Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 88 - Chương 88 - Nghi Hoặc

Chương 88 - Nghi Hoặc
Chương 88 - Nghi Hoặc

"Sư tôn, không phải là Diệp sư thúc chứ?" Liễu Như Yên tò mò hỏi.

Trải qua chuyện lần trước, các nàng đã biết rõ được vị Diệp sư thúc nổi danh phế vật trong Bổ Thiên Giáo cũng không phải là nhân vật tầm thường như mọi người hay nghĩ.

Hắn là người không chỉ có thực lực cường đại, tu vi bí hiểm, mà tính cách lại càng khiêm tốn nội liễm, phong mang giấu ở trong lòng, không thích thể hiện ra ngoài.

Khí độ cao nhân như thế làm cho các nàng ngưỡng mộ không thôi.

Minh Nguyệt giật mình thầm nghĩ người có thể gây ra loại dị tượng này nhất định không phải là người bình thường nên liền nói: "Như Yên, đi theo vi sư nhìn xem dị tượng này, nói không chừng ngươi có thể từ đó mà cảm ngộ ra một chút gì đó.”

Trong phút chốc, hai đạo thân ảnh đồng thời đột ngột bay lên và hướng về phía Tử Hà Phong.

Theo linh khí trên bầu trời càng lúc càng cuồng bạo, cơ hồ tất cả mọi người trong bảy đại sơn mạch của Bổ Thiên Giáo đều phát hiện dị tượng này.

Ai nấy đều bàn tán xôn xao, cả đám trên dưới đều khiếp sợ không thôi.

Tại Tàng Kiếm Phong, Tề Vô Hối vừa mới trở về núi và còn chưa kịp nghỉ ngơi một chút thì bỗng nhiên cảm giác được trên Tử Hà phong có một cỗ khí tức cường đại đang lưu động. Hắn tò mò nhìn lại thì thấy dị tượng trên bầu trời kia.

Sau khi thấy rõ nguồn gốc thì sắc mặt hắn nhất thời trở nên lạnh lẽo.

Lại là Tử Hà Phong sao?

Chết tiệt!

Từ bảy cái sơn mạch của Bổ Thiên Giáo đều đồng thời lóe ra mấy đạo thân ảnh hướng về Tử Hà Phong mà bay đi.

Không đến một lúc, Diệp Thu đã cảm giác được khí tức bên ngoài biến hóa. Hắn chậm rãi đi ra đạo tràng để nhìn xem mà nhất thời kinh ngạc.

"Ai chà, nhiều người tới như vậy sao?"

Chẳng bao lâu sau, trên đỉnh Tử Hà Phong đã trở nên vô cùng náo nhiệt. Tử Hà Phong trước đó ngay cả chim đều không ỉa tới thế mà bây giờ lại huyên náo đến nhiều người như vậy, thật sự khiến cho Diệp Thu giật nảy mình.

Một đạo thân ảnh lóe lên, một lát sau thân ảnh Mạnh Thiên Chính đã xuất hiện ở bên cạnh Diệp Thu.

"Diệp sư đệ, là người nào gây ra dị tượng này?" Mạnh Thiên Chính vội vàng hỏi.

Người có thể gây nên dị tượng bực này thì tư chất và thiên phú của hắn chắc chắn không tầm thường, chính là rồng phượng trong loài người.

Người như vậy mà xuất thân từ Bổ Thiên giáo thì ông ta làm sao có thể không kích động được?

Mạnh Thiên Chính rất tò mò rốt cuộc là ai đã gây ra dị tượng này?

"Là Lâm Thanh Trúc ư? Hay là Triệu Uyển Nhi mới nhập môn?"

Diệp Thu chỉ cười mà không nói. Hắn đang định trả lời thì lại có vài đạo thân ảnh từ trên trời đáp xuống.

"Ha ha ha, Diệp sư đệ! Tử Hà Phong của ngươi quả nhiên là địa linh nhân kiệt, non xanh nước biếc. Thế mà lại còn xuất hiện dị tượng hiếm gặp, thật sự làm cho sư huynh phải khiếp sợ."

Chưa nhìn thấy người mà đã nghe thấy tiếng, không cần đoán cũng biết cái loa phóng thanh này chỉ có thể là Dương Vô Địch của Tập Kiếm Phong, vì những người khác căn bản không thể phát ra được.

Chầm chậm phía sau là Minh Nguyệt mang theo Liễu Như Yên chậm rãi hạ xuống và nhẹ giọng nói: "Diệp sư đệ, ngươi lặng lẽ không một tiếng động mà lại cho chúng ta một tia kinh hỉ rồi. Mau nói đi, dị tượng này là ai gây ra?"

Minh Nguyệt tò mò hỏi và ánh mắt màng luôn nhìn lại vòng xoáy trên trời, trong lòng rung động không thôi.

Đối mặt mọi người chất vấn thì Diệp Thu chỉ cười mà không có giải thích. Hắn cảm thấy thần thanh khí sảng rồi sau đó đi lên nói.

"Khụ khụ... Mọi người chờ một lát để ta vào trong thay chút quần áo cho tươm tất gọn gàng rồi sẽ ra ngay."

Trên bầu trời, dòng linh khí hỗn tạp ngày càng mãnh liệt, làm đám người càng thêm sốt ruột không thôi.

Minh Nguyệt bắt lấy cánh tay của Diệp Thu và lắc lắc nói: "Diệp sư đệ, ngươi mau nói đi, đừng thừa nước đục thả câu nữa."

Lực đạo của nàng cũng không lớn lắm, nhưng đại hung khí của nàng cứ theo tay nàng mà lắc lắc trên cánh tay của Diệp Thu, khiến cho hắn có chút choáng đầu và kém chút đã chảy máu mũi.

May mắn hắn là người tu hành lâu năm nên tâm cảnh cũng như da mặt đều đã tu luyện đến mức vững như bàn thạch, nếu không chỉ sợ hắn sẽ không cưỡng lại được.

Mạnh Thiên Chính ho nhẹ một cái để lấy lại bình tĩnh, sau đó chân tình chậm rãi nói: "Khụ khụ. . . Diệp sư đệ, ngươi làm ơn hãy nói cho chúng ta biết một chút xem dị tượng lần này là người nào trong sơn mạch của ngươi làm ra?"

Diệp Thu cười nói: "Chưởng giáo sư huynh đã đề cao Tử Hà phong chúng ta quá rồi! Dị tượng lần này cũng không phải là do đệ tử của ta tạo ra, mà là do đại đệ tử trong Thủ Phong của ngươi tạo ra đấy."

Lời này vừa nói ra thì toàn trường liền lặng ngắt như tờ.

Đệ tử của Thủ Phong sao?

Ngươi nói đùa gì vậy?

Đệ tử của Thủ Phong làm sao lại tu luyện tại Tử Hà phong, hơn nữa còn gây ra động tĩnh lớn như thế?

Đám người không khỏi nhìn về phía Mạnh Thiên Chính với ánh mắt nghi hoặc.

Bình Luận (0)
Comment