Ầm!!!
Lại là một trận va chạm kịch liệt, song phương tại trên biển lại bạo phát một trận xung đột. Trận chiến này có tràng diện vô cùng hùng vĩ.
Không thể không nói Thải Linh có sức chiến đấu xác thực rất mạnh. Nàng không hổ là hậu đại kinh diễm bá tuyệt nhất của Khổng Tước nhất tộc tại Nam Hoang từ vạn cổ đến nay.
Nương tựa theo một đạo thần quang bảy sắc, Thải Linh lại có thể miễn cưỡng đánh với Giao Long một trận.
Nhưng mà Giao Long chính là cường giả Thiên Nhân cảnh đỉnh phong, thực lực của nó há có thể để cho Thải Linh chỉ là một vị Đại Đế cảnh sánh được?
Nếu không phải Thải Linh ỷ vào thiên phú thần thông và thần quang bảy sắc có hiệu quả lớn, vậy sợ là chỉ với một cú chạm mặt là nàng đã sớm bị Giao Long cầm xuống.
"Phụt. . ."
Song phương va chạm trực diện một cú, Thải Linh liền phun ra một ngụm tiên huyết, ánh mắt nàng tràn ngập sát ý mà căm tức nhìn xem Giao Long.
"Tên khốn!"
Giao Long có thực lực vượt xa sự tưởng tượng của nàng. Nếu cứ tiếp tục như thế thì nàng tất thua không thể nghi ngờ.
Mà đại giá bị thua chính là Thải Linh sẽ trở thành nô lệ của Giao Long, làm đồ chơi cho nó đùa giỡn cho đến khi tử vong, cuối cùng nàng sẽ có thể trở thành đồ ăn của nó.
Giao Long cũng sẽ không cho Thải Linh chút thể diện gì, vì những chuyện buồn nôn nào nó cũng đều có thể làm ra.
"Ha ha ha ha. . ." Gặp khí thế của Thải Linh đã dần dần biến yếu, Giao Long phát ra điệu cười tà ác, dùng ngữ khí cực kỳ ngoạn vị nói ra: "Tiểu mỹ nhân, ngươi có thể trở thành nữ nhân của Giao Long ta thì ngươi phải cảm thấy rất vinh hạnh. Ngươi đừng lại phản kháng, vì hôm nay ai tới cũng không thể nào cứu được ngươi đâu."
Giao Long vừa nói vừa liếm môi một cái vô cùng tà tính. Có thể nói nó đã phát huy ra sự vô liêm sỉ vô cùng tinh tế.
Nghe được bọn hắn nói chuyện, tất cả mọi người vây xem đã rõ ràng đại khái chân tướng sự việc.
Có một chút thú tộc nóng máu sôi trào mà nổi cơn giận dữ, lòng đầy căm phẫn.
"Thế gian này vậy mà còn tồn tại loại súc vật buồn nôn, trơ trẽn như thế sao?"
"Hắn muốn làm gì nàng? Hắn muốn dùng loại thủ đoạn này để cho Công chúa Khổng Tước trở thành lô đỉnh của hắn sao?"
"Hừ, hắn đường đường là huyết thống Chân Long vậy mà lại làm ra loại chuyện thấp hèn bực này. Hắn quả nhiên đã mất hết liêm sỉ."
Bên tai Giao Long không ngừng truyền đến từng tiếng bất mãn, chửi rủa.
Giao Long nghe vậy mà trong mắt lập tức bộc phát ra một cỗ sát ý kinh thiên, khóa chặt những thú tộc đang lòng đầy căm phẫn kia .
Những nơi ánh mắt Giao Long đi qua, nguyên bản đám người đang nghị luận ầm ĩ đều không hẹn mà cùng nhau yên tĩnh trở lại.
Hiển nhiên trước thực lực tuyệt đối, cứ việc bọn hắn rất khó chịu nhưng người nào cũng không dám xuất thủ tương trợ, bọn hắn chỉ có thể ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, biểu đạt sự bất mãn của mình.
"Hừ, một bầy kiến hôi mà cũng dám nghị luận tên tuổi của tiên tổ ta sao?" Giao Long lạnh lùng nói.
Vừa nhắc tới Chân Long đã từng uy danh, Giao Long liền có cảm giác kiêu ngạo không gì sánh được, phảng phất như Chân Long chính là nó vậy.
Nhưng mà Giao Long vừa nói ra lời này thì bên tai nó đột nhiên truyền tới một âm thanh phi thường coi khinh.
"Chân Long là tiên tổ của ngươi sao? Ngươi thật sự rất biết bấu víu quan hệ a."
"Ngươi chẳng qua chỉ là một nhánh hậu đại nhỏ bé của Chân Long, chẳng khác gì một tên tạp chủng đản sinh dưới đáy biển. Mà huyết thống của ngươi không biết rõ đã bị pha loãng bao nhiêu đời rồi, tính không nổi là huyết thống Chân Long đâu."
Lời này vừa nói ra, toàn trường liền chấn kinh, mười phần sợ hãi.
"Kẻ nào?!!"
Lời này phảng phất như chạm đến vảy ngược của Giao Long, trong nháy mắt một cỗ sát ý liền lao ra từ trên thân nó.
Chỉ gặp ánh mắt Giao Long băng lãnh nhìn lên bầu trời, một phát liền tìm được nơi âm thanh phát ra.
"Là ngươi sao?"
Không sai, người nói ra câu này không phải người khác mà chính là Tử Điện Thôn Vân thú.
Nhìn thấy người quen cũ, sát ý trong mắt Giao Long càng phát ra mãnh liệt.
Cùng Giao Long đối mặt, Tử Điện Thôn Vân thú lộ ra ánh mắt coi thường, ở trên cao nhìn xuống hơi có chút phong thái ngông nghênh.
Thân thể uy vũ, bá khí cùng ánh mắt không ai bì nổi của Tử Điện Thôn Vân thú trong nháy mắt liền chấn nhiếp tất cả mọi người ở đây.
"Đây là. . ." Ngay cả Thải Linh lần đầu tiên trông thấy Tử Điện Thôn Vân thú cũng bị khí phách của nó làm cho rung động.
Nàng không nghĩ tới lúc mình gặp nguy nan thì lại có người không e ngại Giao Long mà dám vì nàng ra mặt.
Vả lại đối phương vậy mà cũng là một vị hậu đại của Thần thú, có huyết thống tôn quý không hề thua kém Giao Long.
Nội tâm Thải Linh có chút cảm động, vì đây mới là nam tử hán đỉnh thiên lập địa trong mắt nàng, là người không sợ cường quyền, dám vì bất bình mà lên tiếng.
Ánh mắt Thải Linh si ngốc nhìn xem Tử Điện Thôn Vân thú uy vũ bá khí, toàn thân hiện ra tử sắc lôi điện, cuồng bạo chi khí.
Nếu là một cô gái tầm thường thì thật sự khó mà chống cự nổi sự dụ hoặc của loại khí phách này.
Không thể không nói Tử Điện Thôn Vân thú dành ra mấy vạn năm tu vi toàn bộ hội tụ tại bên trên tạo hình cũng không phải là một chút tác dụng cũng không có.
Bầu không khí dần dần giằng co xuống, sau khi nghe được nơi âm thanh phát ra Diệp Thu cũng có chút bị hù dọa.
Hắn quay đầu nhìn xem Tử Điện Thôn Vân thú giả bộ điềm nhiên như không có việc gì mà trong lòng âm thầm giật mình.
Gia hỏa này lại dũng cảm như thế sao?
Từ khi nào nó đã trở nên dũng cảm như vậy?
Đây là nhị đệ mà ta quen biết kia sao?
Trong lòng Diệp Thu lập tức toát ra rất nhiều nghi vấn.