Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 195 - Chương 195 - Dò Hỏi

Chương 195 - Dò Hỏi
Chương 195 - Dò Hỏi

Liễu Như Yên cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đi tới bên cạnh Tề Vô Hối, hành lễ hỏi thăm: "Bái kiến Tề sư bá!"

Tề Vô Hối quay đầu nhìn nàng một cái, nghi hoặc hỏi: "Là Như Yên à, sư tôn của các ngươi đâu?”

Vừa rồi nếu là Minh Nguyệt ở đây thì hắn cũng không cần xen vào việc của người khác. Nhưng người vốn nên xuất hiện lại không có xuất hiện, không có cách nào mà hắn chỉ có thể xuất thủ.

Đây coi như là Tề Vô Hối trả lại cho Diệp Thu một cái nhân tình, dù sao Diệp Thu trước đó đã đưa cho hắn một viên Đại Hoàn đan để trợ giúp con trai hắn thành công ổn định tâm cảnh, cuối cùng ngăn khỏi một hồi đại họa sát thân. Hơn nữa cũng giúp hắn phá vỡ gông cùm xiềng xích, phá vỡ khúc mắc trong lòng.

Nhân tình nàyTề Vô Hối rất khó trả lại. Hơn nữa tính cách của hắn vốn là rất cao ngạo, làm sao có thể hướng Diệp Thu cúi đầu, tỏ vẻ cảm tạ.

Cho nên chuyện hôm nay coi như là hắn trả lại Diệp Thu một cái nhân tình.

Tề Vô Hối ở trong lòng tự an ủi chính mình: "Ừm, giúp hắn một lần để trả lại một lần nhân tình là được rồi. Sau này gặp mặt nên làm như thế nào thì cứ làm như thế đó."

Liễu Như Yên do dự một chút, nói: "Bẩm Tề sư bá, sư tôn của sư điệt đã tiến vào Đế mộ, đến giờ vẫn còn chưa có đi ra.”

Tề Vô Hối nghe vậy liền sửng sốt, Minh Nguyệt vậy mà đã đi vào Đế mộ rồi ư?

"Chuyện gì xảy ra vậy? Nàng vội vã đi vào Đế mộ làm gì? Hiện tại Đế mộ còn chưa hoàn toàn mở ra, bên trong nguy hiểm trùng trùng, ngươi vì cái gì không ngăn cản nàng?" Tề Vô Hối khiển trách.

Liễu Như Yên nghe vậy liền mang vẻ mặt lo lắng, trong lòng ủy khuất, giải thích: "Vì Diệp sư thúc cũng ở bên trong. Nghe nói Đế mộ vừa mở ra thì Diệp sư thúc liền truy đuổi theo Thôn Thiên Tước mà đi vào, đến nay cũng không có tin tức gì. Sau khi sư tôn biết được tin tức này liền để cho chúng ta chờ tại chỗ, còn ngài đi trước một bước vào tìm kiếm Diệp sư thúc."

"Cái gì?" Sắc mặt Tề Vô Hối trầm xuống.

Diệp Thu đã tiến vào Đế mộ rồi sao?

"Tiểu tử này không muốn sống nữa à? Trước khi xuống núi chưởng giáo sư huynh đã dặn qua, một khi gặp phải Thôn Thiên Tước thì liền bóp nát truyền tin phù đợi mọi người hội họp sau đó cùng nhau động thủ. Hắn thế mà lại một mình đuổi theo Thôn Thiên Tước!"

Sắc mặt Tề Vô Hối trầm xuống, trong lòng suy nghĩ ngổn ngang.

Hắn đời này không thích nhất là thiếu nợ nhân tình của người khác. Trong lòng hắn lại một lần nữa an ủi chính mình một câu: "Haizz... Lần này nữa thôi, lần này thực sự là lần cuối cùng ta giúp hắn. Sau lần này sinh tử của hắn cùng ta không còn bất cứ quan hệ gì."

An ủi bản thân xong, Tề Vô Hối quay đầu nói với Liễu Như Yên: "Các ngươi ở đây chú ý một chút, không nên chạy loạn khắp nơi. Lát nữa Dương sư bá của các ngươi sẽ tới.”

"Tề sư bá, ngài muốn đi đâu?" Liễu Như Yên không hiểu, tò mò hỏi.

Tề Vô Hối lạnh lùng nói: "Đế mộ!

Nói xong hắn cũng không quay đầu lại mà bay nhanh về phía đại môn, sau đó biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Lúc này, bên trên Huyết Hải, một trận hỗn chiến đang diễn ra.

Mấy vị Giáo Chủ cảnh vì cướp đoạt một viên linh quả mà đang loạn đấu lẫn nhau.

"Hừ, Khương lão đạo, Thông Thiên lão đạo, viên linh quả này ta là người phát hiện ra trước, đám bỉ ổi các ngươi thật sự muốn cướp đồ của ta ư?" Thiên Cơ Tử một kiếm quét ngang, đánh lui Khương Giới Chi và Thông Thiên Đạo Nhân, phẫn nộ nói ra.

Thông Thiên Đạo Nhân cười ha hả, nói: "Ha ha ha, buồn cười! Thiên Cơ Tử, ngươi già rồi trở nên hồ đồ rồi sao? Đã là thiên địa chi bảo thì mạnh ai nấy hưởng, lão già ngươi cứ tưởng là do nhà ngươi trồng được à?".

Đối mặt với sự trào phúng của đám người Thông Thiên đạo nhân, sắc mặt Thiên Cơ Tử trở nên xanh mét khó coi.

Ánh mắt ông ta tham lam nhìn về bụi cây kia, trong đó đang hiện lên một khỏa linh quả tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Viên linh quả này có phải là tiên phẩm hay không thì chưa biết, nhưng chắc hẳn nó đã sinh trưởng ở đây hơn mấy vạn năm, ẩn chứa sinh mệnh lực vô cùng kinh người, chính là chí bảo mà Thiên Cơ Tử cần nhất hiện nay.

Khương Giới Chi vuốt râu cười, nói: "Thiên Cơ Tử, lúc trước ngươi bị Diệp Thu đánh cho bị thương, bây giờ chỉ sợ là còn chưa hoàn toàn khôi phục nhỉ? Lúc này ngươi đồng thời đối mặt với hai chúng ta thì ngươi cảm thấy ngươi còn có phần thắng sao?"

"Hai lão già kia, cho dù các ngươi cùng lên thì ta cũng không sợ." Thiên Cơ Tử quát lên.

Trong lúc nhất thời, chiến đấu lại một lần nữa khai hỏa, toàn bộ Huyết Hải tung tóe khuấy động một vùng.

Lúc này Đế mộ bởi vì vừa mới mở ra cho nên lực lượng bên trong hoàn toàn bộc phát, khiến cho bảo bối ẩn giấu ở trong Đế mộ cũng dần dần hiện ra.

Chân trời bay vọt qua một kiện bảo khí, một gã Giáo Chủ cảnh tâm tình kích động vọt ra ngoài muốn cướp đi bảo khí.

Bên khác, tại dưới vực sâu Huyết Hải, có người phát hiện một gốc Huyết Trích Tử sinh trưởng tại vực sâu dưới lòng đất.

Đế mộ giờ phút này vô cùng náo nhiệt, hầu như hơn phân nửa cường giả có tu vi Giáo Chủ cảnh tại cảnh nội của Đông Hoang đều tới.

Trong lúc nhất thời hỗn chiến nổ ra, đánh đến long trời lở đất, trong đó đám người Thiên Cơ Tử, Khương Giới Chi và Thông Thiên Đạo Nhân là chiến đấu kịch liệt nhất.

Bình Luận (0)
Comment