Bên trong sơn động yên tĩnh im ắng, hàn khí băng lãnh thấu xương tùy ý bộc phát.
Tại phía dưới gió lạnh thấu xương, Diệp Thu tiếp tục thôi diễn Huyền Băng Thuật với ý đồ đem Tiên thể đẩy tới trạng thái hoàn mỹ nhất.
Thời gian từng chút trôi qua, Diệp Thu dần dần thích ứng với hàn khí, rất nhanh liền nắm giữ tinh túy của Huyền Băng Thuật.
Mà bên phía Lâm Thanh Trúc cũng đã tiến vào trạng thái thuế biến, chỉ cần đến thời cơ thì nàng liền có thể bước vào quá trình thoát thai hoán cốt.
Một tháng thời gian cứ như vậy đi qua, toàn bộ động phủ Tử Hà mười phần bình tĩnh. Thậm chí toàn bộ Tử Hà phong đều là một mảnh yên tĩnh, vờn quanh tại đỉnh núi là một tầng linh lực vẫn không có tán đi.
Đệ tử bảy mạch vẫn đang xếp bằng ở trên núi yên lặng tu hành. Sau một tháng này thực lực tổng hợp của Bổ Thiên giáo đã trọn vẹn tăng lên mấy lần.
Mà điều càng khiến cho người ta kinh ngạc chính là, những đệ tử thiên tài vừa mới nhập môn kia rốt cục đã bắt đầu bộc phát ra tiềm lực kinh người của bọn họ.
Bọn họ mang tư thái người đến sau mà thành công vượt qua những vị sư huynh sư tỷ.
Trong đó vị thiên tài có thiên phú kinh người nhất chính là Vương Đằng của Phủ phong có trời sinh thánh thể.
Hắn có thiên phú kinh người, năng lực lĩnh ngộ cực mạnh.
Trước đây Vương Đằng bái nhập Tử Hà phong không thành, sau đó liền được Mạnh Thiên Chính thu làm đệ tử môn hạ, tiềm lực của hắn không hề thua kém Liễu Thanh Phong chút nào , thậm chí sau một tháng này hắn thậm chí còn có ý tứ muốn vượt qua Liễu Thanh Phong.
Nhưng còn tốt là Liễu Thanh Phong trong một tháng này cũng có tiến bộ nhanh chóng, hắn đã đột phá đến Giáo chủ cảnh, coi như ổn định thân phận Đại sư huynh của mình.
Diệp Thu ban phúc một đợt quà tặng của thiên địa này đã trực tiếp cất cao thực lực tổng hợp của Bổ Thiên giáo.
Hắn đã bắt đầu có chút mong đợi đại hội luận đạo sắp tới khi Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực phát hiện Bổ Thiên giáo của hắn đột nhiên toát ra nhiều cao thủ như vậy thì có thể chấn kinh hay không?
Nhưng nghĩ là nghĩ như vậy, bởi vì thực lực của Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực xác thực cũng không phải là không chịu nổi như trong tưởng tượng.
Thêm một tháng thời gian lại đi qua, tại bên trong động phủ Tử Hà.
Đột nhiên. . .
Ầm!!!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang trời, sơn động phát ra một trận run rẩy, giống như bầu trời đang yên tĩnh im ắng bỗng nhiên có sấm sét đánh ra một đạo thiên lôi, phá vỡ sự yên tĩnh.
Lâm Thanh Trúc trong tu luyện vội vàng mở hai mắt ra, trên mặt lộ vẻ kinh hoảng, nhìn xem sư tôn phía trước mà không biết làm sao.
Lúc này quanh thân Diệp Thu đang có hai đoàn hào quang đỏ và xanh vờn quanh, nương theo tiên khí ngưng tụ hội tụ tại giữa lông mày có hình ba điểm tiên uẩn.
"Sư tôn đây là. . . Vũ hóa thành tiên sao?" Lâm Thanh Trúc kinh ngạc lẩm bẩm nói.
Nàng nhìn xem sư tôn mình hiện tại đâu còn nửa điểm phàm trần, vì hắn đã triệt để biến thành một vị Tiên nhân.
Diệp Thu ngồi tại bên trong hỗn độn chi khí, mỗi một cử chỉ đều có tiên khí phiêu tán ra, phảng phất như Cửu Thiên Tiên Nhân, tuyệt thế độc tôn.
Lâm Thanh Trúc nhìn đến ngây người, ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
Hai đoàn tiên khí vờn quanh, Diệp Thu bỗng nhiên mở hai mắt ra, như là bên trong hắc ám Hỗn Độn lóe lên ánh sáng, thiên địa sơ khai, vạn vật khôi phục, đạo pháp bồng bềnh, hắn đặt mình vào trong đó như là đang vẫy vùng bên trong Mạn Thiên Tinh Hà.
"A. . ."
Lâm Thanh Trúc trong nháy mắt liền hít sâu một hơi, nàng vốn cho rằng lần này mình thoát thai hoán cốt đã đủ kinh người, nhưng không nghĩ tới sư tôn lại còn kinh người hơn.
Ngài mới thật sự là Tiên nhân a, Tiên thể của ngài hoàn mỹ đến mức không có bất luận tì vết gì.
Diệp Thu phun ra nuốt vào tiên khí, linh lực lập tức dày đặc toàn bộ động phủ Tử Hà, ngay cả Lâm Thanh Trúc cũng đều hứng chịu ảnh hưởng.
"Ha ha ha ha. . ."
Diệp Thu nhẹ nhàng nâng lên tay phải cười to một tiếng, cảm thụ được biến hóa trong cơ thể mà hắn hưng phấn không gì sánh được.
Không hổ là Hỗn Nguyên Đạo Thể a, quả nhiên cực kỳ kinh khủng!
Giờ khắc này Diệp Thu có thể cảm thụ rõ ràng nhất thân thể của mình có đủ loại biến hóa, phảng phất như vạn pháp trong thiên địa đều trở nên càng thêm đơn giản dễ hiểu, hắn chỉ liếc nhìn một cái thì liền có thể nhìn trộm một hai phần.
Đợi đến tương lai Diệp Thu tu tập ngàn vạn đạo pháp của thiên địa, sau đó tự sáng tạo ra chính quả của riêng mình, vậy hắn liền có thể siêu phàm nhập tiên, đột phá Thiên Nhân cảnh.
Vương ấn giữa lông mày Diệp Thu chính là thiên nhãn, là một thân tinh túy của hắn.
"Thiên Nhân cảnh tựa hồ cũng không phải là xa không thể chạm."
Diệp Thu tự mình lầm bầm, chậm rãi thu hồi thủ chưởng, hắn bỗng nhiên có cảm giác đạo pháp của thiên địa đã nằm trong lòng bàn tay.