Hoa Phi Vũ chỉ là nhẹ nhàng vung tay lên, trăm dặm đỉnh núi toàn bộ đều khô kiệt.
Hắn cười lạnh vài tiếng, sau đó lặng lẽ nhìn về phương đông xa xôi cũng, ánh mắt dần dần trở nên hung hăng, nói: "Tiên cung hiện thế sao? Đây là một chuyện ngoài ý muốn hay là thiên ý sâu xa thăm thẳm? Diệp Thu, lần này ta tất giết ngươi."
Hiện tại thế cục đã khẩn trương như vậy, một tòa tiên cung xuất hiện tuyệt đối là biểu thị đại xu thế giáng lâm.
Ngay sau khi tiên cung hiện thế, thiên địa lập tức náo động, tất cả thánh địa cũng liền xuất động.
Bởi vì tiên cung hiện thế nhất định có dị bảo đi theo, một chút cường giả Đại Đế cảnh đã đến trình độ dầu hết đèn tắt ngủ say nhiều năm cũng nhao nhao xông phá phong ấn đi ra.
Trận náo động đó tiểu hầu tử đưa tới liên lụy toàn bộ bát hoang, mà lúc này bầu không khí tại Đông Hoang lại mười phần quỷ dị.
Bên trên Thiên Trì Sơn, Thông Thiên đạo nhân thu được tin tức này thì lập tức phẫn nộ vỗ nát cái ghế, nói: "Ghê tởm! Tại thời khắc khẩn trương như vậy mà lại đột nhiên xuất hiện một cái tiên cung đánh rắm. Đây là muốn bức Đông Hoang chúng ta vào chỗ chết sao?"
Thông Thiên đạo nhân vô cùng tức giận, trước đây ông ta vừa thu được tin tức Mạnh Thiên Chính tọa hóa thì nội tâm cũng là cảm thấy mười phần tiếc hận đối với vị lão bằng hữu này.
Mà Bổ Thiên giáo xuất hiện biến cố to lớn như thế cũng gián tiếp ảnh hưởng đến cách cục của Đông Hoang.
Phải biết Bổ Thiên giáo hiện tại chính là Đông Hoang đệ nhất thánh địa trên danh nghĩa, và cũng là thánh địa duy nhất tại Đông Hoang có thể cùng những giới vực khác phân cao thấp.
Bây giờ Bổ Thiên giáo trải qua đả kích chưởng giáo quy tiên, vậy trong giáo nhất định là một mảnh rung chuyển, không có mấy năm thời gian thì căn bản không thể ổn định lại.
Dưới loại thời điểm này Bổ Thiên giáo căn bản không có khả năng rời khỏi Tần Xuyên. Cho nên hiện tại ai ai cũng chỉ có thể tự dựa vào chính mình, còn Bổ Thiên giáo khẳng định là trông cậy không được.
Thông Thiên đạo nhân vốn có dự định an ổn phát triển mấy năm đợi cho Bổ Thiên giáo bình tĩnh lại. Nhưng ông ta không nghĩ tới tiểu hầu tử lại đột nhiên dẫn ra một tòa tiên cung, trực tiếp đem cường giả của tất cả các đại tiên gia thánh địa trong bảy đại giới vực đều dẫn ra.
Lúc này có cảm giác như Đông Hoang muốn bị phình vỡ. Bởi vì một khi đại chiến bộc phát lấy Đông Hoang làm chiến trường, vậy Đông Hoang nhất định sẽ tàn phá không chịu nổi.
Mà lúc trước Đông Hoang vừa mới trải qua một trận hắc ám quỷ dị náo động còn chưa chỉnh đốn được một năm, bây giờ nếu lại bộc phát một trận đại chiến thì Đông Hoang làm thế nào có khả năng chống đỡ được.
Thông Thiên đạo nhân lo lắng quanh đi quẩn lại bên trong đại điện. Ngay cả Tử Dương chân nhân thân là lão tổ tông đức cao vọng trọng của thánh địa Thiên Trì mà cũng là một mặt ngưng trọng, nội tâm cân nhắc suy nghĩ liên tục, rồi lại bất đắc dĩ lắc đầu.
"Aiii. . . Mạnh Thiên Chính a Mạnh Thiên Chính, vì sao ngươi lại đột nhiên quy tiên? Chuyện này thật sự có chút kỳ quặc."
Tử Dương chân nhân cũng không nghĩ ra, bởi vì tuổi của ông ta so với Mạnh Thiên Chính còn lớn hơn rất nhiều, nhưng hãy nhìn xem không phải ông ta còn sống rất tốt sao. Ngược lại tên tiểu bối Mạnh Thiên Chính kia lại đi trước ông ta một bước.
Đoạn thời gian này Tử Dương chân nhân luôn một mực suy nghĩ vấn đề này mà vẫn không thể nghĩ ra.
Dưới thế cục bây giờ mà Bổ Thiên giáo không cho người đi tham chiến thì Đông Hoang xác thực khó có phần thắng.
Dù sao Bổ Thiên giáo cùng là thánh địa sinh ra một vị Đại Đế cảnh, là vị Đại Đế cảnh duy nhất tại Đông Hoang lúc này..
Nhưng hôm nay Bổ Thiên giáo lại xảy ra biến cố, Diệp Thu thì vừa mất tích thần bí suốt nửa năm, có thể nói là tình huống này vô cùng nghiêm trọng.
"Sư tôn, hiện tại chúng ta nên làm cái gì?" Thông Thiên đạo nhân mang vẻ mặt ngưng trọng hỏi thăm.
Tử Dương chân nhân suy nghĩ, nói: "Tiên cung hiện thế nhất định sẽ có tiên bảo đi theo, bực đại tạo hóa này chúng ta không thể bỏ lỡ. Nếu như Bổ Thiên giáo đã trông cậy không được thì chúng ta chỉ có thể tự dựa vào chính mình."
Sau khi hít sâu một hơi, Tử Dương chân nhân chậm rãi từ chỗ ngồi đứng lên, ánh mắt nghiêm túc hạ lệnh: "Truyền lệnh của ta cho các đệ tử của Thiên Trì lập tức xuống núi chạy tới Đông Hải."
Ông ta vừa hạ lệnh thì trong nháy mắt toàn bộ thánh địa Thiên Trì liền xuất động, tất cả đệ tử đều hướng về phía Đông Hải mà bay đi.
Trận biến cố này chính là đại tạo hóa, so đấu không chỉ là thực lực mà càng nhiều hơn chính là vận khí. Ai có vận khí tốt thì sẽ lấy thu hoạch càng lớn.
Bảy đại giới vực kia cũng đã xuất động, Đông Hoang làm chủ nhà thì sao có thể không có biểu thị.
Nếu như Bổ Thiên giáo không thể xuất chiến thì sẽ do thánh địa Thiên Trì bọn hắn đến đánh trận đầu.
Sau khi thánh địa Thiên Trì xuất động không lâu, đám đệ tử của thánh địa Dao Trì cũng dần dần xuất hiện ở Đông Hải.
Lúc này tất cả đại gia tộc, thế lực tại Đông Hoang cũng đã nhao nhao tiến về Đông Hải, nhất thời để cho toàn bộ Đông Hải là một mảnh biển người chen chúc, cực kỳ náo nhiệt. Nhưng lại không hề thấy một vị đệ tử nào của Bổ Thiên giáo.
Đối với chuyện này rất nhiều người biểu thị nghi hoặc vì sao Bổ Thiên giáo, không có bất kỳ ai xuất hiện?
Sự nghi ngờ này vừa xuất hiện lập tức dẫn tới từng luồng suy đoán. Có người suy đoán Bổ Thiên giáo lúc này sợ là đang bận tranh quyền đoạt lợi, tất cả các mạch phân tranh không ngừng, căn bản vô tâm đi tới Đông Hải.
Đều có suy đoán nhưng người nào cũng không biết chính xác trên Tần Xuyên đến cùng phát sinh cái gì.