Chính hắn cũng không biết kết quả, dù sao sau khi vung kiếm, cảm giác nguy hiểm kia đã biến mất.
Sau khi làm như thế ba lần, tất cả đã trở lại bình thường, thậm chí có phần giống một hồi ảo giác.
"Lâu đạo trưởng, làm sao vậy?"
Bạch Tam Thứ nhìn Lâu Cận Thần đột nhiên vung kiếm vào hư không, cũng đưa mắt nhìn xung quanh, không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
"Hình như có ai đó đã làm phép với ta!"Lâu Cận Thần nói.
Lâu Cận Thần ngồi xếp bằng ở trên đỉnh Bạch Nham động, hắn cảm thấy nơi này tầm nhìn sẽ rộng rãi hơn một chút, nếu có người tập kích thì sẽ dễ phát hiện hơn.
Nhắm mắt cảm nhiếp dương tinh, tay cầm trường kiếm ra khỏi vỏ, trên thân kiếm có một tầng quang hoa trắng sáng đang lưu chuyển.
Người và kiếm đồng tu đồng luyện.
Lâu Cận Thần phát hiện "Khí hành kinh lạc luyện thân khiếu" có thể nhét kiếm trong tay vào trong phạm vi "Khí hành", khí từ tay phải ra, từ chuôi kiếm nhập vào thân kiếm, chảy xuôi qua thân kiếm, rồi đi tới mũi kiếm, lại đi tới kinh lạc ở tay trái, trở về trong thân thể nhập vào khí hải.
Trong rừng càng lúc càng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng côn trùng gặm cỏ trong đất cũng có thể nghe thấy được.
Trong tai đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, mở mắt ra, nhìn thấy một đám Bạch Tiên đi đến trước Bạch Nham Động, trong đó Bạch Tam Thứ vừa khẩn trương vừa kích động nói: "Hoàng Ly chết rồi."
"Hoàng Ly là ai?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Tộc trưởng Hoàng Tiên!" Bạch Tiểu Thứ ở bên cạnh nhanh chóng nói tiếp.
"Chết như thế nào? Ai giết hắn?" Lâu Cận Thần kinh ngạc hỏi.
"Thiếp thân nghe đệ đệ Hoàng Ly khóc lóc kể lể, là Viên Tùng giết ca ca hắn." Bạch Tam Thứ nói.
"Vì sao?" Lâu Cận Thần lại hỏi.
"Nghe nói là bởi vì Hoàng Ly nắm giữ bí mật gì đó của hắn, uy hiếp Viên Tùng, muốn Viên Tùng đến giết đạo trưởng ngươi, Viên Tùng tức giận đã giết chết Hoàng Ly, còn mang theo tộc nhân rời khỏi Quần Ngư Sơn."
Lâu Cận Thần lập tức hiểu được, hóa ra lúc trước là Viên Tùng này tới giết mình, chỉ là chưa giết được.
Ngay sau đó, nàng lại bí mật nói ra thân phận của Viên Tùng, Lâu Cận Thần thế mới biết được, Viên Tùng này vậy mà lại có một mặt như vậy.
"Tên Hoàng Ly kia chết cũng là đáng đời, ta nghe nói Hoàng Ly muốn bắt Viên Tùng giết đạo trưởng ngươi, đến lúc đó nếu Quan Chủ Hỏa Linh Quan tới hỏi, bọn họ sẽ đẩy Viên Tùng ra ngoài, đổ hết tội lên đầu Viên Tùng, để tiêu đi lửa giận của Quan Chủ Hỏa Linh Quan."
Lâu Cận Thần không khỏi nghĩ, những yêu loại trong núi này, con nào cũng hành xử như người, nhưng đa số lại chỉ học được mặt tối, bản tính hẹp hòi, mang thù, còn có đủ loại xảo trá khôn vặt của con người, nhưng lại không có trí tuệ chân chính.
Trong núi có vô số cảnh đẹp, chẳng qua Lâu Cận Thần cũng không muốn ở lại lâu, nếu tộc trưởng Hoàng Tiên kia đã chết, thế nên buổi tối chúng nó đã thả tộc lão Bạch Tiên trở về.
Lâu Cận Thần còn ước định với Bạch Tiểu Thứ, nó có thể tới quan để chơi đùa, sau đó nhân lúc có ánh trăng sao ở trong biển rừng, hắn đạp lá mà đi, phiêu phiêu như tiên.
Trở lại Hỏa Linh Quan, lúc rơi xuống trong viện, Quan Chủ hơi nâng mí mắt một chút, sau đó bèn nhắm mắt tu hành, mà Lâu Cận Thần lại trở về phòng của mình để ngủ.
Lần ra ngoài vừa rồi, vốn định tới Hắc Phong trại, nhưng lại không đi được, đã bị cản lại ở trấn Song Tập.
Hắn đã ngộ ra vài điều, không còn hứng nên trở về.
Khi đã xác định rõ con đường tu hành lý luận của mình, thì cũng chính là lúc tu hành.
Sáng sớm, đầu tiên hắn gánh nước trở về, rửa sạch vại nước, đổ nước sạch vào, sau đó bắt đầu tu hành, cảm nhiếp dương tinh, chỉ là cũng không còn giống như trước kia là trực tiếp nhét vào bên trong khí hải, mà là để nó 'hành tẩu' ở kinh mạch bên trong thân thể, quan tưởng mặt trời rơi vào trong người, tinh huyết luyện hóa máu thịt ở bên trong.
Ở trong kinh mạch của hắn, một luồng ánh sáng mặt trời di chuyển từng tấc từng tấc một, luyện tinh huyết trong máu thịt nơi kinh mạch đi qua thành chân khí.
Thương Quy An và Đặng Định đứng lên, sau khi thấy Lâu Cận Thần bèn vui mừng gọi "Sư huynh".
Sau đó lại cùng nhau bái kiến Quan Chủ, Quan Chủ cũng không thèm để ý, vẫn ngồi một mình tu hành, cửa lớn không ra, giống như hoàng hoa tiểu khuê nữ...
Toàn bộ Hỏa Linh Quan, hết thảy giống như đang vô cùng tĩnh lặng, việc tu hành của hai đồng tử trái lại có chút tiến bộ.
Ngày hôm đó, hai đồng tử quấn quít đòi hắn kể lại những gì đã trải qua trong mấy ngày qua, Lâu Cận Thần cũng không hề giấu giếm, hai đồng tử nghe đến mức tâm trí hoàn toàn bị mê hoặc, hận không thể tu hành thành công, lấy thân thay thế.
Lâu Cận Thần cũng không rời đi nữa, mà ở lại đây bắt đầu tĩnh tu, hơn nữa hình như sắp đến cuối năm, mỗi ngày Lâu Cận Thần đều xem sách lấy ra từ chỗ của Quan Chủ, trong sách có loại du ký, cũng có một vài lý giải của một vài phương diện kỹ xảo ứng dụng pháp thuật, Lâu Cận Thần không biết Quan Chủ lấy được mấy thứ này ở chỗ nào, nhưng hẳn là những thứ mà Quan Chủ sưu tầm, hiển nhiên là lấy được chúng cũng không dễ dàng gì.