"Cái đồ vật này khẳng định là đồ tốt, vừa rồi cỗ lực lượng ấm áp kia thật là thoải mái, nếu ta mang về cho sư tôn nghiên cứu một chút rồi gắn ở trên giường của ta."
"Hì hì, về sau khẳng định ta mỗi ngày đều có thể ngủ thật ngon."
Tựa hồ đã hạ quyết tâm, tiểu Linh Lung trong nháy mắt vung lên Linh Lung chùy trực tiếp đập xuống.
Bỗng nhiên thiên địa run rẩy một trận, đầu tinh quang cổ lộ kia bắt đầu sụp đổ, tất cả mọi người lập tức minh bạch tiểu Linh Lung muốn làm gì.
Thì ra nàng không phải muốn nện nát bảo tọa, mà là coi trọng năng lượng tinh thạch phía trên bảo tọa.
Minh bạch điểm này về sau tất cả mọi người đều mơ hồ.
"Ha ha ha, tiểu nha đầu quá điên rồ, ngay cả năng lượng kết tinh của Vân đỉnh sơn mà cũng dám đánh chủ ý."
"Bên trong khối năng lượng tinh thạch kia ẩn chứa vô tận lực lượng, nó chính là do Vân Đỉnh sơn đã trải qua vạn cổ tuế nguyệt mà dung hội ra, kết thành một khối năng lượng tinh thạch."
"Không biết có bao nhiêu người đều nhớ thương khối tinh thạch này, nhưng ít nhiều có chút e ngại Vân đỉnh sơn áp bách nên không dám mạo hiểm đi lấy."
"Chính là Huyền Thiên đạo nhân năm đó cũng chỉ là thăm dò một phen rồi không thành công, bất đắc dĩ từ bỏ."
"Tiểu nha đầu này thật đúng là rất có dũng khí a."
Tất cả mọi người thấy vậy thì lập tức hưng phấn lên, có chút nóng mắt ôm tâm tình xem trò vui.
Bọn họ ngược lại là muốn nhìn thử một chút tiểu Linh Lung có thể đem năng lượng tinh thạch lấy ra hay không?
Lúc này ngay cả Diệp Thu cũng toát ra ba đầu hắc tuyến trên đỉnh đầu.
Nha đầu này được. Ta vừa rồi trong lòng còn đang khen nàng lần này có biểu hiện không tệ, lát nữa chuẩn bị khen ngợi nàng một phen. Kết quả không đến ba giây nàng lại bắt đầu mắc bệnh.
Không hổ là Linh Lung Đại Đế a, đây là sự tình mà lịch đại tuyển thủ đều muốn làm nhưng lại không dám làm.
Ngươi thậm chí ngay cả do dự cũng không có một chút mà trực tiếp vung chùy lấy ra.
Bên trong màn sáng, tiểu Linh Lung thình lình đứng tại đằng sau vương toạ ra sức vung chùy.
"Đi ra cho ta."
Toàn bộ sức mạnh của nàng cũng được xuất ra, một chùy này đánh xuống để cho tinh quang cổ lộ chấn động, suýt chút nữa có nguy hiểm sụp đổ. Thế nhưng khi nhìn lại thì cái bảo tọa kia vẫn như cũ bình yên vô sự.
Tiểu Linh Lung lập tức nổi nóng mà vén tay áo lên, buông xuống Linh Lung chùy, hai cước giẫm tại bên trên bảo tọa, tay nhỏ bắt lấy khối tinh thạch màu lam kia.
"Nhổ củ cải."
Tiểu Linh Lung hô to, toàn lực bộc phát, bắt đầu ra chiêu nhổ củ cải.
Nàng có tính cách bướng bỉnh nên trực tiếp chơi tới bến. Nếu như hôm nay nàng không nhổ ra được khối tinh thạch này thì nàng chắc chắn sẽ không rời đi.
"Ha ha ha ha. . ." Nhìn xem một màn buồn cười này, Tử Dương chân nhân liền cười ha hả một tiếng, trêu chọc nói: "Diệp Thu tiểu hữu, vị tiểu đồ nhi này của ngươi quả là một vị Ngoan Nhân a."
Diệp Thu lộ ra nụ cười lại không thất lễ, không có ý định trả lời.
Vân hư chân nhân ngược lại là nhìn ra chút gì mà hồi đáp:
"Khối tinh thạch này chính là quy tắc của Vân đỉnh sơn tạo thành, thai nghén trên vạn năm, kiên cố không gì sánh được. Muốn rung chuyển nó thì chẳng khác gì là muốn lay động trận pháp của Vân đỉnh sơn, khó như lên trời."
"Năm đó sư tôn Huyền Thiên đạo nhân của ngươi đã từng thử qua, nhưng trận pháp của Vân đỉnh sơn không hề rung chuyển mà bất đắc dĩ từ bỏ."
Nghe được sư tôn của mình còn có một đoạn quá khứ như vậy, Diệp Thu cũng là run lên một cái, tiếp tục nghe Vân hư chân nhân nói tiếp.
"Từ vạn cổ đến nay, người có thể để cho năng lượng tinh thạch có chút buông lỏng cũng không phải là không có. Tại thời Thượng Cổ Thần Ma liền có rất nhiều ghi chép."
"Những người có thể lay động trận pháp của Vân đỉnh sơn không có chỗ nào mà không phải là kỳ tài ngút trời đương thời vô địch, kinh diễm một thời đại.
Bọn họ đã khai phát tiềm lực bản thân đến trạng thái viên mãn, nên được quy tắc của Vân đỉnh sơn tán thành, từ đó mới rung chuyển được nó mấy phần."
"Nhưng cũng chỉ là để cho năng lượng tinh thạch hơi buông lỏng mà thôi, muốn gỡ nó xuống thì tối thiểu nhất từng cái cảnh giới đều phải khai phát đến cực hạn, vả lại thiên phú, tư chất của bản thân cũng phải đạt đến trình độ đỉnh cấp. Nếu không sẽ không chiếm được quy tắc của Vân Đỉnh sơn tán thành, vậy muốn lấy xuống năng lượng tinh thạch liền khó như lên trời."
Nghe đến đó hai mắt Diệp Thu lập tức tỏa sáng.
"Có ý tứ, từng cái cảnh giới đều phải khai phát đến cực hạn, vả lại thiên phú, tư chất cũng phải đạt đến trình độ đỉnh cấp."
Diệp Thu âm thầm mỉm cười, hắn đột nhiên cảm giác được chuyện này đã bắt đầu trở nên thú vị.
Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi ở phía sau khe khẽ bàn luận:
"Hình như. . . Tiểu sư muội tại từng cái cảnh giới đều đã kích phát đến cực hạn."
Triệu Uyển Nhi nghiêm túc hồi tưởng một chút mà lập tức nói: "Ừm, tựa như là có chuyện như thế. Sư tôn từng nói qua, tiểu sư muội tại mỗi một cái cảnh giới đều đã trải qua các loại bảo dược tẩy luyện, kết hợp thể chất trời sinh thần lực của bản thân nàng mà đã đem mỗi một cảnh giới rèn luyện mười phần hoàn mỹ. Nếu như nói về tiềm lực thân thể thì tiểu sư muội khẳng định không có vấn đề gì, còn về phần thiên phú, tư chất thì. . ."
Nói đến đây hai nàng nhìn nhau một cái rồi lập tức bật cười.
Về thiên phú, tư chất thì tiểu Linh Lung cũng không có vấn đề, chỉ là nàng không biết chữ mà thôi.
Nàng học cái gì cũng nhanh, trên cơ bản vừa nhìn một chút liền sắp nắm được kỹ xảo, duy chỉ có đọc sách học chữ thì nàng như bị trúng ma chú, dù đã học hơn một tháng nhưng nàng chỉ mới học được ba chữ "khoai lang nướng".