Thiên Dật đạo nhân buồn bực nhìn Tề Vô Hối một cái, sinh lòng cáo từ nên nói: "Mạnh sư huynh, không biết những việc mà ta nói trước đó các ngươi cân nhắc như thế nào?"
Nghe vậy toàn trường trong nháy mắt liền yên tĩnh lại, ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Mạnh Thiên Chính.
Mạnh Thiên Chính nhìn thật sâu Thiên Dật đạo nhân một cái, biết rõ cái đề tài này đã tránh không khỏi nên nhân tiện nói: "Liên quan tới đại hội luận đạo ta cùng chư vị sư đệ sư muội đã thương lượng qua, trận ước định này chúng ta tiếp nhận."
Lời này vừa nói ra, đám đệ tử Bổ của Thiên giáo lập tức trở nên nghiêm túc. Chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của sư môn nên bọn hắn không dám qua loa.
Trải qua chuyện hôm nay để cho tất cả đệ tử ở đây có lòng tin mười phần, ý chí chiến đấu sục sôi.
Chỉ cần cho bọn hắn đầy đủ thời gian thì bọn hắn chưa chắc sẽ bại bởi đám đệ tử thế hệ mới được gọi là thiên tài của Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực.
Thiên Dật đạo nhân cũng nhìn thật sâu Mạnh Thiên Chính một cái, rồi lại nhìn một chút từng vị đệ tử tuổi trẻ tài cao, ánh mắt kiên định đằng sau ông ta.
Hắn yên lặng gật đầu, trong lòng vô cùng minh bạch trận đại hội luận đạo này đã bắt đầu vang dội.
"Được, đã như vậy sư đệ đây cũng nên trở về bẩm báo cho chưởng giáo sư huynh của ta sớm làm tốt chuẩn bị mới tốt."
"Chư vị sư huynh, sư đệ xin được cáo lui trước!"
Thiên Dật đạo nhân từ biệt một tiếng, tại tất cả mọi người nhìn chăm chú hắn rời khỏi Bổ Thiên giáo.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn xem bóng lưng Thiên Dật đạo nhân mà cảm giác cấp bách càng phát ra mãnh liệt.
Một khi Thiên Dật đạo nhân trở lại Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực thì đại hội luận đạo chẳng mấy chốc sẽ đến. Do đó bọn hắn nhất định phải tại thời gian ngắn nhất tăng cường thực lực, nếu không hôm nay bọn hắn có bao nhiêu tự tin thì tương lai liền sẽ bị đánh mặt đau bấy nhiêu.
"Ha ha ha, có ý tứ." Nhìn xem từng vị đệ tử biểu lộ nặng nề, Diệp Thu cười nhạt một tiếng.
Hắn càng ngày càng chờ mong đại hội luận đạo sẽ là một trận biểu diễn như thế nào.
Liên quan tới việc Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực có thực lực như thế nào thì Diệp Thu cũng không biết rõ, nhưng cô vợ nhỏ của hắn đã nói với hắn bên trong đám đệ tử thế hệ mới có mấy vị có thiên phú không kém gì nàng, tiềm lực vô hạn, có lẽ sẽ là đối thủ lớn nhất của đám đệ tử thế hệ mới của Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang.
Bọn họ có thể được Liên Phong tán dương như vậy chứng tỏ bọn họ nhất định cũng là tuyệt thế thiên tài vạn người không được một, đoán chừng tu vi đã đạt tới Chí Tôn cảnh.
Loại tu vi này tại Đông Hoang có lẽ mười phần hiếm lạ, thậm chí còn có chút không thể tưởng tượng nổi. Nhưng tại Thiên Vực là dạng đại giới vực mà nói tuyệt đối không hiếm lạ.
Diệp Thu còn lờ mờ nhớ rõ ban đầu ở bên trong Đế mộ vị Dao Sơn Thánh Tử Hoa Phi Vũ kia chính là minh chứng tốt nhất.
Trước đây Diệp Thu cũng khó khăn lắm mới đạt tới Chí Tôn cảnh sơ kỳ, mà hắn khi đó cũng đã đạt tới Chí Tôn cảnh hậu kỳ. Dạng thiên phú, tiềm lực này thật sự có chút dọa người.
Phải biết Diệp Thu chỉ là dựa vào bật hack mà đi lên, mà người ta thì lại dựa vào thiên phú để thực lực tu luyện ra được.
Loại nhân vật này trong các Đại Thiên thế giới chưa từng thiếu khuyết. Cho nên vẫn là câu nói kia, đừng quá mức tự mãn coi trời bằng vung, bởi vì tại địa phương mà ngươi không thấy được sẽ có người ưu tú hơn ngươi đang tồn tại.
Vậy trận đại hội luận đạo này Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang có ổn không?
Không, vì thắng bại chưa định nên đừng có cao hứng quá sớm!
Diệp Thu cũng không muốn thua, bởi vì hắn cũng là một phần tử ở nơi này.
Bầu không khí tại hiện trường dần dần nghiêm túc lên, Mạnh Thiên Chính nhìn thoáng qua đệ tử chung quanh rồi đột nhiên mở miệng nói: "Các ngươi cũng nghe thấy rồi đấy. Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực đã hướng về chúng ta hạ chiến thư. Trận đại hội luận đạo này liên quan đến vấn đề hai giáo chúng ta đến cùng ai mới là chính thống. Đối với chuyện này các ngươi thấy thế nào?"
Chúng đệ tử nghe xong liền nhìn nhau, nhất thời cũng là có chút chột dạ.
Hiện trường bỗng nhiên yên tĩnh im ắng, sau một hồi lâu Liễu Thanh Phong mới nói ra:
"Chúng đệ tử sẽ vì tôn nghiêm của sư môn mà chiến, chúng đệ tử nghĩa bất dung từ."
"Sư tôn yên tâm, chúng đệ tử sẽ cố gắng hết sức, dù là liều chết cũng muốn giữ vững ranh giới cuối cùng."
Liễu Thanh Phong vừa nói ra lời này thì bầu không khí hiện trường trong nháy mắt liền oanh động một cái, tất cả mọi người bắt đầu liên tiếp phát biểu.
"Đại sư huynh nói đúng, Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực thì như thế nào, chúng ta chưa chắc sẽ bại bởi bọn hắn."
"Không phải trước đây Diệp sư thúc đã lấy Đại Đế cảnh chém giết một vị tiên nhân hay sao? Chúng ta mặc dù làm không được điều này nhưng cũng nên có dũng khí như vậy."
"Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực có thực lực cường đại thì như thế nào, chỉ cần chúng ta có đầy đủ dũng khí thì cũng có thể chiến một trận."
Đám người sục sôi ý chí chiến đấu, nhiệt huyết sôi trào.
Nhìn đến đây Diệp Thu vui mừng không gì sánh được. Hắn nhìn xem mấy vị đệ tử trẻ tuổi hừng hực chiến ý như vậy thì yên lặng gật đầu.
Diệp Thu không sợ cái gì mà chỉ sợ bọn hắn ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có, vậy thì vô luận Diệp Thu có làm cái gì cũng đều uổng công mà thôi.