Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 444 - Chương 444 - Tặng Lễ Vật

Chương 444 - Tặng Lễ Vật
Chương 444 - Tặng Lễ Vật

Triệu Uyển Nhi buồn bực ngồi xổm xuống, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Linh Lung, nói: "Linh Lung, sư tỷ đã nói qua bao nhiêu lần, về sau không thể động một chút lại nói cái chữ dát này, đó là điềm xấu biết không?"

"Ấy. . ." Tiểu Linh Lung như có điều suy nghĩ, bỗng nhiên từ trong ngực móc ra một khối thủy tinh màu lam đưa cho Diệp Thu, vui vẻ nói: "Sư tôn, cái này cho ngài."

"Ồ?" Diệp Thu run lên một cái, buồn cười nhìn xem nàng, hỏi: "Cái đồ vật này thế nhưng là do ngươi phí hết tâm tư mới lấy được, tại sao phải cho ta?"

Nhìn khối năng lượng tinh thạch trước mắt thì nói thật, Diệp Thu cũng rất động tâm. Nhưng hắn làm thầy thì làm sao có thể đoạt bảo bối của đệ tử được. Về tình về lý đều không đúng.

Tiểu Linh Lung mút mút ngón cái, nghiêm túc suy tư một phen rồi nói: "Bởi vì đệ tử muốn đem cái đồ vật này gắn lên trên giường, vậy về sau đệ tử liền có thể mỗi ngày ngủ thật ngon."

"Phụt. . ."

Lời này vừa nói ra, Tề Vô Hối ngồi bên cạnh đang thảnh thơi uống nước liền nhịn không được mà trực tiếp phun ra.

Còn tốt là Diệp Thu né nhanh, không thì hắn liền bị phun nước trúng người.

"Sư huynh, ngươi làm gì vậy?" Diệp Thu buồn bực hỏi, vid hắn kém chút nữa đã trúng chiêu.

"A hi hi, thật không có ý tứ, do ta nhịn cười không được ấy mà, sư đệ đừng thấy lạ." Tề Vô Hối cũng là hết sức khó xử, nói.

Nhìn xem tiểu Linh Lung ngây ngô trước mặt mà hắn có chút im lặng. Khối năng lượng tinh thạch này chính là vô thượng chí bảo có biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ. Nếu như có thể hấp thu nó thì tu vi sẽ đột nhiên tăng mạnh, uy lực không hề kém so với việc nuốt vào một viên tiên đan.

Tiểu Linh Lung vậy mà chỉ là đơn thuần muốn gắn nó lên trên giường, để về sau nàng ngủ được thoải mái hơn một chút.

Chuyện này quả thật quá lãng phí đi.

Hay là ngươi đưa nó cho sư bá nhé, mỗi ngày sư bá sẽ kể cho ngươi tiểu cố sự có được hay không?

"Ha ha ha, quả nhiên là tính tình trẻ con, nếu nàng lại trưởng thành một chút thì tốt biết bao nhiêu." Mạnh Thiên Chính cũng là cười nói, không có chen vào chuyện này mà tiếp tục ở bên cạnh nhìn xem.

Diệp Thu ngồi xổm xuống, sờ lên cái đầu nhỏ của tiểu Linh Lung, sửa sang lại đầu tóc rối bời cho nàng một chút, nói:

"Linh Lung, khối tinh thạch này chính là chí bảo thế gian hiếm thấy, bên trong nó ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận, đối với việc tu hành có trợ giúp cực lớn."

"Nếu như ai có thể hấp thu lực lượng của nó, vậy tu vi bản thân sẽ được tăng lên trên diện rộng, ngươi sao có thể đem nó gắn trên giường chứ."

Diệp Thu kiên nhẫn giải thích, nghe xong tiểu Linh Lung giống như minh bạch cái gì, nói: "Ấy, thì ra cái đồ vật nhỏ này lợi hại như vậy."

Nàng như có điều suy nghĩ, đôi mắt to xoay chuyển mấy vòng, bỗng nhiên lại hỏi: "Sư tôn, vậy cái khối thủy tinh này tốt nhất hẳn là cho ngài rồi."

"Vì cái gì?" Diệp Thu chỉ cười hỏi mà không có tiếp nhận, hắn muốn nghe xem tại sao tiểu Linh Lung lại muốn đem năng lượng tinh thạch cho hắn.

Tiểu Linh Lung chững chạc đàng hoàng nói ra: "Sư tôn, không phải ngài đã nói nếu đem cái đồ chơi nhỏ này hấp thu thì tu vi sẽ tăng lên trên diện rộng sao? Nếu như sư tôn hấp thu nó, vậy chẳng phải về sau ngài có thể bảo hộ chúng đệ tử tốt hơn rồi sao?"

Lời này vừa nói ra, trong lòng mọi người ở đây lập tức run lên.

Chỉ nghe tiểu Linh Lung tiếp tục nói:

"Sư tôn luôn một mực cho chúng đệ tử thật là nhiều đồ tốt, giúp cho chúng đệ tử tăng lên thực lực, lại còn dạy cho chúng đệ tử chiêu thức lợi hại để đánh người. Hiện tại khối thủy tinh nhỏ này có trợ giúp đối với sư tôn, vậy Linh Lung đương nhiên muốn cho sư tôn rồi."

"Mà lại sư tỷ đã nói, về sau nếu như đệ tử gặp được người mình ưa thích, vậy đệ tử nhất định phải chuẩn bị tỉ mỉ cho hắn một phần nhỏ lễ vật, đây chính là một phần tâm ý."

"Linh Lung rất ưa thích sư tôn, cho nên khối thủy tinh nhỏ này sẽ là tiểu lễ vật mà Linh Lung tặng cho ngài."

Tiểu Linh Lung cười hì hì nói, nàng cười đến rất ngọt, trong ánh mắt giấu không được sự vui vẻ.

Lời này vừa nói ra, khuôn mặt Lâm Thanh Trúc lập tức đỏ lên, trong lòng oán trách tiểu Linh Lung ghê gớm.

"Tiểu nha đầu chết tiệt này, ngươi nói mò cái gì thế, ta nói ưa thích là ý tứ này sao?"

Lâm Thanh Trúc phiền muộn không thôi, bởi vì tiểu Linh Lung có khả năng không hiểu rõ nàng nói ưa thích có hàm nghĩa là cái gì.

Ý Lâm Thanh Trúc nói là tương lai của nàng còn dài, nếu gặp được nam nhân mà mình để tâm thì có thể chuẩn bị một chút tiểu lễ vật để biểu đạt tình yêu của mình.

Thế nhưng tiểu Linh Lung nào có thể hiểu chuyện này vì nàng còn quá nhỏ, nàng lại xem Diệp Thu là đối tượng mà mình ưa thích.

Nàng nói ra một câu kia đã trực tiếp để cho Lâm Thanh Trúc kém chút nữa quê chết rồi. Nếu sớm biết trước việc này thì nàng sẽ không dạy tiểu Linh Lung những lời đó.

Bình Luận (0)
Comment