Chương 958: Tác dụng của chân thực và hư vọng
Chương 958: Tác dụng của chân thực và hư vọngChương 958: Tác dụng của chân thực và hư vọng
Đôi mắt kia càng lạnh lùng hơn, loại lạnh lùng này không phải là kiểu ác ý mà là lạnh lùng thuần túy, hắn rất nhanh liền hiểu được đây chính là ánh mắt của đệ tử Tố Nguyệt Cung Liên Vân bị trấn áp trong Hỉ Yến Chư Thần Sơn.
Nàng thông qua tranh của mình có thể nhìn bên trong Tố Nguyệt Cung này.
Lâu Cận Thần hơi khom người hành lễ, dù sao đột nhập cung điện của người khác, đọc sách của người ta, dù gì cũng phải thể hiện sự tôn trọng, còn về ân oán của đối phương và Thái Dương Thần Cung thì không liên quan gì đến hắn.
Lâu Cận Thần đọc được một ít ý tứ từ mắt của đối phương.
Nhưng hắn không biết đó có phải là ảo giác của mình hay không nên hắn tiếp tục đọc sách, lần này xem sách ngao du hư vọng. Sách viết con người đi trong Tinh Vũ, động một cái là trăm năm, nghìn năm, thậm chí cả đời đều không thể đến Tinh Giới khác. Nhưng đi từ U Vọng có thể đến nơi trong thời gian ngắn. Sách này giới thiệu cách đi trong U Vọng, trong đó có một ít cấm ky và làm sao ở trong U Vọng đi tới trời sao khác như ý muốn. Lâu Cận Thần nghĩ đến người của Thanh Hà giới, hắn cứ nghĩ dù bọn họ phi độn nhanh cỡ nào trong Tinh Vũ thì cần nhiều năm mới tới nơi được, thì ra có thể đi tắt trong U Vọng. Cách này rất phức tạp, có thể đi trong Tinh Vũ thì đều có cách riêng để ra vào và tìm đường trong U Vọng, đây là bí mật của các môn phái lớn. Đương nhiên, cũng có người không đi xa, lang thang quanh giới vực của mình thì không cần ra vào U Vọng, người như vậy rất nhiều, có lế họ tu hành mấy trăm năm trên nghìn năm vẫn chỉ quanh quẩn gần giới vực của mình. Cũng có người sớm vào U Vọng, nhưng không phải đi xa mà như bơi lội, bơi một vòng rồi lại lên bờ. Lâu Cận Thần rất có hứng thú, nhưng trong này còn viết rắc rối lớn nhất khi ngao du U Vọng là đi rồi không tìm được đường về nhà. Cho nên đều sẽ đánh dấu thế giới thực để quay về. Ban đầu đa số người đều là thần du U Vọng, cho nên thân thể là ngồi ở đó bất động. Đây là dấu hiệu thân thể tối ưu, loại dấu hiệu này được gọi là tọa độ thân thể.
Nhưng sau này chân thân đi vào U Vọng, không có tọa độ thân thể thì đành để lại dấu hiệu, nó có nhiều loại xưng hô, thường gọi là tọa độ, đạo tiêu, thần ấn, pháp ký. Đây là cá nhân để lại đánh dấu tránh cho lạc đường, cho bản thân dùng, có một số giới vực khổng lồ tạo ra đạo tiêu công cộng. Loại đạo tiêu này giống như hải đăng trên biển, chiếu vào U Vọng, nếu có người nhìn thấy thì có thể đến đó. Nhưng điều này cũng sẽ thu hút các loại Bí Linh trong U Vọng, chỉ có một số giới vực lớn không sợ mấy thứ này mới sẽ tạo ra đạo tiêu lớn dạng hải đăng. Ngoài những thứ này, một điều rất quan trọng là phải có một pháp bảo để có thể du hành Tinh Vũ và U Vọng. Lưu hành nhất trong Tinh Vũ là pháp bảo dạng thuyền, mịt mờ mà có năng lực đột phá không gian, còn trợ giúp chiến đấu, nên quyển sách này đặc biệt giới thiệu ưu điểm của pháp bảo đó. Bởi vì có pháp bảo thuyền thì có thể du lịch với nhiều người, độ u thuyền của các tông môn mạnh trong Tinh Vũ là một chiếc chiến hạm.
Mà tế luyện loại thuyền có thể vượt U Vọng này là một dấu hiệu chứng tỏ tông môn đó mạnh. Sách không ghi rõ cách tế luyện độ u thuyền, nhưng có đề cập một số cường giả không tế luyện độ u thuyền, mà là trực tiếp vượt qua bằng thân thể. Lâu Cận Thần không tìm được cách tế luyện độ u thuyền trong sách, hắn phát hiện, rất nhiều bí mật đối phương đều không ghi rõ, mấy cách tu hành gì đó chỉ ngừng lại ở cấp Nhập Hư. Lúc này, bên tai Lâu Cận Thần nghe thấy một giọng nói."Ngươi lại đây."
Âm thanh này không phải giọng nói thật sự mà là vang lên trong óc hắn, hắn lập tức nhìn về hướng bức tranh kia. Trong lòng hắn nghi hoặc, nhưng không đi qua đó."Ngươi sợ cái gì? Ta bị trấn áp ở trên núi kia, lại không thể làm gì ngươi."
Thanh âm tiếp tục vang vọng trong lòng hắn. Chỉ riêng việc thanh âm của người khác trực tiếp vang lên trong lòng nhưng hắn không thể từ chối, hắn biết tu vi của đệ tử Tố Nguyệt Cung Liên Vân đã vượt xa hắn. Giống như một ngôi nhà bị khóa, cửa sổ đóng kín, tự cho rằng không ai vào được, nhưng ánh sáng có thể vào, bụi tự sinh ra, không khí lọt vào, âm thanh lọt vào, nhưng người trong phòng không rõ chúng vào bằng cách nào, đây là chênh lệch. Hắn cảm thấy lòng mình khóa kín, tâm niệm buộc chặt, người khác muốn lặng yên không một tiếng động xâm nhập chắc chắn sẽ bị hắn biết, nhưng hiện tại hắn không biết. Cho nên, nếu như đối phương đột nhiên thi pháp với hắn thì e rằng không đề phòng được. Vãn bối Lâu Cận Thần xin chào tiền bối."
Lâu Cận Thần đi tới trước bức tranh, cúi người chào một lần nữa rồi nói.
"Tiểu bối nhà ngươi rất cuồng ngạo, được ngươi gọi xưng một tiếng tiền bối, bổn cung nên thấy đủ."
Tố Nguyệt Cung Liên Vân lạnh lùng nói.
"Vãn bối luôn khiêm tốn, có chỗ nào cuồng ngạo? Không lẽ tiền bối nghe ai đó nói bậy?" Lâu Cận Thần hỏi.