Một thời gian sau, toàn bộ không gian trở nên hôn thiên ám địa, sấm sét vang dội.
Song phương ngay tại thời khắc đối phương động đậy, nội tâm khẩn trương trong nháy mắt liền bạo phát, xuất thủ tựa như mũi tên rời cung không quay đầu lại.
Song phương cũng không biết rõ thực lực của đối phương, cho nên liền lấy ra bảo thuật thần thông cường đại nhất của mình để chấn nhiếp đối thủ.
Tràng diện sau đó tất nhiên là vô cùng hùng vĩ. Chỉ thấy Tử Điện Thôn Vân Thú gầm lên giận dữ, không gian bắt đầu vặn vẹo, lôi đình cuồn cuộn đánh tới.
Diệp Thu nhíu mày, không dám đón đỡ, Tru Tiên Kiếm trong tay hắn lập tức chuyển động.
Diệp Thu tay phải cầm kiếm nhưng tay trái cũng không nhàn rỗi mà thôi động Càn Khôn Vô Cực Thủ, đỡ được một đạo lại một đạo tử sắc lôi điện.
Trận chiến đấu này đánh cho long trời lở đất, chấn nhiếp tất cả mọi người ở đây.
"Thật là vãi đạn. Không ngờ hai gia hỏa này lại có thực lực đáng sợ như vậy. Bọn hắn đang muốn xuyên phá mảnh thiên địa này sao?"
Đám Đại Đế cảnh cực kỳ chấn kinh. Trận chiến đấu này trước đó lắng đọng lâu như vậy nên bọn hắn đã sớm làm xong chuẩn bị tâm ký đón nhận bão tố tiến đến, nhưng khi thấy cảnh này thì bọn hắn cũng bị hù dọa không nhẹ.
Không đến mấy giây, song phương đã giao thủ mấy hiệp, dần dần đánh ra ra tự tin.
Ngay từ đầu Diệp Thu bởi vì kiêng kị thực lực của Tử Điện Thôn Vân Thú mà một mực ở vào trạng thái bị động, cố ý yếu thế muốn tìm ra sơ hở của nó, cho nên hắn mới liên tục bị nó áp chế chỉ có thể ngăn cản, không có chủ động tiến công.
Mà lúc này Tử Điện Thôn Vân Thú đột nhiên kinh ngạc khi phát hiện mình quá mạnh.
"Vãi cả lồng. Thì ra ta mạnh như vậy!”
Nó cảm thụ được lôi pháp kinh thiên của mình không ngừng áp chế vị mãnh nhân trước mặt mà lập tức cảm thấy rất tự tin.
“Thì ra những năm này ta cũng không chỉ có mỗi tạo hình bá khí a!”
Thiên phú thần thông của Tử Điện Thôn Vân Thú cũng đã bị nó tu luyện đến cực hạn, chỉ là do nó rất ít chiến đấu nên mới khuyết thiếu tự tin, cho là mình làm không được.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm này, Tử Điện Thôn Vân Thú liền trở nên hưng phấn.
Khặc khặc khặc! Bà mẹ nó, ai dám nói ta chỉ có tạo hình bá khí chứ không biết đánh nhau thì đứng ra cho ta! Lão tử sẽ đập chết ngươi!
Tử Điện Thôn Vân Thú dần dần kích động lên, thi triển lôi pháp càng ngày càng cuồng bạo, đem toàn bộ không gian đánh cho rách nát một mảnh.
"Phù. . ."
Một bên khác, Diệp Thu vừa mới kháng qua một đợt lôi pháp xung kích mà hít một hơi thật sâu, biểu lộ của hắn cũng dần dần kích động lên.
Diệp Thu cảm thụ được quanh thân tràn đầy không gian pháp tắc, hắn lĩnh ngộ ra một tia quy luật biến hóa.
Diệp Thu đã minh bạch con Tử Điện Thôn Vân Thú này tuy có được vô thượng thần thông bảo thuật, nhưng nó lại không hiểu được cách vận dụng như thế nào, thi triển ra mười phần thô ráp, trăm ngàn chỗ hở.
Nghĩ tới đây Diệp Thu lập tức sắc mặt tối đen, nghĩ tới vừa rồi mình mang bộ dáng sợ hãi mà âm thầm mắng chửi vài tiếng.
Bà già nó, làm ta còn tưởng rằng gia hỏa này là một kẻ Ngoan Nhân, dọa cho lão tử giật nảy mình một cái, rốt cục nó chỉ là một tên ngốc cố làm ra vẻ!
Diệp Thu đến bây giờ mới minh bạch Tử Điện Thôn Vân Thú chỉ có tạo hình dọa người mà thôi, chứ thực lực chân chính của nó xa xa không đạt tới cảnh giới của nó.
Vừa rồi Tử Điện Thôn Vân Thú cố ý làm ra bộ dáng xem thường thiên hạ, biểu lộ vẻ mặt không ai bì nổi kia chỉ là vì dọa sợ Diệp Thu.
Lúc này Diệp Thu dần dần yên tâm lại, bắt đâu lộ ra nụ cười hưng phấn.
Mua ha ha ha ha! Lôi pháp sao? Thượng Cổ Thần Thú sao? Không tệ, không tệ! Đã như vậy thì ngươi sau này liền làm pin dự phòng cho ta đi!
Nụ cười của Diệp Thu dần dần làm càn, hắn liền không còn giữ lại nữa, vì cùng loại cặn bã này lãng phí thời gian như vậy đã đủ đủ.
Chỉ thấy Diệp Thu đột nhiên mở rộng vòng tay, không còn tránh né Tử Điện Thôn Vân Thú công kích, bắt đầu thôi diễn “gỡ mìn” chi pháp.
Trong chốc lát, một khối Lôi Bạo Cầu đã ngưng tụ ở trước ngực Diệp Thu, hắn cười cười nhìn xem Tử Điện Thôn Vân Thú không nói một lời.
Tử Điện Thôn Vân Thú thấy vậy mà có chút không hiểu đây là thao tác gì.
"Hả? Hắn đây là ý gì?"
“Chả nhẽ tên thanh niên nhân tộc này biết rõ đánh không lại uy vũ bá khí của bản thú cho nên đã từ bỏ chống cự rồi sao?
Nghĩ tới đây Tử Điện Thôn Vân Thú lập tức vui mừng, "Khặc khặc khặc, ta đã nói rồi mà, ta làm sao có thể yếu như vậy được, dù sao ta cũng có huyết thống Thượng Cổ Thần Thú, tổ tiên của ta rất là huy hoàng a."
"Vậy là tên thanh niên nhân tộc trẻ tuổi trước mắt này vừa nhìn thấy ta anh tuấn tiêu sái, uy vũ bá khí, hùng phong nghiêm nghị nên đã cam bái hạ phong, chuẩn bị khuất phục dưới trướng của ta rồi."
Tử Điện Thôn Vân Thú càng nghĩ càng kích động, nó có thể nhìn ra Diệp Thu rất mạnh. Nếu như nó có thể thu được một tên tiểu đệ như thế thì sau này còn ai dám đánh chủ ý vào trường sinh dược của nó.
Không có việc gì mà nó mang tên tiểu đệ này đi ra ngoài một phen thì nó cũng nở mày nở mặt.
Nội tâm quyết định như vậy, Tử Điện Thôn Vân Thú càng thêm hưng phấn.
Nếu Diệp Thu đều muốn như vậy thì nó liền không khách khí nữa.
Nó sẽ thừa dịp đang có khí thế mà để cho Diệp Thu cảm thụ một chút sự uy vũ của một vị đại ca để thu phục Diệp Thu.