Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 278 - Chương 278 - Thăm Dò

Chương 278 - Thăm Dò
Chương 278 - Thăm Dò

"Tư Đồ chưởng quỹ, ngươi đây là ý gì?" Triệu Phu trông thấy Tư Đồ Trường Phong vừa tiến đến liền nịnh bợ Diệp Thu, liên tục nói xin lỗi, đem ông ta đặt qua một bên, nên trong lòng rất khó chịu hỏi ra.

Ta đường đường là Thân Vương, chẳng lẽ ngay cả một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa mà còn không bằng sao?

Có phải tên Tư Đồ Trường Phong này bị tiền tài làm cho choáng váng rồi không?

Hắn không nịnh bợ vị Thân Vương như ta mà lại đi nịnh bợ tên tiểu tử miệng còn hôi sữa này là sao?

Nghe được Triệu Phu dẫn đầu lên tiếng, Tư Đồ Trường Phong rất khó chịu trong lòng. Hắn vốn còn muốn trấn an cảm xúc của Diệp Thu thì ông ta lại chủ động nhảy ra, vậy hắn chỉ có thể xử lý Triệu Phu trước.

Chỉ thấy Tư Đồ Trường Phong biến sắc, xoay đầu lại nhìn xem Triệu Phu, nói: "Triệu Thân Vương, thực sự có lỗi, gian phòng chữ Thiên này đã có quý khách của Tầm Dương lâu chúng ta ngồi xuống, mong Thân Vương dời bước qua gian phòng khác."

Lời này vừa nói ra, mặt mo của Triệu Phu liền trầm xuống, ông ta không nghĩ tới Tư Đồ Trường Phong vậy mà một điểm mặt mũi cũng không cho mình.

Trong lòng Triệu Phu cũng rất hiếu kì, Diệp Thu đến cùng có bối cảnh gì mà lại có thể để cho Tư Đồ Trường Phong nịnh bợ như thế?

Ông ta ít nhiều đã có chút cẩn thận, vì Tư Đồ Trường Phong là người mà ông ta vẫn tương đối hiểu rõ, hắn là chưởng quỹ của Tầm Dương lâu và Tàng Bảo các tại thành Quảng Lăng đã nhiều năm, nên dạng nhân vật gì Tư Đồ Trường Phong cũng đã từng thấy qua, nhưng như hôm nay hắn hạ thấp giọng như vậy là Triệu Phu chưa từng thấy qua.

Triệu Phu nhìn thật sâu Diệp Thu một chút, không nói gì mà quay người rời khỏi gian phòng chữ Thiên.

Mới vừa đi ra ông ta liền phân phó tùy tùng bên người: "Đi tra cho ta tiểu tử kia đến cùng có lai lịch gì? Ta ngược lại thật muốn nhìn xem kẻ mà ngay cả Tư Đồ Trường Phong cung đều hạ thấp giọng này có chỗ gì đặc biệt!"

Lúc này, tại gian phòng chữ Thiên, Diệp Thu nhìn thấy Tư Đồ Trường Phong đã xử lý xong chuyện này thì mỉm cười, nói: "Uyển nhi, tên Thân Vương của vương triều Ly Dương này luôn có tính cách như vậy sao?"

Triệu Uyển Nhi cười nói: "Đệ tử không biết rõ về phẩm tính của mấy vị thúc thúc này. Nhưng nếu sư tôn muốn thu thập lão ta thì cũng không cần cố kỵ cảm thụ của đệ tử. Vì ngoại trừ ca ca của đệ tử ra thì đệ tử không quen với đám hoàng thân quốc thích kia."

Nói đến đây ánh mắt nàng bắt đầu trở nên hoạt bát, nói tiếp: "Sư tôn đánh cho lão ta một trận cũng tốt, tốt nhất là đánh cho lão ta thành đầu heo, miễn cho lão ta mỗi ngày đều cuồng vọng như vậy."

Diệp Thu lập tức vui vẻ.

Nha đầu chết tiệt này, người ta chính là thân thúc thúc của ngươi mà ngươi lại bán người ta như vậy ư?

Diệp Thu chỉ cười nhạt một tiếng, đối với nháo kịch vừa rồi hắn cũng không có để ở trong lòng.

Cái gì mà Thân Vương chứ, trong mắt hắn đây chỉ là một tiểu nhân vật, trong nháy mắt liền có thể tiêu diệt, không đáng cho hắn để ở trong lòng.

Vừa rồi chỉ là Diệp Thu lo lắng về mối quan hệ giữa Triệu Phu và Triệu Uyển Nhi, cho nên mới không có động thủ mà thôi.

Sau đó Diệp Thu nói với Tư Đồ Trường Phong: "Tư Đồ chưởng quỹ, chuyện như vậy ta không muốn lại phát sinh lần thứ hai. Ngươi hiểu chứ?"

Nghe Diệp Thu nói ra bình thản như vậy, Tư Đồ Trường Phong liền bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ròng.

Mấy câu này nhìn như hời hợt, nhưng trong lúc vô hình lại tạo cho hắn áp lực cực lớn.

Đến cấp bậc cường giả như Diẹp Thu thì hỉ nộ vô thường, ngươi căn bản không cách nào đoán ra tâm tư của hắn. Nếu ngươi làm không tốt thì một bàn tay của hắn liền đập chết ngươi.

"Đã hiểu, đã hiểu! Chân nhân yên tâm, ta cam đoan chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không lại phát sinh." Tư Đồ Trường Phong rối rít đáp ứng, lòng vẫn còn sợ hãi.

Diệp Thu nhẹ gật đầu rồi để cho Tư Đồ Trường Phong rời đi, cũng không có làm khó hắn nữa, dù sao buổi đấu giá tiếp đến Diệp Thu còn phải dựa vào hắn.

Lúc này, tại gian phòng chữ Địa, Thân Vương Triệu Phu sau khi ngồi xuống sắc mặt liền là một mảnh âm trầm. Ông ta nhớ tới sự tình vừa rồi mà càng nghĩ càng giận.

"Khốn kiếp! Đến cùng hắn là tiểu tử của gia tộc nào mà ngay cả lão phu cũng không cho mặt mũi?"

Triệu Phu giận dữ đâp tay lên ghế, lúc này người hầu vội vàng đi đến, vẻ mặt khó xử nói ra: "Vương gia, nhóm chúng ta vừa rồi đã đi tra nhưng không có tra được bất luận cái tin tức gì có lợi, cũng không biết rõ gia hỏa kia từ đâu xuất hiện nhưng hắn không giống như là đệ tử thế gia."

Nghe xong Triệu Phu liền nhướng mày nói:

"Cái gì? Không có khả năng! Vừa rồi Tư Đồ Trường Phong còn khách khí đối với hắn như vậy, cho nên xuất thân của hắn khẳng định rất bất phàm."

"Tiếp tục đi thăm dò cho ta, phải tra thật rõ ràng, nếu như tra không rõ ràng thì ngươi cũng đừng trở về."

Triệu Phu âm tàn nói ra, người hầu liền bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ròng, vội vàng rời khỏi gian phòng và tiếp tục điều tra tin tức của Diệp Thu.

Nhưng hắn làm sao có thể tra được, vì Diệp Thu vốn không phải là người thế tục, mà là thủ tọa của một mạch tại Bổ Thiên giáo.

Nếu như tên người hầu này lớn mật một điểm mà hướng phương diện này đi thăm dò, có lẽ hắn có thể tra ra được một chút dấu vết để lại, chỉ tiếc hắn nhận đã định Diệp Thu là đệ tử thế gia, nên đã tìm tới một tên công tử bột tại thành Quảng Lăng cõng nồi cho Diệp Thu.

Bình Luận (0)
Comment