Nhìn xem bốn đạo khí vận chia ra hai phần, phân biệt đưa vào thân thể Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi.
Hai nàng giãy dụa muốn phản kháng, thế nhưng các nàng căn bản không cách nào tránh thoát Diệp Thu khống chế, chỉ có thể mặc cho hắn đem khí vận nhân gian vào thể nội.
Hai nàng lập tức nước mắt đầm đìa, nhất thời không biết nên nói cái gì.
"Sư tôn, không được đâu. . ." Lâm Thanh Trúc run rẩy nói.
Chỉ đến khi khí vận nhân gian đã nhập thân các nàng thì Diệp Thu mới chậm rãi thu công.
Hai nàng triệt để không kềm được, các nàng thật không nghĩ tới Diệp Thu vậy mà lại đem khí vận nhân gian cho mình.
Nếu như Diệp Thu sớm nói cho các nàng thì các nàng khẳng định sẽ không nhận, bởi vì tại trong lòng các nàng Diệp Thu chính là người trọng yếu nhất.
Hai nàng rất cảm kích Diệp Thu vì đã cải biến vận mệnh của các nàng, giúp cho các nàng lại lần nữa có cơ hội sống tiếp.
Hắn còn truyền cho các nàng tiên pháp, dạy các nàng tu đạo, còn ban cho các nàng đủ loại pháp bảo.
Trong lòng các nàng chỉ muốn làm thế nào báo đáp ân tình của sư tôn, chứ nào dám khẩn cầu sư tôn ban cho các nàng khí vận nhân gian.
Thế nhưng là Diệp Thu đột nhiên ra tay, căn bản không cho các nàng có cơ hội phản kháng.
Nói như thế nào hắn cũng là cường giả Chí Tôn cảnh đỉnh phong, còn các nàng chỉ là tiểu tu sĩ Vô Cự cảnh thì làm sao có thể phản kháng được hắn.
Nhìn thoáng qua hai đạo khí vận trong thể nội, Lâm Thanh Trúc rõ ràng có thể cảm giác được vận số của mình đang lên cao.
Lâm Thanh Trúc run rẩy nói: "Sư tôn. . ."
Nhìn xem nàng nước mắt rưng rưng, Diệp Thu khoát tay áo, đánh gãy nàng:
"Được rồi, ta biết rõ các ngươi muốn nói cái gì. Không cần nhiều lời, trong lòng vi sư hiểu rõ."
"Vi sư không có khả năng cho các ngươi Tiên thể, thánh thể; chỉ có thể cho các ngươi những ngoại lực trợ giúp này, để cho các ngươi đạt tới tình trạng có thể sóng vai cùng những thiên tài kia."
"Ta hi vọng hai đạo khí vận nhân gian này trong tương lai có thể giúp được các ngươi."
"Về sau con đường các ngươi đi như thế nào liền xem chính các ngươi, vi sư chỉ có thể giúp đỡ các ngươi như vậy thôi."
Nói xong Diệp Thu xoay người sang chỗ khác, hai nàng lập tức cảm động khóc lên.
Sư tôn vẫn luôn tận lực hỗ trợ các nàng, vì không đồng ý các nàng bởi vì tư chất thấp mà bị lạc hậu so với các thiên tài khác, rồi từ đó cảm thấy tự ti, thậm chí bỏ đi khí vận nhân gian mà mình đã lấy được.
Kiếp này các nàng may mắn có thể gặp được một vị sư tôn tốt như Diệp Thu, vậy làm sao các nàng không nghĩ báo đáp hắn được.
Lâm Thanh Trúc run run nói ra: "Sư tôn, Thanh Trúc minh bạch."
Triệu Uyển Nhi cũng là như thế, nội tâm nàng cảm động hết sức mà lau đi nước mắt, ý nghĩ báo đáp sư tôn trong lòng nàng càng phát ra mãnh liệt.
"Sư tôn yên tâm, Uyển nhi sau này nhất định sẽ cố gắng tu hành." Triệu Uyển Nhi cũng run rẩy nói theo.
Nguyên bản tín niệm mạnh lên của nàng chẳng mạnh mẽ lắm, nhưng lúc này cũng đã thay đổi.
Coi như nàng không vì mình có thể thành tiên, nhưng nàng cũng phải nỗ lực tu hành, không thể để cho sư tôn thất vọng.
Nhìn xem hai vị đệ tử của mình như vậy Diệp Thu vui mừng cười một tiếng, sau đó hắn cúi đầu nhìn về phía tiểu Linh Lung, nàng lúc này đang có chút mê mang.
Không biết rõ đã xảy ra chuyện gì mà hai vị sư tỷ của ta lại khóc nhỉ?
Bọn họ nói khí vận gì kia rất trân quý sao?
Sửng sốt một hồi, tiểu Linh Lung bỗng nhiên cười hì hì nói ra: "Sư tôn, trong cơ thể của đệ tử hình như cũng có khí vận gì đó mà các ngươi nói tới, nếu không ta cũng đem chúng cho ngài?"
Diệp Thu gõ cái đầu nhỏ của nàng, nói: "Tiểu nha đầu, ngươi nói bậy bạ gì vậy, sư tôn làm sao lại muốn đồ của ngươi?"
Tiểu Linh Lung lung xoa đầu, nói: "Thế nhưng sư tôn đã đem khí vận của mình cho hai vị sư tỷ, vậy chẳng phải sư tôn không có rồi sao? Trong thân thể Linh Lung có sáu đạo khí vận nhân gian này, đệ tử muốn đem một nửa cho sư tôn được không?"
Diệp Thu sửng sốt một cái, nội tâm cảm thấy ấm áp. Ta không có phí công nuôi tiểu nha đầu này a, nàng luôn luôn muốn báo đáp sư tôn, nàng quá thân thương đi.
【 Đinh. . . 】
【 Tuca chủ tặng cho đệ tử bốn đạo khí vận, phát động bạo kích trả về. 】
【 Phải chăng mở ra? 】
Theo âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Diệp Thu rốt cục lên tinh thần.
A hi hi, cuối cùng nó cũng tới. Ta trình diễn lâu như vậy chỉ đợi đến giờ khắc này.
Diệp Thu mong đợi, nói: "Mở đi."
【 Đinh. . . 】
【 Chúc mừng túc chủ phát động vạn lần bạo kích, thu được một trăm đạo Tiên Thiên khí vận. 】
"Ồ? Tiên Thiên khí vận sao? Một trăm đạo cơ à?" Diệp Thu lập tức khẽ giật mình và lập tức minh bạch cái gì.
Vạn lần bạo kích này đã đem khí vận nhân gian tăng lên vạn lần, chuyển hóa thành Tiên Thiên khí vận.
Mà cùng một loại đồ vật đồng thời tặng cho hai vị đệ tử thì sẽ phát động số lượng trả về lên tới một trăm đạo, như vậy có khả năng chính là bội số của bốn đạo khí vận nhân gian kia.
"Vãi nồi! Một đợt này ta quá kiếm lời rồi."
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Thu lập tức vui vẻ.
Có một trăm đạo Tiên Thiên khí vận này chỉ sợ ta muốn chết mà thiên địa cũng không cho phép a!
Lần này ta kiếm bộn rồi!
Vẫn là câu châm ngôn kia, ngươi chỉ kiếm lời chút ít, nhưng ta vĩnh viễn có lời không lỗ!