Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 488 - Chương 488 - Bách Tính Cầu Cứu

Chương 488 - Bách Tính Cầu Cứu
Chương 488 - Bách Tính Cầu Cứu

Nhận thấy tình huống không đúng, Lâm Thanh Trúc vội vàng, nói: "Linh Lung, không được phép hồ nháo."

"Úc. . ." Nghe thấy sư tỷ lên tiếng, tiểu Linh Lung lập tức xì hơi, từ bỏ ý nghĩ trong lòng.

Nàng vốn còn muốn thừa dịp bọn hắn không chú ý mà trực tiếp hành lễ một đợt cả đám, nhưng sư tỷ không đồng ý thì nàng liền quên đi.

Cũng may là Lâm Thanh Trúc kịp thời ngăn lại, không thì sẽ là một trận thảm án diệt môn.

Đám người kia nếu như biết rõ ý nghĩ vừa rồi của tiểu Linh Lung, đoán chừng ban đêm đi ngủ bọn hắn sẽ gặp ác mộng.

Chuyện này quá dọa người, may là Lâm Thanh Trúc kịp thời ngăn lại, nàng chính là ân nhân cứu mạng của tất cả mọi người.

"Được rồi, đã đến giờ họp." Mạnh Thiên Chính thấy thời gian đã đến, khoát tay áo ra hiệu Lâm Thanh Trúc trở lại vị trí của mình, thuận tiện bảo cho nàng quan sát tiểu Linh Lung.

Bởi vì chỉ có Lâm Thanh Trúc mới có thể bao ban tiểu nha đầu này, những người khác dù có thể quản nhưng lại không dám quản, cho nên bọn hắn vẫn là để cho Lâm Thanh Trúc tới quản tiểu Linh Lung, dù sao các nàng cũng có quan hệ thân mật nên không sợ phần nhân quả này.

Đợi tất cả mọi người ngồi xuống về sau, Mạnh Thiên Chính mới trở lại chủ vị, chậm rãi nói ra:

"Chư vị, hôm nay là ngày Bổ Thiên giáo chúng ta tổ chức thu đồ đại điển."

"Giờ phút này, khảo hạch dưới núi đã bắt đầu, sau đó các ngươi riêng phần mình lĩnh mệnh đi hỗ trợ các trưởng lão dưới núi tiến hành khảo hạch."

"Mặt khác tất cả đệ tử các mạch phải tuần sát đỉnh núi chặt chẽ để bài trừ hết thảy tai hoạ ngầm. Vì lúc này thế cục của Đông Hoang đang rung chuyển, lúc nào cũng có thể bộc phát họa loạn. Nếu trong lúc tiến hành thu đồ đại điển xuất hiện một tia sai lầm thì sẽ rất nguy hiểm."

Khi Mạnh Thiên Chính nói đến đây, toàn trường lập tức đáp lại.

"Tuân lệnh pháp chỉ của chưởng giáo."

Biểu tình của tất cả mọi người đều vô cùng nghiêm túc, bọn hắn cũng rất rõ ràng hiện tại dưới núi là cái tình huống gì.

Vài ngày trước, thành Quảng Lăng đã lọt vào tập kích, tiếp xuống trận tai nạn này có khả năng sẽ lan tràn về hướng Tần Xuyên.

Cho nên tại trong lúc thu đồ đại điển tiến hành, bọn hắn nhất định phải làm tốt công việc phòng hộ, để phòng ngừa hung thú bỗng nhiên xâm nhập lên núi.

"Tốt, bắt đầu đi." Mạnh Thiên Chính hài lòng nhìn xem chúng đệ tử phía dưới, chậm rãi nói.

Chúng đệ tử và trưởng lão lĩnh mệnh xong liền vội vàng thối lui ra khỏi Ngọc Thanh điện.

Hiện trường chỉ còn lại thủ tọa bảy mạch lưu lại bên trong Ngọc Thanh điện để nghị sự.

Gặp những người khác đã ly khai, Lâm Thanh Trúc ra hiệu cho Triệu Uyển Nhi mang tiểu Linh Lung đi ra ngoài chơi và thuận tiện hỗ trợ các trưởng lão làm việc. Còn nàng thì vẫn lưu lại Ngọc Thanh điện để tiếp tục nghe chưởng giáo an bài.

Đợi tất cả mọi người rời đi, Mạnh Thiên Chính nói tiếp: "Chư vị sư đệ, sư muội, chắc hẳn các ngươi đều đã nhận được tin tức rồi nhỉ? Giờ phút này ở bên ngoài núi, trên trăm vạn dặm Hoang Nguyên có một quái vật dị hình khô lâu huyết sắc đang ngang ngược."

Nói đến đây, sắc mặt Mạnh Thiên Chính trở nên ngưng trọng lên, tiếp tục nói: "Mấy ngày trước ta đã phái người xuống dưới núi xem xét tình huống và được biết tại vô nhân khu lúc này đã bị ăn mòn toàn diện. Tiếp xuống chúng ta sẽ nghênh đón một trận đại chiến xưa nay chưa từng có."

Mọi người nghe vậy sắc mặt lập tức trở nên nặng nề, không nói một lời, trong lòng suy nghĩ ngàn vạn.

Thứ có thể để cho Mạnh Thiên Chính xuất hiện loại vẻ mặt này thì có thể nghĩ chuyện này đến cùng nghiêm trọng đến mức nào.

"Ba đại vương triều đã liên danh hướng về Bổ Thiên giáo chúng ta khởi xướng xin giúp đỡ. Tại bên trong địa giới của Tần Xuyên chúng ta sẽ kéo ra một đạo phòng tuyến, phối hợp với quân đội vương triều mà tiến hành chống cự."

"Đây là nhân gian bách tính cầu xin một chút hi vọng sống, các ngươi có ý kiến gì về chuyện này không?"

Lời này vừa nói ra, đám người lập tức trầm mặc.

Đại chiến đã bắt đầu, nếu như bọn hắn lui lại thì những bách tính dưới núi chỉ có một con đường chết. Thế nhưng nếu như bọn hắn xuất thủ thì có khả năng sẽ gặp phải phong hiểm đạo thống bị diệt.

Cơ hồ tất cả Tiên gia thánh địa đều đã ẩn thế không ra, thời điểm này ai làm náo động thì chính là hành động tìm chết.

Đoạn thời gian trước đã truyền đến tin tức Chí Tôn điện đã đóng chặt sơn môn, tuyên bố với bên ngoài hủy bỏ thu đồ đại điển.

Có thể là do có quan hệ với việc Chí Tôn điện đã mất hết mặt mũi tại đại hội luận đạo ở Vân Đỉnh sơn, cho nên bọn hắn cũng biết rõ dù bọn hắn có mở ra thu đồ đại điển thì cũng không có mấy người sẽ tới khảo hạch. Do vậy Chí Tôn điện liền dứt khoát đóng lại sơn môn, ẩn thế không ra, chuẩn bị tránh thoát tràng đại kiếp nạn này.

Cách làm của Chí Tôn điện mặc dù rất tuyệt tình, nhưng cũng là mười phần thông minh quyết đoán, không chút nào do dự, nói đóng cửa liền đóng cửa, trực tiếp ngăn các tất cả liên hệ nhân quả cùng ngoại giới mà đóng chặt sơn môn. Chỉ cần nội bộ không xuất hiện vấn đề, vậy bọn hắn muốn giữ vững mạch đạo thống này thì cơ hội vẫn là rất lớn.

Chí Tôn điện tuyên bố đóng chặt sơn môn về sau, các tiểu hắn thánh địa đi theo bọn hắn cũng bắt đầu đóng lại sơn môn.

Chỉ còn lại mấy đại thánh địa hiện nay còn không có động tĩnh, trong đó gồm có Bổ Thiên giáo, Thiên Trì, Dao Trì, vân vân...

Bình Luận (0)
Comment