Chuyện này Diệp Thu được nghe từ miệng của Huyền Thiên đạo nhân, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì thì hắn không hiểu nhiều.
Bởi vì Huyền Thiên đạo nhân chính là tại trận đại chiến đó mà lưu lại mầm tai hoạ, đến tận đây còn không có đột phá Phong Vương cảnh, cuối cùng trở thành tiếc nuối của ông ta.
bây giờ nghe Tề Vô Hối nói lại làm cho Diệp Thu không khỏi nghiêm túc lên.
"Có ý tứ gì sư huynh cứ nói ra." Diệp Thu lãnh đạm nói.
Tề Vô Hối nhìn xem hắn mang vẻ mặt nghiêm túc mà hít sâu một hơi, nói: "Aiii. . . Nữ ma đầu năm đó suýt chút nữa diệt môn Bổ Thiên giáo chúng ta đã trở về."
"Cái gì?!!"
Lời này vừa nói ra, Diệp Thu trong nháy mắt liền đứng lên, hỏi.
Nữ ma đầu năm đó vậy mà không chết?
Chuyện này sao có thể?
Nếu như Diệp Thu không có nhớ lầm thì trong trận đại chiến kia, Bổ Thiên giáo dã bỏ ra đại giá gồm tính mệnh của mấy chục vạn đệ tử và đông đảo trưởng lão, cộng thêm tính mệnh của sáu vị thủ tọa cùng với Huyền Dịch chân nhân tự bạo tiên cốt mới đưa nàng đóng đinh tại Vô Cực thâm uyên.
Cũng chính bởi vì trận chiến đấu này mà Huyền Thiên đạo nhân bị lưu lại mầm tai hoạ, đời này vô duyên với Phong Vương cảnh.
Bây giờ Tề Vô Hối lại nói với Diệp Thu rằng nữ ma đầu năm đó vốn nên chết tại Vô Cực thâm uyên vậy mà đã trở về.
"Sư huynh, ngươi không có nói đùa chứ? Nữ ma đầu kia đã bị Huyền Dịch sư thúc tự bạo tiên cốt trọng thương a. Cuối cùng nàng đã bị Huyền Dịch sư thúc lấy phương thức huyết tế và tự bẻ gãy bản mệnh pháp bảo của mình để đóng đinh nàng tại Vô Cực thâm uyên, vậy nàng làm sao có thể sống sót?"
Theo lý thuyết mà nói, với loại thương thế này thì Thiên Mộng hẳn là đã thần hình câu diệt, hồn phi phách tán mới đúng, nhưng nàng thế mà lại còn sống.
Tề Vô Hối mang vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Ta không có nói đùa, nàng thật sự còn sống. Nhưng nàng lúc này không chỉ có sống tốt, mà còn thành công đột phá Đại Đế cảnh, trở thành Đại Đế duy nhất đương thời."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây lập tức hít một hơi khí lạnh.
"Đạu Đế cảnh sao?"
Đám người nhất thời nghẹn lời, bọn hắn ngay từ đầu còn tưởng rằng Thiên Mộng chỉ có tu vi Phong Vương cảnh đỉnh phong. Không ai dám nghĩ tới nàng sẽ có tu vi Đại Đế cảnh.
Bởi vì từ trận đại chiến kia cho tới bây giờ cũng chỉ mới hơn một trăm năm, Thiên Mộng cũng chỉ mới đạt tới nửa bước Đại Đế cảnh mà thôi.
Nàng dựa vào Thôn Thiên Ma Công cường đại cho nên đã đi ép xác tất cả mọi người trong Bổ Thiên giáo, ngay cả Huyền Thiên đạo nhân cũng không làm gì được nàng.
Thế nhưng là một trăm năm tuế nguyệt, coi như Thôn Thiên Ma Công lợi hại hơn nữa thì Thiên Mộng cũng không có khả năng đột phá Đại Đế cảnh.
Huống hồ nàng lúc ấy còn bị trọng thương nặng như vậy, coi như nàng may mắn không chết thì cũng sẽ cần phải đi dưỡng thương thật lâu.
"Là tiên cốt!"
Khi tất cả người không hiểu gì thì Diệp Thu phảng phất minh bạch cái gì, ánh mắt trở nên tươi sáng.
"Tiên Cót ư?"
Lời này vừa nói ra, đám người lập tức khẽ giật mình, Mạnh Thiên Chính ngay sau đó hỏi:
"Không đúng sao, tiên cốt không phải đã tự bạo rồi sao?"
"Đúng vậy a, trước đây Huyền Dịch sư thúc rõ ràng đã dẫn nổ tiên cốt a. Diệp sư đệ, có phải ngươi có sai lầm gì hay không?"
Đám người không hiểu, nhao nhao hỏi thăm.
Chỉ gặp Diệp Thu cúi đầu trầm tư một chút, bỗng nhiên nói ra: "Không, tiên cốt chính là tiên cốt, có thần hiệu Niết Bàn Trùng Sinh, vậy làm sao có thể tuỳ tiện bị hủy đi được?"
"Trước đây nàng muốn đoạt tiên cốt thì đã bị Huyền Dịch sư thúc tự bạo tiên cốt, đó là do huyết dịch của nàng vẫn chưa dung hợp với tiên cốt."
"Tiên cốt cùng Huyền Dịch sư thúc còn có liên hệ huyết dịch, bởi vậy ông ta mới có thể tự bạo nó."
"Nhưng Huyền Dịch sư thúc cho nổ tung khối tiên cốt đã tiến vào thể nội của Thiên Mộng khả năng còn có một khối nữa."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người trong nháy mắt liền đứng lên.
"Cái gì? Còn có một khối nữa sao?"
"Chuyện này sao có thể?"
Đám người lập tức kinh hãi, ai cũng không thể tin được trong thể nội Thiên Mộng vẫn còn có một khối tiên cốt.
Nếu như nàng vốn đã có, vậy vì sao nàng còn muốn lấy tiên cốt của Huyền Dịch chân nhân?
Hai người này cũng không cùng một nhà a!