đất vô cùng xa lạ. Vì đây là nơi hắn chưa từng đến, thế là hắn phá mở vân vụ, một đường bay về hướng khác. Hắn không có tâm tư dạo chơi ngóc ngách Yên Lam Giới, nhưng hắn nhìn thấy dưới đất có pháo hoa rực rỡ nở rộ. Thế giới này không phải không có khái niệm về pháo hoa, nhưng là trò tiêu khiển của các tu sĩ, nở rộ bằng hình thức pháp thuật, đa số xuất hiện trong tình huống hạnh phúc yên vui, hoặc ngày lễ quan trọng. Mà hiện tại thiên địa thế cục ảnh hưởng mọi người, hẳn là không có bao nhiêu người muốn chơi đùa, vậy thì đây không phải là pháo hoa pháp thuật chúc mừng gì đó, mà là ánh sáng bắn tung tóe khi kịch chiến bằng pháp thuật. Chỉ thấy một tia điện rạch phá bóng tối, từ sơn cốc bắn lên đỉnh núi, tia điện vô thanh nhưng cực kỳ chói mắt. Lúc tia điện đánh trúng mục tiêu đột nhiên tách ra thành bốn mảnh, thì ra là một bóng người đột nhiên tách rời.
Nhưng một tia điện chỉ có thể chia thành bốn, bốn tia điện đó đánh vào bốn bóng ma, còn lại một cái bóng thì như sợi chỉ lao về phía người trong sơn cốc. Nữ nhân trong sơn cốc lộ vẻ mặt tuyệt vọng. Nàng tên là Thị Y Thần, đích truyền của Linh Vu Miếu, từ khi giới vực bị phá vỡ, miếu chủ từng nói nguy hiểm và tai nạn của Linh Vu Miếu đến rồi. Miếu chủ vốn muốn giải tán các đệ tử, nhưng mọi người đều phản đối, cho rằng mặc kệ là ai đến thì Linh Vu Miếu đều phải đấu tranh đến cùng. Ban đầu mọi người đều cảnh giác cao độ, giấu mình gần Linh Vu Miếu, nhưng không có chuyện gì xảy ra. Mãi khi mọi người đều thả lỏng cảnh giác thì Linh Vu Miếu bắt đầu có người chết. Người chết rất kỳ lạ, trong mắt người khác thì pháp thuật của Linh Vu Miếu vốn quái dị, dường như là tùy ý thích, không có lối mòn để lần theo, nhưng người của họ chết càng kỳ lạ. Người chết giống như trong thời gian cực ngắn mục nát. Mãi đến có một ngày, bọn họ nhìn thấy một bóng ma, giống như quỷ mị nhưng kỳ dị hơn nhiều. Bọn chúng giống như sinh vật bóng tối. Rõ ràng không có hình thể, nhưng có suy nghĩ, biết dùng mưu kế, cực kỳ xảo quyệt. Miếu chủ hô lên với giọng điệu bất ngờ nhưng giải thoát: "Âm Minh Nhân, cuối cùng họ cũng đến đây." Âm Minh Nhân là ai? Thị Y Thần không biết, nàng chỉ nghe miếu chủ nói rằng Âm Minh Nhân là kẻ thù lớn của Linh Vu Miếu.