Lão giả thủ vệ nghe tiểu Linh Lung nói vậy cũng là cười cười, lập tức lắc đầu, nói: "Không đúng."
Sắc mặt Tiểu Linh Lung liền trầm xuống, nàng cảm thấy chung quanh chế giễu mà rất không vui vẻ.
Tay nhỏ của nàng yên lặng vươn tới Linh Lung chuỳ ở một bên, cúi đầu không biết đang suy tư cái gì.
Đám người nhìn thấy nàng bỗng nhiên đứng lên, một đạo sấm sét từ thiên ngoại hạ xuống, hung hăng bổ vào bên trong mảnh hư vô kia, mọi người lập tức giật nảy mình.
"Vãi lồng, Tiểu Ma Vương nổi giận rồi, chạy mau."
Một cỗ lực lượng kinh người trong nháy mắt đã hù cho tất cả mọi người trắng bệch cả mặt.
Chỉ thấy tiểu Linh Lung vác đại chùy chỉ vào lão giả, nói: "Xú lão đầu, ta không quan tâm ngươi nói đạo là cái gì, vì tại chỗ của ta đạo chính là ta, ta chính là đạo."
Lời này vừa nói ra, lão giả liền biến sắc, chỉ thấy thanh cự chùy kia đột nhiên nện xuống.
Trong chốc lát, một cỗ kinh thiên chi lực đã bộc phát, cái bàn cờ kia trực tiếp bị nện thành bột mịn.
Lão giả vội vàng lui ra sau, lui đến bên trong hư vô. Khi ông ta tỉnh táo lại thì phát hiện thân ảnh nho nhỏ khiêng cự chùy kia đột nhiên lại đập tới.
"A..." Lão giả hét thảm một tiếng.
Một chùy này vừa đúng lúc nện trúng mặt ông ta, răng đều rụng hết mấy cái.
"Đây bé con nhà ai mà cũng quá hùng hổ đi? Ngay người khảo nghiệm nàng cũng đều đánh a!" Lão giả mơ hồ không thôi.
Ông ta là quan văn nên đánh nhau không được, trực tiếp bị tiểu Linh Lung đè trên mặt đất ma sát một trận đến sưng mặt sưng mũi.
Tiểu Linh Lung giẫm lão giả thủ vệ dưới lòng bàn chân rồi đạp mạnh một phen, tức giận nói ra: "Ta giẫm chết ngươi, giẫm chết ngươi. Hiện tại ngươi đã biết rõ cái gì là đạo chưa? Cái này chính là đạo!"
Quả nhiên là tú tài gặp quân binh, có lý mà không nói được.
Ngươi trả lời không được thì cũng thôi đi, ngươi đánh ta làm gì a?
Đang lúc mọi người đều chấn kinh thì bỗng nhiên. có một đạo kim quang từ cửu thiên chậm rãi rơi xuống, tiểu Linh Lung hiếu kì ngẩng đầu nhìn lên.
Nàng phát hiện cỗ lực lượng kia trong nháy mắt rót vào cơ thể nàng mà dần dần khôi phục lại cảm xúc.
"Ừm? Làm sao rồi?" Tiểu Linh Lung ngây ngẩn cả người, cái này tựa như là dấu hiệu thông qua khảo nghiệm.
Theo một đạo kim quang rơi xuống, tất cả mọi người ở đây cũng đều ngây ngẩn cả người.
"Không phải chứ, cái này cũng được sao?"
Lão giả thủ vệ kia thì càng chấn kinh, nhưng khi tỉnh táo lại ông ta chợt nhớ tới vừa rồi tiểu linh lung thốt ra một câu kia.
"Ta chính là đạo, đạo chính là ta."
Ngay lập tức lão giả liền minh bạch cái gì, nàng đang dùng hành động của nàng để chứng minh.
Dùng võ nhập đạo cũng là đạo.
Nàng vừa vặn đánh bậy đánh bạ mà thông qua rồi ư?
Đậu xanh rau má, cái này cũng được à?
Đây là cửa ải vấn đạo tâm tán thành cho nàng thông qua!
Khóe miệng lão giả cũng là giật một cái, xem ra một trận đánh đập này là đúng a.
Chỉ gặp tay phải ông ta nhẹ nhàng quét qua, lập tức lại khôi phục bộ dáng tiên phong đạo cốt vừa rồi.
"Tiểu nha đầu, chúc mừng ngươi đã thông qua." Lão giả cũng không có so đo mà mỉm cười chúc mừng.
Tiểu linh lung lấy lại tinh thần, gãi gãi đầu vì cảm thấy mơ hồ.
"Ta đã thông qua rồi sao?"
"Hình như cũng không khó lắm."
Trong miệng nàng thàm nói vài câu, chỉ thấy một đạo khí vận chậm rãi rơi xuống người nàng.
Tiểu Linh Lung quay đầu nhìn xem mọi người và làm ra một cái mặt quỷ, cười nói: "Ka ka ka, các ngươi là một đám đồ đần, ngay cả cửa ải dễ ẹt này cũng đều qua không được."
Sau khi để lại một câu nói trang bức, nàng khiêng chùy nện bước với bộ pháp không nhận người thân, nhảy tung tăng hướng về cửa ải vấn đỉnh mà đi.
Lúc này đám người lưu lại đều mang vẻ một mặt mông lung, bọn hắn không mình lại bị một tiểu nha đầu giễu cợt.
Có người thốt lên: "Con mẹ nó! Các huynh đệ, ta giống như đã tìm được bí quyết thông qua cửa ải này rồi."
...
Xem hết hình ảnh thời gian trở lại, bên ngoài Vân Đỉnh sơn là một bầu không khí vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn nhau mà có chút rồi bời.
"Định mệnh, cái này mà cũng được sao?"
"Mẹ nó, đây không phải là đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn ư? Kia rõ ràng là đạo lí đối nhân xử thế a."
Đối với tiểu Linh Lung đánh bậy đánh bạ mà thông qua, mọi người ở đây đều cảm thấy tiếp nhận không được.
Quá đường đột đi!
Chuyện này có chút giải thích không thông a!
Có người nghi vấn, có người thì đã nhìn ra điều gì đó.