Diệp Thu chỉ có thể dựa theo thuyết pháp của tiểu Linh Lung mà giải thích: "Bởi vì sư tổ của ngươi đã dát, cho nên không về được."
Tiểu Linh Lung nghe vậy liền ngoẹo đầu, hỏi: "Sư tổ cũng giống như cha mẹ ta và lão ăn mày sao?"
"Không sai!"
Hiện tại nàng rốt cục đã minh bạch mà lẩm bẩm nói: "Thì ra sư tổ cũng ưa thích ngủ nướng, ngủ mười năm đều không có tỉnh lại, so với cha mẹ ta còn lười hơn."
Nghĩ tới đây nàng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn xem Diệp Thu, nhỏ giọng hỏi: "Vậy khi nào sư tôn sẽ dát?"
Bà mẹ nó! Ngươi có hiếu muốn chết ta rồi!
Một câu hỏi đột nhiên này trực tiếp để cho Diệp Thu ngây ngẩn cả người.
Đây còn là áo bông nhỏ của ta sao? Hớ rồi a!
Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi đều che miệng cười một tiếng, có chút ý tứ cười trên nỗi đau của người khác.
Tiểu Linh Lung nói không kinh người thì không ngớt a!
"Sư tôn còn trẻ nên tạm thời còn không dát được." Diệp Thu mặt toát mồ hôi nói ra.
Biểu lộ của tiểu Linh Lung giống như có hơi thất vọng.
Cái áo bông nhỏ này quá hớ, ta có thể trả hàng được không?
Nào có đệ tử nào mỗi ngày đều nhớ tới sư tôn của mình ngày nào sẽ dát? Ngươi muốn kế thừa di sản sao?
Lâm Thanh Trúc buồn cười đi tới, giải thích: "Tiểu sư muội, về sau không thể tuỳ tiện nói với người khác cái từ dát này, như vậy là không tốt biết chưa?"
"A!" Tiểu Linh Lung như có điều suy nghĩ, nhất thời cũng nghĩ không thông đến cùng là cái gì không tốt.
Chỉ thấy Diệp Thu chậm rãi móc ra một thanh chùy là Linh khí hạ phẩm, sau đó hắn để các nàng lui ra phía sau, một búa đánh xuống mặt đất.
Phong Linh Thụ trong nháy mắt đã bị nhổ cả gốc, Diệp Thu thuận thế sử dụng một đạo chân khí bọc nó lại, chuẩn bị đưa nó đến trồng tại đạo trường mới.
Trông thấy thanh chùy trong tay Diệp Thu, hai mắt tiểu Linh Lung lập tức tỏa sáng.
Nàng lặng lẽ meo meo đi đến bên cạnh Diệp Thu, nhỏ giọng hỏi: "Sư tôn, nếu về sau ngài dát thì có thể cho ta cái thanh chùy này được không?"
Khóe miệng Diệp Thu giật một cái, thanh chùy trong tay hắn chỉ là một thanh chùy phổ thông, mặc dù là một kiện Linh khí hạ phẩm nhưng cũng không phải là bảo bối gì.
Gặp tiểu đồ đệ mang ánh mắt si mê, Diệp Thu liền xấu hổ một trận.
Cái áo bông nhỏ này thật hớ a, có hiếu muốn chết ta mà!
"Sư tôn cho ngươi cái này, sư tôn sẽ tranh thủ ngày mai liền dát." Diệp Thu trực tiếp đưa chùy cho tiểu Linh Lung.
Nàng lập tức vui mừng, hào hứng vội vàng tiếp nhận.
Thanh chùy này nặng khoảng chừng vạn cân, nàng vừa nhận lấy nên nhất thời không thích ứng kịp mà trực tiếp ngã một cái lảo đảo.
"Phi. . ."
Trong miệng tiểu Linh Lung phun ra một ngụm bùn, tức giận từ dưới đất đứng lên.
Nàng cầm trong tay thanh chùy còn cao hơn nàng một cách hùng hùng hổ hổ.
Gặp nàng bị thiệt lớn, Triệu Uyển Nhi cũng là âm thầm cười trộm.
Nhìn xem tiểu Linh Lung giãy dụa bò dậy từ dưới đất, Lâm Thanh Trúc cũng phì cười.
Tựa hồ tiểu nha dầu này vừa lên núi thì bầu không khí của Tử Hà phong đã chậm rãi trở nên sinh động hẳn lên.
Đây là một sự bắt đầu không tệ!
Tiểu Linh Lung hùng hùng hổ hổ đứng lên, thích ứng một chút trọng lượng của thanh chùy, tức giận nói ra: "Bản cô nương không tin ta vô địch cùng thế hệ mà còn cầm không nổi một thanh phá chùy."
Nói xong nàng xuất ra khí lực từ lúc còn bú sữa mẹ mà cắn răng nghiến lợi vung chùy.
"A. . ."
Nàng toàn lực bạo phát, chỉ thấy nàng đột nhiên đập thanh chùy xuống mặt đất, mấy khỏa cự thạch trước mặt liền bị nàng nện thành bụi phấn.
Tiểu Linh Lung bất thình lình bộc phát để cho Diệp Thu giật nảy mình.
Phải biết nàng hiện tại còn không có bắt đầu tu luyện mà đã bộc phát ra sức chiến đấu kinh người như thế.
Lúc này lực lượng của nàng đã sớm vượt qua tu sĩ Luyện Khí cửu phẩm phổ thông, nếu như nàng chân chính bắt đầu tu hành thì chẳng phải sẽ đánh vỡ lực lượng cực hạn?
Diệp Thu lập tức có hứng thú, tiểu nha đầu này là một nhân tài không tệ, nhưng phải điều giáo thật tốt mới được.
Tương lai mang đi ra ngoài, lấy tính tình nóng nảy của nàng khẳng định sẽ à một cái trợ thủ rất tốt.
Cứ như vậy những tiểu lâu la kia liền không cần ta tự mình xuất thủ, dù sao ta cũng đã có Linh Lung Đại Đế ở bên người.
"Không tệ, không tệ, dường như chuyện này rất thú vị." Diệp Thu mỉm cười, trong lòng đã có kế hoạch bồi dưỡng tiểu Linh Lung.