Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 452 - Chương 452 - Đưa Tặng Tiên Đan

Chương 452 - Đưa Tặng Tiên Đan
Chương 452 - Đưa Tặng Tiên Đan

Nhìn xem gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Minh Nguyệt, Diệp Thu có chút suy tư.

Liên quan tới việc thu đồ này Diệp Thu hiện tại xác thực không có dục vọng quá lớn. Chủ yếu là do ba vị đồ đệ là đã đủ với hắn.

Tuy nói Diệp Thu có vạn lần trả về hệ thống, nhưng thu đồ nhiều cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, không thay đổi được cái gì.

Hắn hiện tại đã bắt đầu cân nhắc hướng về hệ thống tình duyên mà chuyển biến một phen. Mà mục tiêu đầu tiên của hắn chính là Minh Nguyệt.

"Ừm, ta không có kế hoạch gì cả, bởi vì Tử Hà phong của ta thanh nhàn đã quen, không quá ưa thích náo nhiệt. Cái cơ hội này vẫn nên lưu lại cho sư tỷ đi." Diệp Thu cười nói.

Minh Nguyệt nghe xong mà nội tâm lập tức run lên.

Hắn vậy mà từ bỏ cơ hội đại thu môn đồ để cường tráng sơn mạch sao?

Nhung nghĩ lại cũng đúng. Lịch đại thủ tọa của Tử Hà phong tựa hồ cũng không ưa thích thu đồ đệ, cơ hồ đều là nhất mạch đơn truyền. Cũng chỉ có thế hệ Diệp Thu tương đối đặc thù khi thu tới ba vị đệ tử.

Đây càng giống như là một loại truyền thống, mặc dù đệ tử không nhiều nhưng mỗi một thế hệ đều sẽ xuất hiện một cái nhân vật đặc biệt trâu bò, ví dụ như Huyền Thiên đạo nhân trước đó cùng Diệp Thu hiện tại.

Cho dù là Lâm Thanh Trúc cùng tiểu Linh Lung thì đều đã có thực lực thủ tọa.

Tu vi của Lâm Thanh Trúc lúc này vốn đã đạt đến Vô Cự cửu phẩm, chỉ còn kém một bước liền có thể tiến vào Thần Tàng cảnh.

Còn tiểu Linh Lung thì đừng nhìn nàng chỉ có tu vi Vô Cự nhất phẩm, nhưng khi nàng chân chính tức giận thì dù là Thần Tàng cảnh mà nàng cũng đều có dũng khí đánh.

Thật không biết rõ Diệp Thu đã dạy các như thế nào, đơn giản là quá kinh khủng.

Chiếu theo xu thế này mà phát triển tiếp thì rất nhanh sau đó các nàng liền có thể một mình đảm đương một phía.

"Ừm, vậy liền đa tạ sư đệ! Thiên Thủy phong của ta không giống với Tử Hà phong có từng vị đệ tử đều là thiên phú dị bẩm, thần thông quảng đại, nên chúng ta chỉ có thể thiên về số lượng để lớn mạnh thực lực của sơn mạch." Minh Nguyệt khẽ cười nói.

Tâm tình nàng lúc này cũng có chút uể oải, nàng cũng nghĩ giống như Diệp Thu chỉ cần có mấy vị đệ tử đặc biệt lợi hại để về sau khi đi ra ngoài có thể ngẩng cao đầu mà thôi. Thế nhưng đám đồ nhi của nàng lại không hăng hái tu luyện, mang đi ra ngoài cũng cảm thấy mất mặt.

Người duy nhất có thể làm cho Minh Nguyệt có chút tự hào chính là Liễu Như Yên. Thế nhưng nàng cùng Lâm Thanh Trúc và tiểu Linh Lung so sánh thì có vẻ quá kém đi.

"Ha ha ha. . . Sư tỷ, gần đây ngươi hơi đa sầu đa cảm rồi đó." Diệp Thu thoải mái cười to, trêu chọc.

Minh Nguyệt oán trách trừng mắt hắn một cái.

Ta thành ra như vậy còn không phải bởi vì ngươi sao?

Mỗi ngày ngươi chỉ biết đả kích ta, mỗi khi ta cảm thấy mình đi lên thì ngươi kiểu gì cũng sẽ xuất hiện hung hăng đả kích ta một phen!

Ngươi tức chết ta mà!

"Đúng rồi sư tỷ, ngươi còn nhớ rõ trước đó ta đã nói với ngươi chuyện gì không?" Lúc này Diệp Thu chợt nhớ tới một sự kiện mà tiến đến bên tai Minh Nguyệt nhỏ giọng hỏi.

Minh Nguyệt nghe vậy mà trong lòng run lên, cái cử động mập mờ này để cho nàng có chút hoảng hồn.

Sau khi hồi tưởng lại một cái, hình như lúc ở Vân Đỉnh sơn Diệp Thu từng nói qua lúc nào nàng rảnh rỗi hãy đến Tử Hà phong chơi một chút, bởi vì hắn có lễ vật đưa cho nàng.

Đến cùng đó là lễ vật gì?

Minh Nguyệt nhất thời không nhịn được mà hiếu kỳ nói: "Ngươi thần thần bí bí quá nha sư đệ, đến cùng đó là lễ vật gì, mau nói đi, sư tỷ đã có chút đợi không kịp a. . ."

Gặp Mình Nguyệt không kịp chờ đợi như thế, Diệp Thu liền cười tà ác một tiếng, nhẹ nhàng ở bên tai nàng thổi một hơi, làm cho Minh Nguyệt sắc mặt đỏ rần.

Nàng nhìn thoáng qua đám đệ tử phía sau, khi thấy các nàng không có cùng lên đây thì mới nới lỏng một hơi.

Chỉ thấy Diệp Thu bỗng nhiên từ trong ngực móc ra một viên đan dược, một luồng tiên khí kinh người trong nháy mắt tràn ngập ra.

"Cái này là. . . Tiên đan sao?" Minh Nguyệt lập tức giật mình, nhìn xem tiên đan trong tay Diệp Thu mà nàng cảm thấy không biết làm sao.

Hắn có ý tứ gì? Chẳng lẽ hắn muốn đem viên tiên đan này tặng cho ta?

Minh Nguyệt hoảng hốt không thôi, nàng có chút không dám nghĩ.

Đây thế nhưng chính là Tiên phẩm đan dược a, cho dù là hạ phẩm tiên đan thì cũng là chí bảo mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ.

Với tu vi hiện tại của Minh Nguyệt, nếu như nàng có thể ăn vào một viên tiên đan, vậy không đến một tháng nàng liền có thể trực tiếp đột phá Chí Tôn cảnh.

Bình Luận (0)
Comment