Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 409 - Chương 409 - Ta Biết Rồi!

Chương 409 - Ta Biết Rồi!
Chương 409 - Ta Biết Rồi!

Lúc này có người bỗng nhiên nói ra: "Ngươi muốn tìm sư tỷ của ngươi à? Chuyện này cũng dễ thôi, ngươi có trông thấy tấm bia đá kia không? Đó là khảo nghiệm của tầng này, chỉ cần ngươi thông qua thì liền có thể nhìn thấy sư tỷ của ngươi."

Tiểu Linh Lung nghe xong lập tức vui mừng, nàng nhảy dựng lên chạy đến trước tấm bia đá kia.

Có người đến bên cạnh nàng giải thích: "Nơi này là cửa ải vấn đạo tâm, muốn thông qua khảo nghiệm của tầng này ngươi cần có đầy đủ tâm trí, đối với đạo pháp phải có sự lĩnh ngộ nhất định, nếu không ngươi sẽ như nhóm chúng ta mà kẹt tại tầng này."

Tiểu Linh Lung lập tức run lên một cái, nàng lấy ngón tay xoắn tóc vì có chút nghe không hiểu, nhưng bởi vì muốn tìm tới sư tỷ của mình nên nàng sẽ thử một lần.

Chỉ thấy tiểu Linh Lung chậm rãi đi đến phía trước tấm bia đá kia, chuẩn bị rót vào lực lượng để mở ra khảo nghiệm.

Người bên cạnh gặp nàng thật sự muốn nếm thử thì lập tức nhịn không được mà cười ra tiếng, nói: "Ha ha ha, tiểu nha đầu, ngươi đừng phí sức, ngươi mới chừng này tuổi thì ngay cả Đạo Kinh đều chưa có xem được mấy quyển, cho nên cửa ải vấn đạo tâm này ngươi gần như không có khả năng thông qua."

Đám người buồn cười nhìn xem tiểu Linh Lung cố gắng thôi động bia đá, có người từ bỏ khuyên nàng, cũng có người ôm tâm tư xem trò vui nhìn nàng trả lời những vấn đề kia như thế nào.

Chỉ thấy một đạo lực lượng rót vào bên trong bia đá, lão giả đánh cờ vừa rồi lại lần nữa xuất hiện.

Ông ta tóc trắng bạc phơ, ngồi tại một mảnh hư vô, hạ xuống một quân cờ rồi ngẩng đầu nhìn.

Khi ông ta trông thấy đứng ở trước mặt mình là một tiểu nha đầu thì liền sửng sốt một cái.

Gặp lão giả này xuất hiện, tiểu Linh Lung liền học theo bộ dạng của ông ta mà cũng ngồi xếp bằng ở một bên khác của bàn cờ, hưng phấn nói: "Hì hì, lão già, bắt đầu đi."

Lão giả cười nhạt một tiếng, ông ta cũng cảm thấy chơi vui mà lập tức hỏi: "Ha ha ha, tiểu nha đầu, ngươi có biết như thế nào là đạo không?"

Lại là cái vấn đề này!

Sau khi lão giả lại hỏi ra cái vấn đề này thì tất cả mọi người đều âm thầm bật cười.

Bọn hắn ngược lại là muốn nhìn xem một chút tiểu Linh Lung sẽ trả lời như thế nào.

Tại bên trong ánh mắt mong đợi của bọn hắn, tiểu Linh Lung gãi gãi đầu, quay đầu nhìn đám người, hỏi: "Đạo là cái đồ vật gì? Có thể ăn được không?"

Nghe vậy mà khóe miệng đám người liền giật một cái.

Nha đầu này ngay cả câu hỏi cũng đều không biết rõ hàm ý, vậy nàng càng không có khả năng trả lời cái vấn đề này.

"Ha ha ha ha. . ." Trông thấy một màn này, đám người Bổ Thiên giáo bên ngoài Vân Đỉnh sơn cũng là nhịn không được mà cười ra tiếng.

Vì phàm là đệ tử của Bổ Thiên giáo thì không ai không biết chuyện Linh Lung Đại Đế không biết chữ.

Trước đây Diệp Thu vì để cho nàng học chữ mà đã hao phí tâm tư, để nàng quấy cho toàn bộ Bổ Thiên giáo long trời lở đất.

Thấy vậy đám người cũng là càng ngày càng hiếu kỳ dưới tình huống không biết chữ tiểu Linh Lung sẽ làm thế nào thông qua cửa ải này?

Cả đám lẳng lặng nhìn xem, chỉ gặp bên trong màn ảnh, khóe miệng lão giả thủ vệ kia cũng giật một cái.

Ông ta đã trấn giữ cửa ải vấn đạo tâm này nhiều năm như vậy nên các loại kỳ hoa đều đã gặp qua, duy chỉ có chưa từng gặp qua dạng kỳ hoa như tiểu Linh Lung.

Chỉ nghe lão giả kiên nhẫn giải thích: "Ta muốn hỏi ngươi ý nghĩa của từ đạo là gì! Hoặc là nói trong lòng ngươi lý giải như thế nào về đạo?"

Nghe ông ta giải thích mà tiểu Linh Lung giống như đã minh bạch cái gì.

Thì ra lão già này nói về cái đạo kia không phải là một loại đồ vật!

Vậy đạo là cái gì?

Tiểu Linh Lung rơi vào trầm tư, nàng dùng một tay chống cằm nghiêm túc suy tư một hồi.

Nàng còn nhớ mang máng hình như sư tôn đã từng giải thích cho nàng những tu tiên giả chuyên tu chính là đạo.

Về phần ý nghĩa của đạo là gì thì phải tự mình lý giải, mỗi người đều có sự lý giải khác biệt.

Thứ này có thể là chấp niệm nhớ mãi không quên trong lòng ngươi, hay cũng có thể là mục tiêu mà ngươi theo đuổi cả đời.

"Ta biết rồi." Sau một hồi suy nghĩ, hai mắt tiểu Linh Lung bỗng nhiên tỏa sáng, hưng phấn nói.

"Ồ? Ngươi nói xem." Lão giả cũng cảm thấy hứng thú muốn nghe xem có thể từ trong miệng nàng nghe ra loại hổ lang chi từ gì.

Đám người cũng là hết sức tò mò mà nhìn xem chăm chú.

Chỉ nghe tiểu Linh Lung chững chạc đàng hoàng nói ra: "Đạo, chính là khoai lang nướng!"

Lời này vừa nói ra lập tức té xỉu một mảng lớn.

"Tía má ơi, đây là câu trả lời gì vậy? Tại sao đạo lại là khoai lang nướng a?"

"Ha ha ha, ta đã nói rồi, cái tiểu quỷ đầu này đoán chừng đến chữ cũng đều không biết được mấy từ, vậy nàng làm sao có thể trả lời vấn đề này được."

Câu trả lời của tiểu Linh Lung ngay tức khắc dẫn tới sự chế giễu của tất cả mọi người, bọn hắn cười đến đau cả bụng.

Bọn hắn tu đạo đã nhiều năm như vậy mà đây vẫn là lần đầu tiên nghe được đạo chính là khoai lang nướng.

Tiểu Linh Lung ngẩng đầu nhìn xem bọn hắn mà cảm thấy rất là không hiểu. Vì nàng dựa theo lời dạy của sư tôn rằng đạo chính là chấp niệm và truy cầu mà ngươi nhớ mãi không quên trong lòng, mà thứ để cho nàng nhớ mãi không quên trong lòng chẳng phải chính là khoai lang nướng hay sao?

Bình Luận (0)
Comment