Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 277 - Chương 277 - May Là Còn Kịp

Chương 277 - May Là Còn Kịp
Chương 277 - May Là Còn Kịp

"Để cho ta xem đến cùng là vị quý khách nào mà ngay cả gian phòng của lão phu cũng dám đoạt."

Triệu Phu mang vẻ mặt ngạo mạn đi đến, nhìn xem một chút hoàn cảnh bốn phía.

Ông ta tự động bỏ qua Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi, coi các nàng chỉ là phổ thông thị nữ nên không để ý đến, trực tiếp đem ánh mắt khóa chặt tại chủ vị Diệp Thu.

Triệu Phu nhướng mày, thầm hỏi: "Ồ? Như thế nào lại là một người trẻ tuổi? Chẳng lẽ hắn là đệ tử của đại tộc nào đó?"

Nghĩ tới đây, ông ta lập tức vui mừng trong lòng. Nếu Diệp Thu là đệ tử của đại tộc, vậy chuyện này ông ta liền dễ xử lý.

Chỉ thấy Diệp Thu chậm rãi xoay người lại, cười mà giống như không phải cười nhìn xem Triệu Phu không nói gì.

Một vị quản sự bên cạnh vội vàng đi lên giải thích: "Thật xin lỗi, ta không hể ngăn ông ta lại nên mới để ông ta xông vào."

Lúc này trong lòng quản sự đã sợ hãi muốn chết, vì vừa rồi lúc Tư Đồ Trường Phong rời đi đã dặn đi dặn lại hắn nhất định phải chiêu đãi Diệp Thu thật tốt, phải coi Diệp Thu như cha ruột của mình mà đối đãi.

Nếu như hắn để cho Diệp Thu nổi giận, vậy toàn bộ Tàng Bảo Các này sẽ xong đời.

Nhưng hắn nào có thể nghĩ tới, vô luận hắn khuyên như thế nào cũng đều khuyên không được lão Triệu Phu này. Ông ta nhất định muốn xông vào, hắn có chết đều ngăn không được.

Quản sự rất đau khổ trong lòng. Ngươi muốn chết thì cũng đừng kéo ta theo chứ, ta vẫn còn trẻ mà!

Diệp Thu khoát tay áo ra hiệu cho quản sự thối lui đến một bên, sau đó đưa mắt nhìn về phía Triệu Phu, hắn muốn nhìn xem đến cùng ông ta muốn làm gì.

Triệu Phu nghiêm túc đánh giá Diệp Thu một chút và đã kết luận thân phận của hắn.

Ồng ta hhẳng định Diệp Thu là một vị công tử bột của gia tộc nào đó đang đi ra ngoài chơi, hắn không có bản lãnh gì ngoài ưa thích khoe khoang, trang bức, cái gì cũng đều muốn dùng thứ tốt nhất, gian phòng chữ Thiên này đoán chừng cũng là do Diệp Thu bỏ ra số tiền lớn để mua lại.

Triệu Phu suy nghĩ, rồi ra vẻ hòa khí cười nói: "Vị tiểu ca này là công tử nhà nào? Lão phu chính là Thân Vương của vương triều Ly Dương, Triệu Phu. Gian phòng này đã được lão phu nhìn trúng trước, ngươi có thể cho lão phu một chút tình mọn mà tặng nó cho lão phu hay không?"

Tiên lễ hậu binh là tác phong của Hoàng gia từ trước đến nay.

Nghe xong đối phương giới thiệu là Thân Vương của vương triều Ly Dương, Diệp Thu liền nhìn về phía Triệu Uyển Nhi.

Triệu Uyển Nhi nhẹ gật đầu, thừa nhận thân phận của Triệu Phu.

Thân phận này mà là những người khác nghe được thì đoán chừng sẽ bị dọa sợ gần chết, nhưng đối với Diệp Thu không có tác dụng gì.

Diệp Thu nhàn nhạt nói: "Thân Vương của vương triềuLy Dương sao? Ừm, cút cho ta!"

Lời này vừa nói ra, mặt mo của Triệu Phu lập tức trầm xuống.

Diệp Thu nghe được lai lịch của ông ta vậy mà một điểm mặt mũi cũng không cho. Loại tình huống này có thể là do Diệp Thu có địa vị rất lớn, hoặc có thể là nghé con mới đẻ không sợ cọp, là công tử nhà giàu mới vừa đi ra gia môn, không có chịu qua xã hội đánh đập.

Triệu Phu bình tĩnh, nói: "Xin hỏi các hạ xuất thân nơi nào, họ gì tên gì mà lại không đem vương triều Ly Dương của ta để vào mắt như thế?"

Diệp Thu có chút không kiên nhẫn, chậm rãi đứng lên từ chỗ ngồi.

Lúc này, thân ảnh Tư Đồ Trường Phong vội vàng chạy vào, trông thấy Diệp Thu đứng dậy mà hắn bị dọa cho chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Tía má ơi! Ngươi muốn hù chết ta sao? Chân của ta vừa đi mà chân của ngươi liền tới nơi này!

Ngươi không biết nội tâm ta rất yếu đuối sao? Ta chịu không nổi loại kích động này a!

May là còn kịp! Nếu ta chậm một bước thì vị Cung Thân Vương này hôm nay sợ là sẽ phải viết di chúc ở đây rồi!

"Chân nhân, thật xin lỗi, là do ta an bài chưa thỏa đáng nên mới để cho người ta quấy rầy nhã hứng của chân nhân. Chân nhân an tâm chớ vội, cứ để ta giải quyết, cứ để ta giải quyết. . ." Tư Đồ Trường Phong vội vàng đi tới xin lỗi, cấp ra thái độ muốn giải quyết mười hai phần.

Lúc này hắn đã bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Phải biết hắn nghe được bất luận tin đồn gì có liên quan tới Diệp Thu thì đều là các loại tin tức treo các đại lão khác lên đánh.

Tính tình này của hắn ngay cả thánh địa Bất Lão sơn cũng đều có thể nói diệt liền diệt, vậy hắn chỉ thuận tay thì cũng đủ để cho Tầm Dương lâu ra đi.

Nghĩ tới đây, Tư Đồ Trường Phong hận không thể đập chết Triệu Phu.

Mẹ ngươi! Ngươi tìm ai gây phiền phức không tìm mà lại đi tìm tôn đại thần này là sao?

Bình Luận (0)
Comment