Diệp Thu tiếp tục nói ra: "Cố thủ bản tâm, đi theo lộ tuyến của vi sư thôi diễn bí pháp này."
Diệp Thu căn dặn một tiếng rồi trực tiếp bắt đầu thôi diễn, cùng Triệu Uyển Nhi trước đó không sai biệt lắm.
Lâm Thanh Trúc muốn lĩnh ngộ loại bí pháp này thì nàng nhất định phải được Diệp Thu từng bước một dẫn dắt, nếu không tu hành rất dễ dàng xuất hiện không may, hơi không cẩn thận liền sẽ có hạ tràng vẫn lạc.
Diệp Thu cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, cho nên đây là phương pháp bảo đảm nhất.
Lâm Thanh Trúc vừa mới ổn định lại liền chật vật gật đầu, từ đầu đến cuối co rút lại tại trong ngực Diệp Thu, phảng phất như đó là nơi ấm áp nhất trên đời này.
Nhìn xem gương mặt xinh đẹp của Lâm Thanh Trúc trắng bệch bất lực, Diệp Thu đau lòng không thôi, nhưng tại thời khắc mấu chốt này bọn hắn không thể thư giãn.
Diệp Thu lại đẩy ra một chưởng, một cỗ lực lượng băng lãnh thấu xương lại lần nữa đánh vào thân thể Lâm Thanh Trúc.
"A. . ."
Lâm Thanh Trúc lại phát ra phản ứng kịch liệt, huyết dịch toàn thân nàng phảng phất như bị đông đá, cả người nàng trong nháy mắt liền tái nhợt đi mười phần dọa người.
Ngay sau đó, Diệp Thu tiếp tục đẩy ra một chưởng, lấy Hồng Liên Nghiệp Hỏa chi lực đả thông kinh mạch trong cơ thể Lâm Thanh Trúc.
Lâm Thanh Trúc dần dần khôi phục ý thức, dâng lên mười hai phần tinh thần, quan sát lộ tuyến mà Diệp Thu thôi diễn, từng bước một đi theo dấu chân của hắn.
Lâm Thanh Trúc có trí nhớ siêu phàm, ngộ tính cũng cực cao, không đến một lát nàng đã nắm giữ sự vận hành ảo diệu của Huyền Băng Thuật.
Lâm Thanh Trúc bắt đầu tự mình vận chuyển, nhìn đến đây Diệp Thu nội tâm rất vui mừng.
"Không hổ là áo bông nhỏ mà vi sư coi trọng nhất, năng lực lĩnh ngộ của nàng quả nhiên không tệ."
Diệp Thu âm thầm tán thưởng một câu, sau đó thu lại lực lượng của mình để cho Lâm Thanh Trúc tự mình thôi diễn. Nhưng hắn cũng không có phân tâm, từ đầu đến cuối đều quan sát nàng, một khi xảy ra dị biến thì hắn sẽ lập tức xuất thủ.
Rất nhanh sau đó, Lâm Thanh Trúc liền nắm giữ một chút ảo diệu của Huyền Băng Thuật, toàn thân nàng trở nên càng thêm băng lãnh, khí chất cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lâm Thanh Trúc lúc này vô cùng lạnh lùng, so với Liên Phong còn lạnh lùng hơn.
Liên Phong lạnh lùng thuộc về dạng thuần túy tính cách lãnh đạm, mà Lâm Thanh Trúc lạnh lùng thì lại xuất phát từ nội tâm và thân thể lạnh lẽo.
Lúc này Lâm Thanh Trúc phảng phất như một vị Cửu Thiên Huyền Nữ lãnh diễm tuyệt trần, không nhiễm nhân gian chi khí, không thể chạm đến.
Ầm!!!
Bỗng nhiên một tiếng nổ vang thật lớn, Diệp Thu hướng về phủ hải của Lâm Thanh Trúc xem xét, chỉ gặp khối Huyền Băng cốt kia đang phát ra dị biến kịch liệt.
Nhìn đến đây Diệp Thu lập tức giật mình.
"Định mệnh, quả nhiên là nó có phản ứng!"
Không ngoài Diệp Thu dự liệu, cái Huyền Băng cốt kia vậy mà thật sự phát sinh dị biến.
Bởi vì Huyền Băng cốt là thần cốt, nên sau khi Lâm Thanh Trúc tu luyện tiên thuật nó đã lây dính một tia tiên khí mà bắt đầu phát sinh thuế biến.
Diệp Thu có dự cảm khối thần cốt này thuế biến về sau tuyệt đối không yếu hơn tiên cốt của Triệu Uyển Nhi, thậm chí càng mạnh hơn.
Lâm Thanh Trúc hiển nhiên cũng phát hiện khối Huyền Băng cốt trong cơ thể mình phát sinh dị biến, nàng bắt đầu chuyển đổi phương hướng đem tất cả tinh thần đều đặt ở bên trên Huyền Băng cốt.
Quá trình thôi diễn từng chút một trôi qua. Đợi đến khi Lâm Thanh Trúc hoàn toàn thoát ly nguy hiểm và đã triệt để thích ứng với loại băng hàn này thì Diệp Thu mới thu hết lực lượng của mình, rồi bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.
Diệp Thu vừa thôi diễn cho Lâm Thanh Trúc và đồng thời cũng thôi diễn cho mình, cả hai đều không có xung đột.
Lúc này Huyền Băng Thuật của Diệp Thu cũng đã tu luyện đến cảnh giới nhất định, nó và Hồng Liên Nghiệp Hỏa Thuật tại thể nội của hắn hình thành hai loại trạng thái hoàn toàn tương phản nhau
Cả hai tương sinh tương khắc, không xâm phạm lẫn nhau, tựa như có loại cảm giác âm dương giao hoà, phát tán ra lực lượng kinh người không gì sánh được.
"Băng hỏa lưỡng trọng thiên sao?" Diệp Thu âm thầm tự hỏi.
Lúc này hắn có thể cảm giác được tay trái và tay phải của mình không tự chủ toả ra hai cỗ lực lượng khác biệt.
Nếu như lại tăng thêm lôi pháp thì Diệp Thu bây giờ hiển nhiên đã có được ba loại thuộc tính công kích cực mạnh. Diệp Thu hiện tại có thể nói là dạng chiến sĩ phát triển toàn bộ phương vị.
Sau đó Diệp Thu chỉ cần đem Chân Long Bảo Thuật sửa chữa phục hồi, vậy lực phòng ngự của hắn cũng sẽ đuổi kịp lực công kích, thực lực của hắn lại tăng lên một cái đại cấp bậc.
Thiếu sót duy nhất khả năng chính là tốc độ.
"Ừm. . . Hay là ta từ bỏ sửa chữa phục hồi Càn Khôn Vô Cực Thủ để sửa chữa phục hồi Côn Bằng Bảo Thuật nhỉ?" Diệp Thu lâm vào một trận trầm tư.
Bốn lần cơ hội này hắn đã dùng một lần trên người Lâm Thanh Trúc, sau đó ba cái cơ hội còn lại Diệp Thu nhất định phải cân nhắc thật kỹ càng.
Chọn lựa hàng đầu nhất của Diệp Thu hiện nay chính là ứng đối với hạo kiếp mà hắn sắp phải đối mặt..Chỉ có cái lưng cứng rắn thì mới có thể thong dong đánh cờ với địch nhân cường đại không biết rõ.
Đầu tiên là Tru Tiên kiếm nhất định phải được sửa chữa phục hồi, bởi vì thanh kiếm này là pháp khí mà Diệp Thu hiện nay cần dựa vào nhất. Bởi vì cũng chỉ có nó mới có thể giúp cho Diệp Thu tru tiên thành công