Lại cẩn thận nghiên cứu bộ tâm pháp Vạn Cổ Trường Thanh Lục này một phen, Diệp Thu càng cảm thấy giật mình. Nếu như hắn tu luyện bộ tâm pháp này có lẽ hắn thật sự có thể làm được cảnh giới vạn cổ trường thanh.
Bất tử bất diệt, trường sinh chi lộ sao?
Đại Đế cảnh còn không thể làm được Trường Sinh, cho dù là Thiên Nhân cảnh cũng chỉ là Trường Sinh trên lý luận mà thôi.
Trên thực tế đến cùng có thể Trường Sinh hay không thì vẫn là một cái vấn đề đáng giá suy nghĩ sâu xa.
Chỉ có truy cầu vô thượng Tiên Đạo, hướng lên cảnh giới càng cao hơn thì mới có thể sống càng lâu.
Về chuyện phần cuối của Tiên Lộ là gì thì Diệp Thu cũng không biết. Đó là Tiên Tôn cảnh, Tiên Vương cảnh, hay là Tiên Đế cảnh? Hoặc là phía trên Tiên Đế có phải còn tồn tại cảnh giới Vô Thượng nào nữa hay không?
Diệp Thu tạm thời còn chưa có tư cách đi nhìn trộm. Cho nên hắn muốn trường sinh bất diệt thì còn một đoạn đường rất dài phải đi.
Mà bộ tâm pháp Vạn Cổ Trường Thanh Lục này xem như đã giải quyết phiền não lớn nhất của hắn.
Nếu như Diệp Thu tu luyện Vạn Cổ Trường Thanh Lục thành công, vậy trừ phi hắn nhận phải công kích trí mạng, nếu không hắn liền có thể làm được vĩnh sinh bất diệt.
"Ừm, xem ra bộ tâm pháp này vô cùng không tệ." Diệp Thu gật đầu nói.
Lúc này nội tâm hắn mười phần mừng rỡ, chí ít hiện tại bộ tâm pháp này có phẩm cấp cao nhất trong tất cả bí pháp mà hắn đang nắm giữ.
Luyện! Ta nhất định phải luyện nó!
Sau đó một tháng, Diệp Thu luôn một mực ở tại Bồng Lai Sơn, một bên chỉ dạy tiểu hầu tử, một bên thôi diễn tâm pháp.
Diệp Thu dùng Vạn Cổ Trường Thanh Lục để thay thế Nguyên Thủy Chân Giải, hao tốn một tháng thời gian hắn cũng coi như là vững chắc căn cơ.
Diệp Thu có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng trong thân thể hắn dần dần trở nên thuần túy hơn, và cũng mạnh mẽ hơn.
Nguyên bản nhân gian chi khí pha tạp bên trong linh lực cũng chầm chậm bị Vạn Cổ Trường Thanh Lục rửa sạch, phủ lên một tầng tiên uẩn.
Diệp Thu lúc này nhận thấy tu vi của hắn cách Thiên Nhân cảnh càng ngày càng gần.
Ngày hôm sau, vào lúc mặt trời mọc, Diệp Thu đang ngồi trên đỉnh Bồng Lai Sơn chậm rãi mở ra hai mắt.
Trong chốc lát, gió thổi lên giống như là thiên địa phun ra nuốt vào, một cỗ lực lượng cường đại toả ra, toàn bộ hải vực rung động một mảnh, gió nổi mây phun.
Một màn kinh người như thế hù cho Hunter Ngộ Không sợ hãi núp trong bóng tối run lẩy bẩy.
Vừa rồi nó còn muốn thừa dịp Diệp Thu tu luyện mà đùa giỡn sư phụ một chút, nhưng khi trông thấy một màn này thì ý niệm đó trực tiếp bị ấn chết.
"Phù. . . Sư phụ quả nhiên là Tiên nhân tại thế, chỉ một ý niệm liền có thể hủy thiên diệt địa. Ta cũng nên thành thật một chút, miễn cho bị ngài rút gân lột da, đánh vào Cửu U Địa Ngục."
Hunter Ngộ Không bị hù doạ không nhẹ, trong lòng nó càng thêm kính sợ Diệp Thu.
Có thể nói Diệp Thu là người duy nhất khiến nó e ngại xuất phát từ nội tâm từ khi nó xuất thế đến nay, và hắn cũng người duy nhất để cho nó tôn kính.
"Ngộ Không!"
Hunter Ngộ Không đang rón rén muốn ly khai thì trên vách đá truyền đến âm thanh của Diệp Thu, nó lập tức giật nảy cả mình.
"Sư phụ, đệ tử đây. . ."
Hunter Ngộ Không không dám có bất luận lời từ chối nào mà vội vàng quỳ trên mặt đất bái kiến.
Diệp Thu nhìn xem Hunter Ngộ Không một chút, nói: "Ngươi ở đây làm gì? Bài tập hôm nay ngươi đã hoàn thành chưa?"
Hunter Ngộ Không gặp Diệp Thu hỏi vậy thì cũng không dám giấu diếm, nói: "Hồi bẩm sư phụ, bài tập hôm nay đệ tử đã hoàn thành, chỉ là. . ."
Sau khi do dự một hồi, Hunter Ngộ Không cũng không biết rõ có nên nói ra hay không.
Nó đã ở chỗ này tu hành được một tháng, nó luôn một mực tại rèn luyện công pháp cơ sở của mình là Thiên Cương thuật, và cũng đã tu luyện đến đại thành.
Thực lực của Hunter Ngộ Không xác thực đã mạnh lên, nhưng nó cũng ý thức được một vấn đề, đó chính là Diệp Thu đến bây giờ cũng không có dạy cho nó đại thần thông gì.
Trong cơ thể Hunter Ngộ Không mặc dù có lực lượng rất mạnh, nhưng nó cũng không biết rõ phải sử dụng như thế nào.
Nếu như Hunter Ngộ Không cùng địch nhân giao thủ, vậy nó cũng không biết nó nên ứng đối ra sao, nó chỉ có thể bằng vào man lực để ứng đối.
Bởi vậy hôm nay Hunter Ngộ Không mới cả gan tới đây thỉnh cầu Diệp Thu dạy cho nó bản lĩnh thật sự, sau đó nó sẽ trở về tìm Đại Ma Vương để tử chiến.