Đầu Đề Ẩn Hôn - Hi Vân

Chương 32

Sáng sớm ngày thứ Hai, Trình Linh vẫn mặc vest đen như cũ, khôi phục lại hình tượng tổng giám đốc bá đạo thường ngày.

Tô Hiểu cũng mặc bộ váy công sở, đi theo sau anh ra cửa.

Hai người im lặng trong thang máy, một người cúi đầu nhìn điện thoại, bận trả lời các loại tin nhắn, một người ngờ nghệch nhìn bóng hình phản chiếu trong gương.

Sự điên cuồng tối qua như lụi tàn theo màn đêm.

Bọn họ lại khôi phục trạng thái ban đầu.

Khi Trình Linh bước vào thang máy, anh chỉ nhấn tầng B1, ngầm mặc định Tô Hiểu sẽ đi làm chung với mình. Nhưng nào ngờ khi thang máy đi tới tầng ba, Tô Hiểu nhanh chóng nhấn tầng một.

“Ting” một tiếng, thang máy dừng lại ở tầng một, Tô Hiểu chào hỏi anh, không hề ngoảnh đầu lại.

“Bye!”

Trình Linh nhìn bóng dáng đi thoăn thoắt của cô, ánh mắt hơi ảm đạm.

Tối qua lúc anh gắp gấu bông cho cô, cô luôn miệng gọi anh trai, rất hưng phấn, chớp mắt đã không chịu thừa nhận rồi ư?

Tính dùng chùa à?

Buổi sáng, sau khi Trình Linh mở cuộc họp thường lệ với quản lý cấp cao xong, lập tức đi đến sân bay, bay đến thành phố G để họp.

Trên đường đến sân bay, anh gửi tin nhắn cho Tô Hiểu.

[Trình: Tôi đi công tác rồi, tối nay dự tiệc, ngày mai chính thức họp, tối nay cô có thể đưa PPT cho tôi không?]

[Tô Hiểu: Tôi đưa anh ngay đây.]

Buổi sáng Tô Hiểu nói cho Hứa Khả, giám đốc bộ phận đào tạo rằng hôm nay mình phải qua chỗ Châu Minh để làm PPT, vậy nên các chị gái đều không đến tìm cô giúp đỡ nữa.

Khoảng mười hai giờ hơn, cô gửi PPT đã làm xong vào email của Trình Linh.

Hai giờ chiều, Trình Linh mới trả lời cô một chữ “Được”.

Tô Hiểu tắt điện thoại, ánh mắt nhìn vào con chim cánh cụt kia, cô nhớ đến sự dịu dàng khi gắp gấu bông, trái ngược vẻ thường ngày của Trình Linh, cô không nhịn được mà cười cười, sau đó hít sâu một hơi, tiếp tục làm việc.

Hứa Khả bảo cô thiết kế một bộ câu hỏi khảo sát, cô cần phải tìm kiếm tài liệu.

Hotsearch trên mạng chưa hề giảm nhiệt.

Sinh viên trường đại học T nối tiếp nhau phát hiện không hề tồn tại anh đẹp trai này, mọi người vô cùng hụt hẫng, bắt đầu tìm kiếm toàn mạng, người dùng mạng thề không tìm ra được anh trai này sẽ không dừng lại.

Đẹp trai tới mức người và thần đều căm phẫn, giàu tới nỗi không có tính người, anh trai này không debut quả là tổn thất cho giới người hâm mộ.

Vốn dĩ buổi chiều sức nóng của chủ đề này đã giảm xuống một chút, kết quả bên phía tuyên truyền phim nhìn thấy hotsearch này có liên quan đến phim nên đã dẫn dắt chủ đề thảo luận cho bộ phim, chia sẻ bài đăng Weibo này.

“Anh trai mau xuất hiện, tặng cho anh trai chữ ký của Lưu Nham đó nha!”

Đính kèm ảnh áo thun có chữ ký của Lưu Nham, áo thun này cũng là mẫu mới nhất mùa này của thương hiệu H.

Mọi người bắt đầu chia sẻ điên cuồng, bốn giờ chiều, sức nóng đã tăng lên, đứng đầu bảng hotsearch.

Mà lúc này, nhóm nhân viên làm công ăn lương của tập đoàn Hoa An bận rộn cả một ngày, cuối cùng đã có thời gian rảnh lướt điện thoại.

Tô Hiểu đang thiết kế bộ câu hỏi trên máy tính, đột nhiên nghe thấy chị gái tên Diêu Hân ngồi xéo cô hét lên.

“Sao thế?” Mọi người đồng loạt nhìn sang.

Diêu Hân cầm điện thoại, vẻ mặt khó tin, mắt trợn to: “Tôi nhìn thấy trên mạng có người rất giống tổng giám đốc Trình của chúng ta.”

Mọi người ghé tới xem.

“Chậc, đẹp trai quá, quả thật hơi giống đó, nhưng chắc chắn không phải.”

“Cô cảm thấy giống tổng giám đốc bá đạo mới mắng chúng ta dữ dội vào thứ Sáu tuần trước à?”

“Hơn nữa, sao tổng giám đốc Trình lại đi gắp gấu bông được?”

Tô Hiểu nghe thấy ba chữ “gắp gấu bông” thì ngẩng đầu lên, cô nghĩ gì đó, cầm lấy chuột, vẻ mặt căng cứng.

“Chị Diêu, chị nhìn thấy ở đâu thế?”

“Top một hotsearch đó.”

Trái tim Tô Hiểu chùng xuống, vội vàng lấy điện thoại mở App Weibo ra, nhấn vào “Phát hiện”, mấy chữ trên top một hotsearch vô cùng nổi bật, cô đọc lướt nhanh, suýt thì muốn đâm đầu vào tường.

Sao lại như thế, sao lại lên hotsearch được?

Tô Hiểu ngẩng đầu nhìn con chim cánh cụt kia, rồi liếc nhìn đồng nghiệp đang tụ tập ở chỗ Diêu Hân, cô chột dạ âm thầm nhét chim cánh cụt vào ngăn kéo bàn làm việc.

Cùng lúc đó, cô mở Wechat, lập tức gửi tin nhắn cho Trình Linh.

[Tô Hiểu: Á á á, xảy ra chuyện rồi, chúng ta lên hotsearch rồi kìa, có thể xóa đi không, có cách nào không? Á á á. Điên cuồng.bdb]

Cô sợ Trình Linh đọc không hiểu, lập tức bổ sung thêm một câu.

[Tô Hiểu: Là top một hotsearch, anh bị người ta chụp ảnh đang gắp gấu bông rồi.]

Tô Hiểu gửi tin nhắn đi, Trình Linh rất lâu vẫn chưa trả lời lại, có phải anh đang vội xử lý rồi không?

Tô Hiểu không yên tâm, lại gửi tin nhắn cho Châu Minh, bảo anh ta nhắc nhở Trình Linh xem tin nhắn Wechat, đồng thời chia sẻ bài hotsearch kia cho anh ta.

Diêu Hân có thể nhận ra người đàn ông trong ảnh giống Trình Linh, đương nhiên công ty đông người như vậy cũng sẽ có người nhận ra.

Vậy nên bình luận bên dưới bài đăng kia đã có người trả lời.

“Nói thật, tuy rằng tôi cảm thấy không giống phong cách của tổng giám đốc Trình chúng tôi, nhưng buộc phải nói rằng người trong tấm ảnh này rất giống anh ấy.”

Rất nhanh đã có một đống người trả lời anh ta.

“Người bên trên, tổng giám đốc Trình, tổng giám đốc Trình nào? Không phải hot boy trường à?”

“Khụ khụ, mở thông tin Weibo của anh trai này, người ta có chứng nhận là nhân viên thuộc tập đoàn khoa học kỹ thuật Hoa An, tổng giám đốc Trình không lẽ là tổng giám đốc Trình Linh của Hoa An?”

“Không thể nào!”

Một khi thân phận có phương hướng, cư dân mạng có thể đào hết mười tám đời tổ tông nhà bạn lên.

Rất nhanh đã có người chụp màn hình vẻ mặt nghiêm túc, bình tĩnh, ung dung của Trình Linh ở trang web chính thức của tập đoàn khoa học kỹ thuật Hoa An, rồi mang so sánh với “hot boy trường” gắp gấu bông trong rạp chiếu phim.

“Ôi trời, quả thật giống như một người, nhưng tổng giám đốc không làm việc à? Tại sao lại đi gắp gấu bông chứ?”

“Tôi cũng cảm thấy có lẽ không phải, chắc là trông giống nhau, hoặc là em trai của tổng giám đốc Trình? Dù sao thời gian tổng giám đốc Trình gắp gấu bông đủ để anh ấy mua hết gấu bông trên toàn thế giới rồi.”

“Người bên trên nói rất có lý, tôi cũng thấy không phải. Mà nói đi cũng phải nói lại, tổng giám đốc của khoa học kỹ thuật Hoa An đẹp trai như vậy sao?”

Nhưng rất nhanh chiều hướng đã thay đổi, có cư dân mạng ở nước ngoài chụp màn hình ảnh Trình Linh đội mũ tiến sĩ trong lễ tốt nghiệp ở trang web của đại học Cambridge mấy năm trước.

Vẻ mặt trên tấm ảnh tốt nghiệp đó rất giống với vẻ mặt gắp gấu bông tối qua. Đặt hai tấm ảnh chung một chỗ, mọi người không thể không nghi ngờ đây rất có khả năng là cùng một người.

Bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Hoa An luôn theo dõi tình hình dư luận trên mạng, khi trên Weibo xuất hiện từ khóa Trình Linh, Hoa An, người của bộ phận quan hệ công chúng lập tức gọi điện cho Trình Linh, nhưng rất đáng tiếc không thể nối máy.

Sau đó, người của bộ phận quan hệ công chúng đã gọi điện cho Châu Minh.

Lúc này, ở hiện trường cuộc họp thượng đỉnh của khoa học kỹ thuật tài chính thành phố G đã đông nghẹt người, tiệc tối nhanh chóng bắt đầu, Trình Linh là tổng giám đốc tập đoàn Hoa An được mọi người chú ý, thỉnh thoảng có người đến chào hỏi với anh, anh cũng không ngừng ra vào các phòng họp nhỏ, tham dự các cuộc họp nhỏ với các nhân viên khác nhau.

Mà vừa hay trong một tiếng đồng hồ này, Trình Linh và mấy người dẫn đầu lĩnh vực tham gia buổi hội đàm quy mô nhỏ do bộ phận khoa học kỹ thuật tự tổ chức, buổi hội đàm này vô cùng quan trọng, cũng rất bảo mật, tất cả mọi người không được phép mang công cụ liên lạc.

Cho nên điện thoại của Trình Linh không thể gọi được.

Châu Minh nhìn thấy tin nhắn và điện thoại tới liên tục thì lòng nóng như lửa đốt, nhưng không thể vào trong tìm Trình Linh.

Thời khắc quan trọng, Châu Minh gọi điện cho ông nội Trình ở nước ngoài để thông báo tình hình.

Ông cụ cầm điện thoại, mặt cười tươi thành hình hoa cúc.

“Ái chà chà, xem kìa, chiêu này của tôi hay không? Không ngờ còn gắp gấu bông cho Hiểu Hiểu cơ đấy? Chậc chậc chậc, có hy vọng, có hy vọng, tiến triển rất nhanh đó!”

Châu Minh ngượng ngùng ho một tiếng, phát hiện ông cụ đã nắm sai trọng điểm.

“Chủ tịch à, ông xem có phải nên gỡ hotsearch xuống, tiến hành lên tiếng giải thích không?”

Ông cụ ngây người, sau đó tức giận nói: “Biến biến, tại sao phải gỡ hotsearch? Trình Linh làm chuyện không thể gặp người rồi à? Hay là Hiểu Hiểu không thể để người khác nhìn thấy? Người này chụp kiểu gì vậy, sao không chụp gương mặt xinh đẹp của Hiểu Hiểu chứ?”

Không ngờ còn oán trách.

Châu Minh hít sâu, vô cùng cạn lời.

Ông cụ ở đầu dây bên kia vừa nở nụ cười hiền từ vừa lẩm bẩm không ngừng. Ông hận không thể để toàn thế giới đều biết Trình Linh đã cưới Tô Hiểu.

“Không cần lên tiếng!” Ông cụ quả quyết ra lệnh.

Vừa hay để mấy người phụ nữ kia biết cháu nội của ông đã có chủ rồi.

Đây là sự thay đổi của mạng xã hội đang giúp ông tác hợp cho đôi “oan gia” này!

Có hy vọng!

Giám đốc của bộ phận quan hệ công chúng nóng lòng, đã tích sức chuẩn bị bùng nổ, nghe thấy câu trả lời của Châu Minh thì suýt rớt mắt kính.

“Anh nói gì cơ? Không cần lên tiếng? Anh chắc chứ?”

“Chắc.” Vẻ mặt Châu Minh có vẻ khó nói nên lời: “Đây là ý của ông Trình.”

Dù giám đốc bộ phận quan hệ công chúng rất khó hiểu, miệng há to như trái trứng vịt, nhưng vì là mệnh lệnh của cấp trên nên anh ta chỉ đành chấp hành. Ngoại trừ giữ mấy người ở lại tăng ca ra, những người khác nên tan làm thì tan làm, nên làm gì thì làm đấy, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng lúc này trên mạng đã bùng nổ.

“Tổng giám đốc Trình Linh của tập đoàn Hoa An gắp gấu bông”, phía sau kèm theo chữ “Hot”.

Tin thứ hai cũng nối tiếp: “Trình Linh Hoa An gắp sạch máy gắp thú để thể hiện tình yêu với bạn gái.”

“Tổng giám đốc Trình chính là một bộ truyện tổng tài di động!”

“Hoóc-môn di động!”

“Trời ạ, tôi rất tò mò, nữ chính trong bộ truyện tổng tài di động này rốt cuộc là ai?”

“Rốt cuộc là nữ chính chân dài nào có thể khiến tổng giám đốc Trình từ bỏ đơn hàng chục tỷ, buổi tối đi gắp gấu bông?”

“Nhập vai vào góc độ của nữ chính, nụ cười mỉm của tổng giám đốc Trình có thể khiến tôi đu một trăm năm.”

“Chỉ cần tổng giám đốc Trình cười như vậy với tôi, tôi thề mình có thể không ăn cơm cả đời.”

“Mùa hè thi đại học thất bại đã đành, mấy người còn ép tôi ăn một bát cơm chó ư? Có suy nghĩ đến cảm nhận của người độc thân thi đại học thất bại không?”

“Tôi, là tôi, nữ chính chân dài đó là tôi.”

“Người bên trên tỉnh đi, người khiến tổng giám đốc Trình nửa đêm lái Rolls-Royce Tempera đi gắp gấu bông chỉ có thể là cô Lục Tịnh Lan, người thừa kế trăm tỷ của tập đoàn Chấn Hoa!”

Lần này cả mạng đều sục sôi.

Trình Linh rất khiêm tốn, cũng chưa từng chấp nhận cho truyền thông phỏng vấn, nhưng Lục Tịnh Lan thì khác.

Lục Tịnh Lan là blogger nổi tiếng trên Weibo, thường xuyên ra vào các show thời trang của thương hiệu đắt tiền, khi chụp ảnh chung với Tam Kim ảnh hậu(*) hay với người nổi tiếng hiện nay, cô ta đều đứng ở vị trí trung tâm.

(*): là danh hiệu ca ngợi những diễn viên thắng hạng mục “Nam/Nữ chính xuất sắc” của 3 giải thưởng điện ảnh danh giá nhất Trung Quốc - Kim Kê, Kim Tượng, Kim Mã.

Cư dân mạng vừa nghe nói nữ chính là cô ta thì bùng nổ, lập tức chạy đến Weibo của Lục Tịnh Lan, kết quả đã tìm ra được vấn đề.

Từ thứ Năm đến Chủ nhật tuần trước, mỗi ngày Lục Tịnh Lan đều đăng một bài trên Weibo, nếu không phải uống trà chiều thì chính là đi xem show diễn thời trang và đi thưởng thức trà, uống rượu với bạn bè.

Mà địa điểm hiển thị trùng hợp là thành phố S.

“Tìm ra rồi, chắc chắn là Lục Tịnh Lan, tôi hỏi anh trai đang làm việc ở tập đoàn Hoa An, chiều thứ Năm tuần trước Lục Tịnh Lan đã đến tổng công ty khoa học kỹ thuật Hoa An để bàn chuyện hợp đồng, đích thân tổng giám đốc Trình đón tiếp. Cho nên, đã tìm ra nữ chính của tổng giám đốc bá đạo rồi, là Lục Tịnh Lan.”

Sau đó còn có thứ lợi hại hơn, có người tìm ra được chiều nay Lục Tịnh Lan và Trình Linh ngồi chung một chuyến bay đến thành phố G.

Hay lắm, bằng chứng xác thực rồi!

Bình Luận (0)
Comment