Chương 991: Ngũ Hành pháp thuật (2)
Chương 991: Ngũ Hành pháp thuật (2)Chương 991: Ngũ Hành pháp thuật (2)
Thương Liệt Sâm vô cùng sốt ruột nói:
"Ta sống không nổi, chết chỉ là vấn đề thời gian. Ngươi nhanh lên, đi càng xa càng tốt. Đừng đến gân nơi này nữa."
"Ta hỏi ông, năm đó vì sao lại bỏ ta một mình ở Hỏa Linh Tự?"
Thương Quy An lại hỏi.
"Làm sao ta có thể mang theo cả gia đình mình khi đi trên con đường này? Ta giữ ngươi ở đó là vì để lại dòng giống cho Thương gia chúng ta."
Thương Liệt Sâm giấy giụa, cố gắng hết sức nói chuyện nhưng âm điệu vẫn rất nhẹ, sau khi nói xong thở hổn hển.
Thương Quy An trầm mặc một lúc sau, hắn ta nhìn chăm chú vào phụ thân gần như không thành hình người, hắn ta hận nam nhân này nhiều năm, nhưng chỉ cần một câu đó của đối phương cũng khiến hắn ta không còn hận nữa.
"Được rồi, ông đã cho ta một lý do để cứu ông."
Thương Quy An tựa hồ đang chờ đợi giải thích, lý do từ Thương Liệt Sâm, để trái tim mình yên ổn làm chuyện kế tiếp. Thương Quy An không phải loại người lề mề, hắn ta thò †ay vào ống tay áo, trong tay đã có thêm một thanh kiếm. Trong tay áo của Thương Quy An khâu một đám túi báu vật, cất giấu báu vật. Thanh kiếm trong tay hắn ta được gọi là Ngũ Sắc Pháp Linh Kiếm, ánh sáng năm màu vòng quanh thân kiếm, tế luyện từ một thanh bảo kiếm năm xưa. Thanh kiếm vốn là một thuộc tính duy nhất đã được hắn ta tế luyện đầy đủ ngũ hành. Hắn ta tế luyện kiếm, lại là tu hành ngũ hành pháp, rất nhiều người đều chưa từng thấy Thương Quy An ra tay, hắn ta cũng ít có cơ hội ra tay.'Ngươi không thể cắt đứt sợi xích sắt này, nó được làm bằng Huyền Kim Thiết, bên trong có thần văn, ngươi không thể phá vỡ nó."
Thương Lôi Sâm khẳng định nói."Chỉ cần ở trong ngũ hành, ta có thể thử một lần."
Thương Quy An không nói quá chắc chắn nhưng đầy tự tin. Thanh kiếm nhỏ có năm màu đan xen và xoăn lại với nhau, dài khoảng năm tấc, được cầm trong tay của Thương Quy An, ánh sáng của thanh kiếm tỏa ra năm màu. Thương Quy An cầm kiếm điểm nhẹ vào xích sắt xuyên qua xương của Thương Liệt Sâm”"Giải!"
Tùy theo tiếng quát của Thương Quy An, một mắt xích sắt bắt đầu lỏng ra, tan rã, sau đó đứt gãy như một sợi dây mục nát. Trong nháy mắt, Thương Lôi Sâm cảm thấy toàn thân thả lỏng, ông ta thậm chí không nghe thấy tiếng động, nhưng biết rằng chỉ cần xích sắt này đứt thì người trong Cửu Vĩ Quân Miếu nhất định sẽ biết. Ngay lúc này, lỗ tai Thương Quy An nghe được âm thanh từ phía trên truyền xuống. "Thật sự có người không sợ chết, dám đi vào Vĩ Ngục cứu người."
Dứt lời, bức tranh cái đuôi màu trắng đột nhiên như sống dậy, những sợi lông trắng như cây kim nổ tung theo cái đuôi vãy, hóa thành vô số ánh sáng trắng bắn về phía Thương Quy An. Thương Liệt Sâm trong lòng hoảng loạn, bởi vì ông ta nghe ra âm thanh này là ông từ trong Cửu Vĩ Quân Miếu, tuy không phải đại tư tế của Cửu Vĩ Quân Giáo, nhưng cũng là hồng bào tư tế. Nguyên Cửu Vĩ Quân giáo phái đẳng cấp rõ ràng, tổng cộng có bốn loại tư tế bào, thấp nhất là màu đen, trên nữa là màu trắng, lên nữa là màu đỏ, cao nhất là màu hoàng kim, có đội tế quan hoàng kim. Tư tế mặc áo màu đỏ vốn đã rất ít. Thương Liệt Sâm nghe âm thanh này thì đã thầm run, năm đó ông ta bị người này bắt giữ, hơn nữa bị hành hạ đến nay. Thương Liệt Sâm không biết phải làm sao, nhưng ông ta thấy trong tay Thương Quy An có thêm một chiếc đèn. Đèn cũng tỏa linh quang ngũ sắc, khi xuất hiện thì tỏa sáng bảo vệ hai người vào trong. Vô số ánh sáng trắng rơi vào linh quang ngũ sắc, nhưng lại giống như bị thiêu đốt phân giải, không có cây kim nào trúng người Thương Quy An. Ánh sáng li ti bay tứ tán tựa hạt mưa nhỏ rơi xuống hồ, nhỏ giọt vòng tròn nước nhưng không cách nào xuyên thấu. Âm thanh kia lên tiếng:
"ỒI Đó là một món pháp bảo tốt."
Thương Quy An hoàn toàn không để ý tới, mà quay người vung thanh kiếm trong tay chém về phía bức tường."Giải!"
Hắn ta vung kiếm tốc độ cũng không nhanh, không giống như dùng kiếm xẻ vách tường, mà giống như dùng pháp thuật, kiếm của Thương Quy An giống như một cây pháp trượng. Vách tường nhanh chóng tan rã, tựa như từ trạng thái tổng thể rã thành ngũ hành."Đi!"
Sau khi Thương Quy An nói xong, Thương Lôi Sâm cảm thấy có một lực lượng bao bọc lấy mình, đi theo Thương Quy An hướng về cái lỗ trên tường. Thượng Quy An đi phía trước, cầm một Ngũ Sắc Linh Đăng, đèn chiếu bùn đất hòa tan biến mất, hắn ta tiến lên trước. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy Thượng Quy An vung kiếm, ánh sáng năm màu dâng lên, trở ngại phía trước tan biến. Thương Liệt Sâm rất khiếp sợ, vì ông ta thấy Thương Quy An cầm Ngũ Sắc Linh Đăng dẫn mình đi trong lòng đất. Thương Liệt Sâm ngoái đầu chỉ là bóng tối, hai bên đều như thế. Thương Liệt Sâm vừa thấp thỏm vừa kích động vừa hoảng sợ, ông ta không ngờ nhi tử này có năng lực như vậy. Thương Liệt Sâm ở Tam Xuyên quận này cũng đã thấy và nghe nhiều, nhưng chưa nghe ai có bản lĩnh cầm đèn đi dưới lòng đất.