Minh Nguyệt thản nhiên nói:
"Ta không có ý gì! Người này có ý đồ nhúng chàm pháp bảo của đệ tử trong giáo phái của ta, bị ta bắt được tại chỗ nên ta chỉ thuận tay tiễn hắn một đoạn."
"Giáo phái của ta có 1 quy củ bất thành văn, người kính ta một thướcthì ta kính người một trượng, người dám phạm ta thì tất phải giết người!"
"Bất Lão sơn các ngươi có người nào không phục thì cứ việc tiến lên."
Lời này vừa nói ra, toàn trường liền lặng ngắt như tờ.
Ai có thể nghĩ tới vị mỹ nữ Minh Nguyệt chân nhân luôn luôn lấy ưu nhã tài trí, ôn nhu thiện lương để đối nhân xử thế, vậy mà nàng cũng có một mặt sát tâm nặng như vậy.
Tựa hồ thủ tọa các mạch trong Bổ Thiên giáo đều có một cái đặc tính chung, đó là bao che cho con.
Đệ tử môn hạ của bọn họ bị người khi dễ, bọn họ thân làm trưởng bối thì sao có thể mặc kệ ngồi nhìn.
Huống chi Lâm Thanh Trúc còn là đồ đệ của Diệp Thu, cho nên Minh Nguyệt càng không có khả năng mặc kệ nàng.
"Ha ha ha, khẩu khí thật lớn!" Từ nơi xa bỗng nhiên truyền đến tiếng cười nói khinh thường.
Trong chốc lát, một tên lão giả mặc áo bào đen đã xuất hiện ở phía trên, Minh Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên mà nhíu mày.
"Huyền Cơ Tử!"
Người này chính là sư đệ của Thiên Cơ Tử, danh xưng Nhị trưởng lão của Bất Lão sơn, có tu vi Giáo chủ cảnh đỉnh phong nên thực lực rất phi phàm,.
Toàn bộ Bất Lão sơn ngoại trừ Thiên Cơ Tử ra thì không ai có thể chiến thắng ông ta, do đó uy vọng của ông ta cực cao.
Người này vừa xuất hiện, mấy người Lý Đạo Nguyên lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng.
"Bổ Thiên giáo có uy phong thật to! Trước mặt mọi người lại dám giết trưởng lão của Bất Lão sơn chúng ta! Đây là xem Bất Lão sơn không người sao?" Huyền Cơ Tử vừa xuất hiện liền đem đầu mâu nhắm ngay Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt mỉm cười, duỗi ra lưng mỏi, nói: "Vậy thì như thế nào?"
"Vãi!"
Bầu không khí toàn trường trong nháy mắt liền ngưng đọng lại.
"Á đù! Bổ Thiên giáo đây là muốn chính thức hạ chiến thư cùng Bất Lão sơn sao?"
Một thời gian sau, tất cả mọi người ở đây đều trở nên kích động.
Bọn họ không nghĩ tới Minh Nguyệt từ trước đến nay luôn ôn nhu, vậy mà cũng có một mặt bá khí như thế.
Đúng như nàng nói, vậy thì như thế nào?
Bất Lão sơn tại mấy lần giao phong trước đó tựa hồ đều bại bởi Bổ Thiên giáo a!
"Cuồng vọng!" Huyền Cơ Tử giận dữ quát lên.
Minh Nguyệt nói ra lời này đã xem thường thánh địa Bất Lão sơn của ông ta thật sâu. Nếu như ông ta không biểu hiện một phen thì chẳng phải đã thừa nhận Bất Lão sơn nhu nhược sao?
Trong nháy mắt, một chưởng của Giáo chủ cảnh đỉnh phong vỗ đến rất khí thế.
Thân hình Minh Nguyệt lóe lên tránh thoát một kích này.
Đợi lúc khí tức của nàng bại lộ về sau, mọi người mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nguyên lai nàng cũng đã là Giáo chủ cảnh đỉnh phong.
"Chuyện này làm sao có thể? Sư tôn vậy mà đã đột phá tới Giáo chủ cảnh đỉnh phong?" Ngay cả Liễu Như Yên là đệ tử thân cận nhất của Minh Nguyệt mà lúc này cũng mang vẻ mặt mờ mịt.
Nhóm các nàng làm sao biết được Minh Nguyệt đã tại bên trong Đế mộ thu được cơ duyên như thế nào.
Chiến đấu khai hỏa, hai vị Giáo chủ cảnh đỉnh phong đánh đến khó phân thắng bại.
Huyền Cơ Tử càng đánh càng giật mình, trong lòng biết rõ nếu chiến tiếp thì ông ta cũng không chiếm được lợi lộc gì, cho nên cố ý uy hiếp: "Minh Nguyệt, Bổ Thiên giáo các ngươi thật sự muốn khai chiến cùng Bất Lão sơn chúng ta sao?"
Minh Nguyệt còn chưa kịp trả lời thì. . .
"Ha ha ha ha. . ."
Tại chân trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười hào khí.
Chỉ gặp một đạo thân ảnh áo bào xám lấp lóe, một thanh phi kiếm từ cửa vào bay tới, một kiếm đem Huyền Cơ Tử đẩy lui ra ngoài.
Minh Nguyệt nhìn lại, người vừa tới không phải là ai khác mà chính là Tề Vô Hối.
“Tề sư bá tới!"
Một đám đệ tử của Bổ Thiên giáo đều giật mình trong lòng.
Bọn họ không nghĩ tới một vị sư bá ngạo kiều như Tề Vô Hối mà lại trở về tại thời khắc mấu chốt.
"Ta đột nhiên cảm thấy người sư bá này cũng không chán ghét như vậy nha." Triệu Uyển Nhi mỉm cười, nhỏ giọng nói.
Lâm Thanh Trúc cũng nhẹ gật đầu, tại bên trên việc tư thì người sư bá này khắp nơi khó xử các nàng, nhưng ở bên ngoài hắn lại mười phần bao che cho các nàng. Chỉ cần đệ tử của Bổ Thiên giáo có nửa điểm nguy hiểm thì hắn liền phấn đấu quên mình mà xuất thủ tương trợ.
Đây là một chuyện phi thường mâu thuẫn, làm cho các nàng rất khó hiểu đến cùng Tề Vô Hối là tốt hay là không tốt đối với các nàng.