Sau khi Liên Phong nghe được Diệp Thu cùng Tử Điện Thôn Vân thú hiệp nghị bí mật, nàng trừng mắt Diệp Thu một cái, dùng ngữ khí cực kỳ không vui vẻ nói.
"Cho nên những lời ngươi mới vừa nói đều là giả đúng không? Ngươi chỉ vì truyền thụ kinh nghiệm cho con thú kia nên mới cố ý diễn như vậy nhỉ?"
Liên Phong rất không vui vẻ, nàng vốn đang rất cảm động vì có ai mà không ưa thích người mình yêu âu yếm, còn tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật cho mình, lại thổ lộ ra những lời làm cho người cảm động như thế.
Nhưng sau khi Liên Phong biết rõ Diệp Thu chỉ vì truyền thụ kinh nghiệm tán gái cho Tử Điện Thôn Vân thú thì nội tâm nàng lập tức mất sạch sự cảm động.
Tên nam nhân đáng chết này dám lấy ta ra làm vật thí nghiệm thì ta không thể bỏ qua cho hắn được!
Gặp Liên Phong biểu lộ lạnh lùng như vậy, Diệp Thu âm thầm xiết chặt, vội vàng ôm lấy nàng.
Liên Phong cũng không có kháng cự, vì nàng muốn nghe xem Diệp Thu giải thích như thế nào.
Chỉ nghe Diệp Thu ôn hòa nói ra: "Liên Nhi, ta đối với ngươi là vô cùng thành tâm, có thiên địa chứng giám. Những lời ta mới vừa nói cũng không phải là nói đùa, đều là những lời phát ra từ nội tâm. Ta muốn chế tạo tương lai tươi đẹp cho hai chúng ta mà đang không ngừng cố gắng. Trong lòng ta ngươi chính là duy nhất."
Liên Phong ngẩng đầu nhìn xem Diệp Thu đang mang ánh mắt thâm tình, thân thể nàng liền run lên một cái.
Được rồi. . . Ta mềm lòng! Tên nam nhân này nắm ta quá gắt gao!
Liên Phong đang muốn nói cái gì thì Diệp Thu lại lần nữa mở miệng nói: "Liên Nhi, ta còn nhớ ngươi đã từng nói rằng ngươi ưa thích thiên địa rộng lớn hơn, ưa thích những sáng chói Thiên Hà, muốn chinh phục vũ trụ mênh mông vô ngần."
"Nhưng ngươi biết không, tại trong lòng ta ngươi chính là vũ trụ của ta, là thiên địa mà ta tha thiết ước mơ."
"Ta muốn đem ngươi bảo hộ ở trong lòng bàn tay, vì ngươi mà che gió che mưa."
Lời này vừa ra, nội tâm Liên Phong phảng phất như băng sơn bị hòa tan, thời gian trong mắt nàng như ngừng lại, biểu lộ tràn ngập thâm tình nhìn xem Diệp Thu.
"Tại trong lòng của hắn ta vậy mà trọng yếu như vậy sao?" Liên Phong không khỏi tự hỏi, nàng thừa nhận mình đã triệt để luân hãm trong tay Diệp Thu.
A. . . Nam nhân đáng chết này nói toàn những lời buồn nôn như vậy!
Liên Phong nhất thời không khống chế được cảm xúc của mình, nàng mím môi một cái, nói: "Đừng nói nữa. . . Ngươi cũng l duy nhất đối với ta."
Liên Phong nói ra câu này để cho Diệp Thu lập tức kích động, vì đây là lần đầu tiên hắn nghe Liên Phong chủ động nói ra câu nói như vậy.
Diệp Thu khó mà che giấu nội tâm kích động mà trực tiếp hôn lên môi Liên Phong.
"Ưm. . ."
Cảm thụ được nụ hôn ngọt ngào của Diệp Thu, thân thể Liên Phong trở nên mềm nhũn.
"Vãi cả lồng." Một màn này đã rơi vào trong mắt Tử Điện Thôn Vân thú, nó chấn kinh đến hô to một tiếng.
"Đại ca không hổ là đại ca, như vậy liền nắm nàng rồi."
"Khặc khặc khặc, xem ra bí quyết tán này quả nhiên có tác dụng. Học được rồi, ta học được rồi."
Tử Điện Thôn Vân thú càng xem càng kích động, nó hận không thể hiện tại liền đi tìm một cô nương để thử nghiệm một phen.
Chiêu này cũng quá có tác dụng đi, chỉ dăm ba câu mà trực tiếp cưa gái thành công rồi!
"Đại ca trâu bò!"
Hai người Diệp Thu đang thâm tình hôn nhau, bên cạnh lại đứng một con kỳ đà cản mũi kêu gọi trâu bò, Diệp Thu quả thật là không thể nhịn được nữa.
Hắn thật vất vả mới đem bầu không khí tô đậm đến nơi đây, nhưng bên cạnh lại đứng đấy một tên cầm gậy quấy phân heo, loại chuyện này ai có thể nhẫn được.
Ngay tức khắc Diệp Thu liền cầm lên Tru Tiên kiếm, nhưng hắn còn không có động thủ thì Liên Phong đã vỗ ra một chưởng.
"Đồ vật phá đám, ta đập chết ngươi."
Đừng nói là Diệp Thu nhịn không được, mà ngay cả Liên Phong cũng không thể nhịn được nữa. Cả hai đang lãng mạn thì đã bị Tử Điện Thôn Vân thú sáo trộn.
Diệp Thu trợn mắt hốc mồm nhìn xem Liên Phong nổi giận đánh cho Tử Điện Thôn Vân thú bay rớt ra ngoài.
Diệp Thu trong lòng xiết chặt.
Cái đệt, nàng hung mãnh như vậy sao?
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp Liên Phong phát nổi giận như thế. Mà hắn cũng không nghĩ tới nữ thần cao lãnh như Liên Phong khi nổi giận lại hung mãnh như vậy.
Ta hơi sợ a!
Chỉ thấy hai đôi ngọc thủ của Liên Phong hung mãnh hướng về khuôn mặt của Tử Điện Thôn Vân thú mà chào hỏi, tràng diện mười phần huyết tinh.
Diệp Thu cũng có chút không đành lòng nhìn thẳng vì Tử Điện Thôn Vân thú quá thảm rồi.
Khuôn mặt nó anh tuấn bá khí đẹp trai như thế mà cứ như vậy bị Liên Phong đánh cho thành đầu heo.
"Đại ca, cứu ta, đại ca. . ." Liên Phong đột nhiên phát hoả để cho Tử Điện Thôn Vân thú nhất thời khó mà chống đỡ, gọi thẳng cứu mạng.
Chỉ mấy giây ngắn ngủi mà Tử Điện Thôn Vân thú đã tiếp nhận mấy ngàn cú tát của Liên Phong, mặt nó bị đánh cho sưng lên.
Còn may là Tử Điện Thôn Vân thú da dày thịt béo rất chịu đánh, nếu không thì cái mạng nhỏ của nó chỉ còn lại nửa cái.
Nghe thấy Tử Điện Thôn Vân thú kêu cứu, lại nhìn xem cô vợ nhỏ đang nổi cơn tam bành, Diệp Thu liền quay đầu đi làm bộ không nghe thấy.