Chương 995: Một ánh kiếm đến từ phía đông
Chương 995: Một ánh kiếm đến từ phía đôngChương 995: Một ánh kiếm đến từ phía đông
Triệu Viễn Đông cảm ngộ về lửa thì sau khi bị tẩy rửa đã cảm thụ được lửa, hắn ta dùng lửa đốt các khiếu huyệt.
Quyền pháp của hắn ta trở nên bá đạo, tràn ngập sức nóng như lửa, từ lực lượng mạnh mẽ ban đầu tăng thêm linh động và mơ hồ của lửa.
Đây không phải mấu chốt, lúc này hắn ta cảm giác được gân cốt ngũ tạng từ nắm đấm đang phân hủy, thầm niệm:
"Táo Vương Gial"
Với lời kêu gọi này trong lòng, hắn ta cảm thấy một ngọn lửa từ sâu trong lòng bốc lên, ngọn lửa như một đợt sóng nhiệt cuốn đi sức mạnh muốn phân hủy ngũ tạng của hắn.
Mà lực lượng này quét qua trong cơ thể Triệu Viễn Đông, hắn ta nhân cơ hội đấm lần thứ hai, trong khoảnh khắc cú đấm được tung ra, một dòng nước màu đỏ dâng lên trong hư không, dòng nước là một làn sóng lửa từ hư không và lao ra ngoài. Chỉ trong chốc lát, nó đã nuốt chửng một mảnh trời, chỗ đứng của Thương Quy An cũng bị bao phủ, trước khí thế đó thì mọi thứ đều trở nên không đáng kể.
Thương Liệt Sâm cũng bị bao phủ trong này, người tung ra cú đấm rõ ràng ở trên mặt đất, nhưng lực của cú đấm dường như đến từ hư vọng. Thương Liệt Sâm đã nói không ra lời, cảm thấy hoảng sợ, thậm chí phát run. Lúc này, Thương Quy An cảm giác mình đang đối mặt không phải một người, mà là một vị thần trong hư vọng vô tận. Trong lòng hắn ta có chút sợ hãi, nhưng bị mạnh mẽ áp chế, sư huynh từng nói, sợ hãi chỉ khiến ngươi chết nhanh hơn. Tuy phản kháng chưa chắc có thể sống sót, nhưng chỉ cần là người, vô luận thế nào đều phải giấy giụa một phen. Ngũ sắc đăng trong tay Thương Quy An tỏa ánh sáng năm màu rực rỡ, chém kiếm ra. Ánh đèn ngũ sắc đánh tan lửa hùng dũng ập đến, kiếm thì chém về phía tư tế của Táo Vương Xã. Thương Quy An không còn là vừa né vừa ném cây lao qua, mà tựa như cá nương ánh sáng năm màu xuất hiện bên cạnh Triệu Viễn Đông, Ngũ Sắc Pháp Linh Kiếm từ góc độ xảo quyệt đâm vào giữa trán Triệu Viễn Đông.
Triệu Viễn Đông cư nhiên cảm giác giữa hai chân mày có một loại đau đớn, tay trái giơ lên đỡ như nâng xà nhà chặn lại gương mặt, một bước áp sát Thương Quy An, vung nắm đấm. Thương Quy An lắc người né, hắn ta như con cá trong ánh sáng năm màu, chớp mắt đã vòng qua mé bên Triệu Viễn Đông, kiếm chém vào dưới nách. Triệu Viễn Đông hạ †ay xuống, lộn người tung chân đá quét ngang eo. Từ lúc Thương Quy An cầm kiếm cận chiến, đến Triệu Viễn Đông lộn mèo quét ngang chỉ trong tích tắc. Ánh kiếm xẹt qua, chợt lóe rồi biến mất, Thương Quy An như cá lội vòng quanh Triệu Viễn Đông, ngẫu nhiên đâm kiếm toàn là sát chiêu, khiến quyền thế sóng lửa của Triệu Viễn Đông bị đánh tan. Bọn họ không ngờ Thương Quy An có kiếm thuật cận chiến như vậy."Ngũ hành tán giải!"
Tùy theo một tiếng hét, ánh sáng năm màu chói lòa, ánh kiếm bùng nổ rồi ẩn đi, mọi người đều thấy Thương Quy An đã lui về vị trí ban đầu, phòng ngự của Triệu Nguyên Đông tựa như bị một kiếm xé nát, và sau đó bị ngũ hành pháp xâm nhập, thân thể nhanh chóng sụp đổ. Thương Quy An đột nhiên giết chết Triệu Viễn Đông, khiến người khác muốn cứu cũng không kịp, đương nhiên sẽ không ai cứu. Chúc Tùng Linh lạnh lùng cười:
"Giết người ở đây không phải cách làm hay, nơi này có nhiều ông từ, ngươi muốn giết tất cả à?"
Chúc Tùng Linh chắc mẩm Thương Quy An sẽ chết.
Đương nhiên, cho dù là không giết người, Thương Quy An cũng không thể nào rời đi, thật ra không có gì khác biệt."Ta nghĩ không cần thiết phải chiến đấu một mình nữa. Chúng ta có đông người như vậy, nếu để hắn giết thêm vài người mới thật là ngu ngốc."
Một người nói.'Được rồi! Tất cả chúng ta hãy cùng nhau ra tay và giết hắn đi."
Một người khác đồng ý. Thương Quy An biết mình không thể làm gì được, hắn ta biết mình không thể mang theo phụ thân, buộc phải trốn một mình. Nhưng nếu không phải vướng phụ thân thì một mình Thương Quy An đã đi từ lâu. Đại sư huynh am hiểu trốn xa, hắn ta là sư đệ không có lý nào không làm được. Ngũ hành độn pháp cũng rất siêu trong việc chạy trốn. Thương Quy An quay người lại, ánh sáng ngũ sắc dâng lên bao bọc lấy hắn ta, trong nháy mắt thu nhỏ lại, sau đó nổ tung, hóa thành những sợi sáng bay khắp bầu trời, hướng về bốn phía. Đinh ! Một tiếng chuông vang lên, sóng âm như làn sóng, những sợi ánh sáng tản ra. Một ít sợi ánh sáng tản ra, một người rơi ra, là Thương Quy An, hắn ta không ngừng lại, kiếm đâm lên trời rồi nhảy lên. Lúc này, một tia sáng gương chiếu vào Thương Quy An, hắn ta lập tức cảm nhận được sức nặng của cơ thể mình, như bị trói buộc bởi một sợi dây vô hình. Tốc độ của hắn ta lập tức dừng lại, hắn ta đâm kiếm vào hư không, ánh đèn bọc thân thể, lại bay đi trốn. Lúc này trong hư không đột nhiên xuất hiện một cái đuôi ánh sáng dài mấy chục trượng quét trúng độn quang của Thương Quy An. Đuôi to kia giống như là ảo ảnh, nhưng độn quang của Thương Quy An tan rã rơi xuống đất.