Bên phía tiểu Linh Lung, sau khi kiến thức đến sự lợi hại của mình thì nàng rất kinh ngạc.
"Oa, ta lợi hại như vậy sao?"
Nhìn xem cự thạch trước mặt bị mình nện thành bụi phấn, tiểu Linh Lung lấy lại tinh thần và kinh hỉ vạn phần.
Không nghĩ tới thanh chùy mà sư tôn cho mình lại có uy lực lớn như thế.
Ta có cái chùy này thì chẳng phải về sau sẽ gặp ai liền nện người đó sao?
Ta sẽ vô địch cùng thế hệ!
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng vui vẻ không thôi. Nàng vứt xuống thanh chùy trực tiếp nhào về phía Diệp Thu nói: "Tạ ơn sư tôn, ta rất ưa thích thanh chùy này! Sư tôn và cha mẹ Linh Lung là tốt nhất! Đệ tử yêu ngài chết mất!”
“He he he, có thanh chùy này thì về sau ta xem ai còn dám chọc ta?" Tiểu Linh Lung bỗng nhiên cười tà ác một tiếng, dần dần phát rồ.
Gặp nàng lộ ra ý cười tà ác, Diệp Thu cũng là trong lòng run lên, có một dự cảm bất tường.
Tiểu nha đầu này không sợ trời không sợ đất, vốn đã rất hiếu chiến. Bây giờ có chùy trong tay thì càng là như hổ mọc thêm cánh. Vậy tương lai nàng sẽ gây ra đại họa hay không đây?
Hẳn là sẽ không, vì trẻ con thì có thể gây ra đại họa gì, vấn đề cũng không lớn a!
Diệp Thu tự an ủi chính mình.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, mặc kệ là tai họa gì thì hắn cũng đều có thể áp xuống.
【 Đinh, túc chủ tặng cho đồ đệ một thanh Linh khí hạ phẩm Linh Phong Chùy, phát động bạo kích trả về. 】
【 Phải chăng mở ra? 】
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở để cho Diệp Thu sững sờ rồi tùy theo mà cười một tiếng.
Cái thanh chùy này hắn đoạt được từ trong tay Công Tôn Dương, vốn còn muốn đưa cho hai vị đồ đệ kia nhưng các nàng đều cảm thấy thanh chùy này quá kịch cỡm, không thích hợp với các nàng, cho nên đều từ chối.
Diệp Thu không nghĩ tới đồ vật mà các nàng ghét bỏ bây giờ lại bị tiểu Linh Lung coi là bảo bối, yêu quý vô cùng.
Hắn cũng cảm thấy trong lòng vui lên. Xem ra những vũ khí trọng lượng cao kia cuối cùng cũng có người nhận.
"Mở ra đi!"
【 Đinh, chúc mừng túc chủ phát động vạn lần trả về, thu được Tiên Thiên Linh Bảo, Hạo Thiên Chùy. 】
Diệp Thu: ". . ."
Nhìn xem không gian bên trong hệ thống xuất hiện một thanh chùy đen chùy lộ ra lôi điện lấm tấm, Diệp Thu nhất thời nghẹn lời.
Làm sao ta lại có cảm giác bội thu nhỉ?
Kia là một thanh Nhật Thiên Thần Chùy!
"Ha ha ha, có ý tứ! Nhưng tại sao chỉ là Tiên Thiên Linh Bảo?"
Diệp Thu cười cười, cũng không biết cái Hạo Thiên Chùy này đến cùng là cao hay là thấp.
Toàn thân nó mang theo lôi điện, vô cùng có tính công kích. Nếu như thi triển Cửu Thiên Thần Lôi Dẫn để làm thủ đoạn công kích thì lực lượng sẽ rất to lớn.
Chỉ là một thanh chùy mà liền nặng tới trăm vạn cân, có chút không hợp thói thường a! Nên tính là bản cường hóa đi!
Dạng vũ khí này Diệp Thu có chút nhìn không lên, chẳng qua trước tiên có thể giữ lại, để ngày nào đó tiểu Linh Lung trưởng thành, thực lực tăng lên, nó có thể làm vũ khí cho nàng.
Đến thời điểm nàng có vũ khí này tăng thêm thì còn không phải là gặp ai liền nện người đó sao?
Linh Lung Đại Đế kinh khủng như vậy a!
Đối với tiểu đồ nhi của mình thì Diệp Thu rất coi trọng, nhưng cái áo bông nhỏ này ít nhiều cũng có chút hớ.
Sau khi thưởng thức một hồi, tiểu Linh Lung cuối cùng cũng thích ứng với trọng lượng của Linh Phong Chùy. Nàng không ngừng vung vẩy, lực lượng cũng chậm rãi tăng lên.
Diệp Thu nhìn thấy mà thầm giật mình, nói: "Được rồi, các ngươi đều trở về dọn dẹp một chút để chuẩn bị dọn nhà đi!"
"Vâng!" Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi liền đáp ứng, còn tiểu Linh Lung không có hành lý gì nên cũng không cần đi thu dọn đồ.
Diệp Thu xoay người đi thu dọn một phen, sau đó liền dẫn tiểu Linh Lung tiến về phía bài vị của tổ sư để tế bái một cái, xem như là nghi thức nhập môn.
Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi thu thập xong đồ vật liền đi tới đạo trường mới, ba người lẳng lặng đứng sau lưng Diệp Thu.
Diệp Thu hài lòng nhìn xem các nàng nói: "Người đã đến đông đủ, vậy chúng ta bắt đầu thôi."
Hắn quay đầu thắp lên ba nén hương cho bài vị của tổ sư, nói:
"Lịch đại tổ sư ở trên, thủ tọa đời thứ mười tám của Tử Hà phong, Diệp Thu mang theo đệ tử Lâm Thanh Trúc, Triệu Uyển Nhi, Linh Lung đến đây tế bái."
"Hôm nay Tử Hà phong chúng ta khánh thành đạo trường mới, đệ tử muốn đem đạo trường di chuyển đến phía Bắc của sơn mạch nên tới đây để cáo tri với chư vị."
"Chúng đệ tử đã quấy nhiễu bài vị của chư vị tổ sư rồi, mong chư vị tổ sư chớ trách."
Sau khi nói xong, Diệp Thu quay đầu hướng về ba vị đồ nhi ra hiệu một cái, các nàng liền riêng phần mình tiến lên thắp một nén hương.
Đợi đến khi hương hỏa đốt hết, Diệp Thu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nói: "Lên đường!"
Hắn vung lên tay áo, đem tất cả tổ sư bài vị cùng hắn bay về phía Bắc của sơn mạch. Ngay cả gốc Phong Linh Thụ kia cũng bị Diệp Thu mang theo.
Như vậy đạo tràng cũ đã bồi bạn các đời thủ tọa Tử Hà phong trước đó cứ như vậy mà cáo biệt sân khấu lịch sử.
Đạo tràng mới được xây dựng tại phía Bắc của sơn mạch cũng tượng trưng cho việc Tử Hà phong sẽ không ngừng phát triển, bắt đầu một thời đại mới.