Tử Dương chân nhân quay đầu, hỏi: "Đồ nhi, vị Bạch Y Kiếm Tiên kia là người nào?"
Thông Thiên đạo nhân vội vàng đi tới, nhỏ giọng giải thích:
"Bẩm sư tôn, vị Bạch Y Kiếm Tiên kia chính là đồ đệ của Huyền Thiên Chân Nhân, họ Diệp tên Thu, tuổi tác không lớn lắm, nhưng tu vi của hắn đã đạt tới Chí Tôn cảnh đỉnh phong, mà lại kiếm thuật của hắn còn Thông Thần, so với Huyền Thiên đạo nhân năm đó chỉ có hơn chứ không kém."
"Đoạn thời gian trước Thiên Cơ Tử của Bất Lão sơn đã không biết sống chết mà đi trêu chọc hắn, còn muốn sát hại đồ đệ của hắn, cuối cùng đã bị hắn một kiếm chém chết, đồng thời thánh địa Bất Lão sơn truyền thừa vạn cổ cũng bị Bổ Thiên giáo nhổ cỏ tận gốc, triệt để hủy diệt."
Lời này vừa nói ra, hai vị lão giả lập tức biến sắc.
"Cái gì?!!"
Đông Hoang phát sinh chuyện lớn như vậy mà bọn hắn lại không có chút nào hay biết.
Bọn hắn tại Bất Lão sơn có một vị lão bằng hữu tên là Công Tôn Lệ, thực lực của người này mặc dù còn lâu mới mạnh như bọn hắn, nhưng cũng đã là cường giả đỉnh cao Chí Tôn cảnh trung kỳ, nhưng ngay cả Công Tôn Lệ cũng đều không thể bảo vệ được truyền thừa của Bất Lão sơn sao?
Giờ khắc này, hai lão giả đã triệt để chấn kinh, bọn hắn không ngờ rằng sau khi Huyền Thiên đạo nhân ra đi thì lại xuất hiện một vị đệ tử kinh thế hãi tục của ông ta.
Từ miêu tả của Thông Thiên đạo nhân, bọn hắn có thể cảm giác được người gọi là Diệp Thu kia rất mạnh, thực lực của hắn tuyệt đối không yếu hơn so với bọn hắn.
Bọn hắn thực sự không thể tin được, bởi vì bọn hắn tu luyện nhiều năm như vậy mà chỉ mới miễn cưỡng đạt tới Chí Tôn cảnh đỉnh phong, nhưng nay lại bị một vị hậu bối tiểu sinh đuổi kịp, đồng thời người này còn là đồ đệ của Huyền Thiên đạo nhân, là người mà bọn hắn quen biết đã lâu.
Cùng Diệp Thu so sánh thì bọn người Hạc Vô Song và Phù Dao đều lộ ra ảm đạm vô quang. Hắn mới thật sự là kỳ tài ngút trời, thiên chi kiêu tử.
"Ha ha ha, Tử Dương đạo hữu, xem ra nhóm chúng ta đều đã già rồi, cũng nên rời khỏi cái sân khấu này thôi." Nghe xong câu chuyện, Vân Hư chân nhân hít sâu một hơi, cười to nói ra.
Trong lòng ông ta không khỏi tò mò, người được vinh danh là Bạch Y Kiếm Tiên này đến cùng có chỗ gì đặc biệt.
Lần này bọn hắn đến đây chính là muốn kiến thức một phen thiên kiêu thế hệ mới có chỗ gì kinh chỗ. Bây giờ khi nghe được một người càng làm cho bọn hắn cảm thấy hứng thú thì đám thiên kiêu trước mắt lập tức trở nên tẻ nhạt vô vị.
"Đồ nhi, những gì ngươi nói đều là thật chứ?" Tử Dương chân nhân vẫn là không tin tà mà tiếp tục hỏi.
Thông Thiên đạo nhân biểu lộ vẻ mặt ngưng trọng nhẹ gật đầu, ông ta không có nửa câu nói ngoa, sau đó tiếp tục nói ra: "Sư tôn, đệ tử cùng Diệp Thu cũng coi như có chút giao tình. Người này có thực lực cực mạnh, mà trong tay còn có một thanh Tiên Kiếm. Hắn giỏi nhất về Nghịch Thiên Kiếm Quyết, có tuyệt chiêu ‘nhất kiếm khai thiên môn’, phía dưới Phong Vương cảnh hắn tuyệt đối không có đối thủ."
Nghe đến đó Tử Dương chân nhân liền sầm mặt lại. Ông ta vốn cho rằng lần này mình có thể đền bù tiếc nuối năm đó, nhưng bây giờ xem ra nỗi tiếc nuối này nhất định sẽ làm bạn với ông ta cả đời. Bởi vì Diệp Thu cường đại như thế thì khẳng định đệ tử của hắn cũng không tầm thường.
Tử Dương chân nhân quay đầu nhìn xem Hạc Vô Song, hỏi: "Đồ tôn, ngươi cũng nhận biết đệ tử của vị Bạch Y Kiếm Tiên kia đúng không? Vậy ngươi có nắm chắc có thể chiến thắng nàng chứ?"
Hạc Vô Song nghe vậy thì lập tức cười khổ, liên tục lắc đầu nói ra: "Bẩm sư tổ, đồ tôn cũng không có nắm chắc, nhưng đồ tôn sẽ cố gắng hết sức."
Dù là Hạc Vô Song từ trước đến nay luôn luôn tự tin, nhưng giờ phút này hắn cũng rất lo lắng.
Bên trong những người cùng thế hệ với Hạc Vô Song, có rất ít người có thể mang đến áp lực lớn như thế cho hắn, Phù Dao được tính là một vị, và Lâm Thanh Trúc cũng được tính là một vị.
Trước đây, chỉ với một kiếm Tu La Trảm mà Lâm Thanh Trúc liền đánh bại Lục Ngôn. Mặc dù Lục Ngôn không địch lại Hạc Vô Song, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Nếu như đối đầu với nàng thì Hạc Vô Song xác thực rất khó thủ thắng.
Nghe đến đó, Tử Dương chân nhân liền run lên trong lòng. Ông ta vốn cho rằng lần này sẽ mười phần chắc chín, nhưng không nghĩ tới lại là tình huống quen thuộc, mùi vị quen thuộc.
Tử Hà phong!
Kiếm đạo thiên tài!
Chuyện này giống như kịch bản về Huyền Thiên đạo nhân trước đây vậy!
Tử Dương chân nhân nội tâm nặng trĩu, càng nghĩ càng kinh hãi, nhưng trong lòng còn cảm thấy may mắn vì cũng không nhất định sẽ thất bại, hết thảy phải đợi so tài mới biết rõ.