Tô Hiểu đến chung cư ở Bích Thủy Loan, một mình ngồi trên sofa ở phòng khách, ngẩn ngơ nhìn đèn đuốc bên ngoài cửa sổ.
Cô do dự một lúc, vẫn gọi điện cho Trình Linh.
Đúng lúc Trình Linh vừa mới tắm xong, nhìn thấy điện thoại thì vội vàng nghe máy.
“Hiểu Hiểu.” Giọng anh hơi khàn.
“Chuyện gì thế, anh Trình Linh.”
Trình Linh nghe ra giọng điệu khoan khoái của thiếu nữ, bỗng nhiên không biết nên nói gì.
Anh do dự: “Ừ, chính là việc hotsearch hôm nay, cô nhìn thấy chưa?”
“Ồ, nhìn thấy rồi, sao vậy?”
Giọng điệu rất bình tĩnh, giống như không liên quan đến mình.
Trình Linh cầm điện thoại, im lặng, bỗng thấy hơi nghẹn trong lòng.
Tô Hiểu thấy Trình Linh không lên tiếng, lại hỏi một câu: “Không phải gỡ xuống rồi à? Còn vấn đề gì sao?”
Trình Linh càng không biết nên trả lời thế nào.
Có vấn đề gì?
Không có vấn đề gì cả.
Cô là vợ plastic của anh, căn bản không quan tâm tin đồn giữa anh và người khác.
Trình Linh bị cô hỏi ngược lại, nghẹn lời không biết nói gì.
“Không có gì, cô nghỉ ngơi sớm đi.”
Anh tắt máy, trong lòng rất không vui.
Khách sạn gần bờ sông, mấy chiếc du thuyền lớn lấp lánh ánh đèn ở phía xa, bóng người thon dài của Trình Linh dựa vào trước cửa sổ, để lại một bóng cắt trên cửa sổ.
Vừa rồi khi nhìn thấy trên Weibo có rất nhiều cư dân mạng nói anh và Lục Tịnh Lan rất xứng đôi, người đầu tiên anh nghĩ đến trong đầu chính là Tô Hiểu.
Bỗng dưng cô gái này đã khắc dấu vết trong lòng anh, xâm nhập vào trái tim anh từng chút một.
Xem ra cách ép hôn của ông nội anh vẫn có tác dụng.
Trình Linh cười chua chát, dập tắt điếu thuốc, xoay người vào phòng ngủ.
Trong chung cư ở Bích Thủy Loan, Tô Hiểu ôm gấu bông ngủ say.
Cô không ngốc, cô vẫn nghe ra được điều bất thường của Trình Linh trong điện thoại, lẽ nào anh lo lắng rằng cô sẽ ghen với Lục Tịnh Lan, sau đó dây dưa với anh không ngừng?
Nghĩ nhiều rồi!
Sáng hôm sau đi làm, người trong công ty đều đang bàn luận về chuyện này.
“Cô Lục thật đáng thương, bị tài khoản Weibo chính thức của công ty chúng ta vả mặt, hiện giờ chắc mặt sưng rồi nhỉ.”
“Haizz, tôi thấy rất kỳ lạ, rốt cuộc là tổng giám đốc Trình không thích cô ấy, hay là ông Trình không thích. Tôi cảm thấy Lục Tịnh Lan rất tốt mà, muốn gia cảnh có gia cảnh, muốn vẻ ngoài có vẻ ngoài, muốn năng lực có năng lực. Tôi thấy trong đám cậu ấm cô chiêu, cũng chỉ có cô ấy xứng với tổng giám đốc Trình.”
“Cô nhầm rồi, tôi nghe nói lúc tổng giám đốc Trình đi học ở Anh, có một công chúa của nước nào đó thích anh ấy, Lục Tịnh Lan có lợi hại hơn nữa cũng không thể so sánh với công chúa, phải không?”
“Thật à, chuyện này mà cô cũng biết được hả?”
“Trợ lý Châu nói đó!”
“Ái chà chà, nhưng từ tấm ảnh trên mạng có thể nhìn ra được tổng giám đốc Trình có bạn gái thật, rốt cuộc là ai vậy?”
“Không biết nữa, lần trước tôi nghe giám đốc của bọn tôi nói, có một tối tổng giám đốc Trình mở cuộc họp video, bọn họ nghe thấy ở chỗ tổng giám đốc Trình có giọng nữ, chắc chắn là giấu người đẹp trong nhà rồi!”
“Không đúng, các cô không nhớ thời gian trước có người đồn tổng giám đốc Trình mua băng vệ sinh cho người ta à?”
“Được rồi, được rồi, đừng bàn tán nữa, bị lãnh đạo nghe thấy lại ăn mắng bây giờ.”
Đồng nghiệp trong thang máy lần lượt ra ngoài, Tô Hiểu đi ra khỏi góc, hít sâu một hơi và vỗ ngực.
Cũng may tấm ảnh kia chỉ chụp được mặt của Trình Linh.
Bằng không, hiện giờ cô sẽ quê chết mất.
Sức nóng của Trình Linh trên mạng không hề thuyên giảm, mặc dù không ai còn đu CP giữa anh và Lục Tịnh Lan, nhưng cư dân mạng vẫn còn rất cố chấp với thân phận bạn gái bí ẩn kia, tới nỗi mà mấy du học sinh nước ngoài còn tìm ra hết những cô gái mà Trình Linh từng tiếp xúc khi còn đi du học.
“Các đồng chí, thông qua cuộc điều tra kỹ càng của tôi, những cô gái này đều bị anh ấy từ chối rồi, những năm ở nước ngoài tổng giám đốc Trình đều độc thân!”
Nực cười hơn chính là cư dân mạng khí thế ngùn ngụt xếp hạng những cô gái từng theo đuổi Trình Linh, kết quả Lục Tịnh Lan xếp hạng chót.
Bên trong bảng xếp hạng có công chúa một nước, con gái của thủ tướng, còn có cả các tiểu thư của tập đoàn kinh doanh lớn, bao gồm cả các nhà chức trách nhà nước ở nước ngoài, như vậy thì Lục Tịnh Lan thật sự không là gì cả.
Vậy vấn đề đến rồi.
“Rốt cuộc bạn gái bí ẩn tối hôm đó là ai? Không ngờ có thể giết sạch tiểu thư giàu có toàn cầu.”
Vậy nên lại có một tốp cư dân mạng tag Weibo chính thức của tập đoàn Hoa An.
“Boss, xin hãy thông báo chính thức đi, chúng tôi đã tìm kiếm hết toàn mạng rồi, vẫn không tìm được bạn gái của tổng giám đốc là ai. Trực tiếp thông báo chính thức đi, bằng không tôi không ngủ được.”
“Không ngủ được +1...”
“Không ngủ được +2...”
“...”
Đáng tiếc, Weibo chính thức của tập đoàn Hoa An không hề trả lời điều gì.
Thỉnh thoảng Tô Hiểu rảnh rỗi sẽ lướt một chút, sau đó cạn lời.
Những cư dân mạng này sao lại rảnh như vậy, còn nhớ đến chuyện này!
Mẹ nó, “bạn gái bí ẩn” gì chứ, không thể là tình anh em thắm thiết sao?
Kết quả, vào lúc này có cư dân mạng nói ra tiếng lòng của Tô Hiểu.
“Tôi cảm thấy nói không chừng là em gái người ta thì sao, nếu là bạn gái thì đâu cần thiết phải giấu.”
Không ngờ bình luận này vừa đăng vẫn có không ít người nhấn thích.
Tô Hiểu cũng lập tức nhấn thích bằng acc clone.
Kết quả nhanh chóng bị vả mặt.
“Chủ post, ba đời đế quốc nhà họ Trình chỉ có một người con trai, em gái ở đâu ra?”
Người ta còn tìm kiếm thông tin lúc Trình Linh học mẫu giáo, tiểu học, cấp hai, cấp ba, đều không tìm thấy dấu vết “em gái” nào cả.
“Biết người lần trước mạo danh là em gái tổng giám đốc Trình đi đâu không? Bị đóng gói đưa đến nước Java phân loại rác rồi.”
Đệch!
Tô Hiểu cạn lời.
Được thôi, chút ảo tưởng cuối cùng của cô cũng bị dập tắt rồi.
Chỉ đành cầu xin chuyện kết hôn bí mật giữa cô và Trình Linh không bị đào ra, bằng không chờ sau khi thỏa thuận kết hôn kết thúc thì cũng chính là ngày chết của cô.
Sáng hôm sau, cuộc họp thượng đỉnh về tài chính được phát trực tiếp toàn cầu, khi Trình Linh lên bục phát biểu, hàng chục nghìn người hâm mộ tham gia vào phòng phát sóng khiến nó bị lag.
Cư dân mạng không tìm ra được bạn gái bí ẩn kia là ai, dứt khoát đu vẻ đẹp của Trình Linh.
Từng lời tâng bốc được gõ và hiện lên màn hình, độ theo dõi không kém gì ngôi sao nổi tiếng.
Hội nghị kết thúc, tối hôm đó Trình Linh bay về thành phố S. Anh xuống máy bay, tài xế đã đến đón, sau đó nói cho anh biết một việc.
“Tổng giám đốc Trình, cô chủ về trường rồi.”
Sắc mặt Trình Linh hơi thay đổi, sau khi lên xe, anh lập tức gửi tin nhắn cho Tô Hiểu.
[Trình: Tôi về rồi, sao cô lại về trường? Không phải đang nghỉ hè à?]
Tô Hiểu nhìn thấy tin nhắn, rất cạn lời.
Trước kia Trình Linh không hề quan tâm cô ở đâu, hiện giờ sao đột nhiên lại quản cô rồi.
[Tô Hiểu: Bạn học của tôi tổ chức sinh nhật, đến họp mặt.]
[Trình: Nói tôi biết địa chỉ, tôi đến đón cô.]
Tô Hiểu: “...”
Sau đó, cô quyết đoán trả lời: [Không cần.]
Trình Linh nhìn thấy hai chữ kia, rồi lại nhìn hai hộp quà đắt tiền mà mình cố ý mang về ở ghế sau, đó là quà anh mang cho cô.
Trình Linh đỡ trán, cuối cùng không nói gì cả.
Phong cảnh ngoài cửa sổ không ngừng lùi lại phía sau, từ sân bay về trung tâm thành phố vẫn còn một khoảng cách, nửa đường Trình Linh chợt nhớ đến trường của Tô Hiểu cách đây không xa, anh bỗng lên tiếng.
“Dừng lại ở tàu điện ngầm gần nhất, hai người về trước, tôi tự lái xe.”
Châu Minh nghe vậy thì ngẩn người, anh ta suy đoán ý của ông chủ và khuyên nhủ.
“Hai ngày nay anh mệt quá rồi, hay là vẫn nên đưa anh qua đó?”
Anh ta biết Trình Linh có lẽ muốn đi tìm Tô Hiểu.
Tài xế cũng vội vàng lên tiếng: “Cậu chủ, tôi đưa anh đến trường rồi về.”
Trình Linh cũng không kiên trì nữa.
Nửa tiếng sau, xe Cayenne dừng lại trước cổng chính của trường đại học H. Không sai, là cổng chính.
Bỗng nhiên Trình Linh không muốn trốn tránh nữa, anh đâu phải không thể gặp người.
Châu Minh và tài xế xuống xe rời đi, trước khi đi, Trình Linh lấy thuốc lá ở chỗ Châu Minh.
Trình Linh rất ít khi hút thuốc, trừ khi tâm trạng không tốt.
Châu Minh đoán chắc giữa anh và Tô Hiểu đã xảy ra vấn đề, không cần nói, chắc chắn là tổng giám đốc Trình bỗng dưng đã rung động rồi, nhưng cô nhóc kia vẫn còn xem anh là chồng plastic, rất tránh né anh.
Châu Minh ngầm hít sâu, đưa gói thuốc bình thường chuẩn bị cho Trình Linh.
Trình Linh châm một điếu thuốc, một tay đút vào túi quần, dựa vào một gốc cây trong cổng trường hút thuốc.
Trong cổng trường đại học H là một con đường rất dài, hai bên trồng đầy cây ngô đồng, không nhìn thấy điểm kết thúc ở cuối con đường.
Thân hình thẳng tắp của anh trông hơi cô đơn dưới đèn đường, từng làn khói phả ra, cảm xúc trong lòng vẫn chưa biến mất.
Bắt đầu từ khi nào việc cô ngó lơ anh khiến lòng anh ngột ngạt như vậy. Sự giới hạn vốn xứng đáng khen ngợi kia, hiện giờ trở thành khoảng cách.
Áo khoác bị anh vứt trên xe, trên người chỉ có một chiếc áo sơ mi trắng, mùa hè nên cổng trường không đông người, chỉ thỉnh thoảng có một vài cặp đôi dựa vào nhau đi ngang qua, những cô gái kia đều liếc nhìn Trình Linh, khó che đậy sự ngạc nhiên.
Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng ngại bạn trai ở đây nên cũng không thể si mê, cũng may không ai nhận ra anh là tổng giám đốc Hoa An thể hiện tình yêu phô trương xuất hiện trên hotsearch kia.
Nhưng anh không quan tâm, Tô Hiểu là vợ hợp pháp của anh, anh có danh có phận.
Anh hút xong điếu thuốc đầu tiên, lấy điện thoại ra, gọi điện cho Tô Hiểu.