"Phù. . ."
Nhìn xem tồn tại kinh khủng trước mặt rút đi đè ép, Thiên Dật đạo nhân mồ hôi lạnh chảy ròng và hít một hơi thật sâu.
Vừa rồi hắn còn tưởng rằng mình đã thất lễ nên Diệp Thu muốn giết hắn. Nhưng thì ra chỉ là hắn sợ bóng sợ gió mà thôi.
Hắn hù ta sợ chết khiếp a! Còn tốt là ta đầy đủ vững vàng, nếu không phải vậy vừa rồi ta liền đi tiểu trong quần rồi!
Diệp Thu một lần nữa trở lại chỗ ngồi, tiếp tục nói ra: "Ta vừa rồi đã tra xét một chút tình huống thân thể của ngươi. Ta phát hiện bảo điển mà ngươi tu luyện bởi vì nguyên nhân thiếu hụt mà tiến triển tu luyện của ngươi mười phần chậm chạp. Ngươi có biết không?"
Lời này vừa nói ra, Thiên Dật đạo nhân lập tức giật mình, vì Diệp Thu ngay cả cái này cũng nhìn ra được.
Sau khi hết khiếp sợ, nội tâm hắn lại là vui mừng, chẳng lẽ Đại Đế muốn chỉ điểm ta sao?
Nghĩ tới đây Thiên Dật đạo nhân lập tức kích động. Bởi vì vừa rồi Diệp Thu nói không sai, hắn tu luyện Tử Hà Bảo Điển xác thực tồn tại cái vấn đề này.
Bởi vì nó có thiếu hụt mà không cách nào bù đắp pháp tắc, bởi vậy hắn tu luyện đã nhiều năm nhưng vẫn như cũ kẹt tại Chí Tôn cảnh sơ kỳ không cách nào đột phá.
Đám trưởng lão cùng giới vực và tuổi tác với Thiên Dật đạo nhân bây giờ đều đã sắp đạt tới Chí Tôn cảnh đỉnh phong, nhưng hắn thì vẫn như cũ còn tại Chí Tôn cảnh sơ kỳ.
Cho nên trong lòng Thiên Dật đạo nhân cũng là mười phần sốt ruột, dù sao hắn cũng là truyền nhân duy nhất của Tử Hà nhất mạch của Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực, do đó hắn cũng không muốn tự tay hủy đi truyền thừa.
Thiên Dật đạo nhân rất muốn bù đắp công pháp mà mình tu hành, thế nhưng những năm gần đây hắn đã đi khắp thiên sơn vạn thủy để tìm phương pháp bù đắp mà vẫn chưa ra.
"Thỉnh Đại Đế chỉ giáo." Thiên Dật đạo nhân vô cùng kích động nói.
Nếu như Diệp Thu có thể giúp hắn bù đắp đạo pháp thì chính là ân đức lớn nhất đối với hắn.
Nguyên bản dựa theo dự đoán của Thiên Dật đạo nhân, lần này hắn tới Đông Hoang có mực đích chính là nhìn xem truyền thừa Tử Hà phong của Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang có thể bù đắp ông pháp giúp hắn hay không.
Nhưng trước đó hắn đã tại Ngọc Thanh điện cùng Lâm Thanh Trúc trao đổi một phen thì mới phát hiện hai giáo phân ra đã nhiều năm, cho nên truyền thừa lại bị mở ra đường khác, bởi vậy muốn trực tiếp bù đắp căn bản là không cách nào làm được, cho nên hắn cũng liền từ bỏ ý nghĩ này.
Nhưng Thiên Dật đạo nhân không nghĩ tới hôm nay đi vào Tử Hà phong lại gặp được vị nhân vật trong truyền thuyết này, phảng phất như lại cho hắn một cái thiên đại hi vọng.
Nghĩ đến đây, Thiên Dật đạo nhân càng thêm kích động, vội vàng quỳ xuống mặt đất, cầu xin: "Thỉnh Đại Đế chỉ giáo, Thiên Dật vô cùng cảm kích, tương lai nếu như ngài có chỗ dùng đến ta thì ngài cứ mở miệng, ta nhất định muôn lần chết cũng không chối từ."
Đây là tâm nguyện của suốt đời Thiên Dật đạo nhân, cũng là mộng tưởng của tất cả tổ tiên trong sơn mạch của hắn.
Trông thấy cơ hội đến không dễ dàng này, Thiên Dật đạo nhân sao có thể buông tha.
Nếu như Diệp Thu thật sự có thể giúp Thiên Dật đạo nhân chấm dứt tiếc nuối, vậy hắn đời này liền xem như đi theo Diệp Thu làm tùy tùng hay bưng trà đưa nước thì hắn nào có ngại gì.
Cái thấy Thiên Dật đạo nhân mang vẻ mặt thành kính, quỳ rạp xuống đất, thành tâm cầu pháp thì Diệp Thu liền mỉm cười.
Không tệ, lão tiểu tử này rất mộ đạo, có việc cầu người thì hắn thật sự quỳ a!
"Ngươi đứng lên trước đi." Diệp Thu nhàn nhạt miễn lễ một câu, sau đó chậm chậm nói:
"Vừa rồi ta đã xem xét ngươi một phen nên trong lòng ũng đã nắm chắc."
"Công pháp mà ngươi tu hành chính là công pháp của Tử Hà nhất mạch chúng ta, nhưng công pháp trong tay ngươi chỉ là Tử Hà Bảo Điển tàn thiên, tu luyện đến Giáo chủ cảnh thì đã không có con đường phía trước, không cách nào lại tiếp tục tu hành."
"Nhưng ta xem ngươi đã đạt tới Chí Tôn cảnh sơ kỳ, xem ra Tiên nhân trong mạch của ngươi cũng đã hao tốn rất nhiều tâm tư để vẽ ra một đoạn nhánh tại bên trên con đường cụt của ngươi."
Diệp Thu chỉ nói ra dăm ba câu nói mà liền phá ải, Thiên Dật đạo nhân nghe xong sắc mặt lập tức đại biến.
Vãi lồng, cái này mà hắn cũng biết sao? Không hổ là Đại Đế a, hắn quả thật rất có tầm nhìn!
"Đúng đúng đúng, Đại Đế cao kiến, chỉ vài câu nói liền phá ải, Thiên Dật bội phục." Thiên Dật đạo nhân mang vẻ mặt kính nể cảm tạ Diệp Thu.