Nhà họ Văn có hai bạn nhỏ, vốn là náo nhiệt, lại hấp dẫn bạn nhỏ khác, lập tức biến thành chỗ náo nhiệt nhất ở toàn trường, rất bắt mắt.
Ba Tần thò đầu qua nói với Văn Yến: “Đợi sau này bọn nó kết hôn rồi, dẫn chồng cùng quay về, vậy nhà anh sẽ náo nhiệt lắm ha.”
Anh ấy cũng chỉ là thuận miệng cảm thán, nhưng đã đánh vỡ trái tim của ông cha già Văn Yến.
Đôi mắt hẹp dài của anh nhẹ nhàng híp lại, không thể tưởng tượng ra tình cảnh kia cho lắm.
Văn Yến nhìn xuống hai đứa nhóc đang chơi vui vẻ với các anh.
Nhưng bọn nó sẽ lớn lên, kết hôn sinh con cũng là chuyện thường.
Nhất là bé Kẹo Mềm, anh cảm thấy có thể sẽ nhanh hơn bé Bông Vải một chút.
Anh gian nan hé môi, sờ vào tóc của bé Bông Vải, nói với ba Tần: “Chuyện sau này, bây giờ nói mấy chuyện này còn sớm.”
Ba Tần vốn cũng đang nhìn đám bạn nhỏ, bỗng nhiên nhận thức được cái gì đó mà nhìn anh, không khỏi cười. À, không nỡ rồi à.
Đám bạn nhỏ chơi vui vẻ rồi, thì sẽ rất thích đám đồng bọn của mình. Tiểu Cửu cũng vậy, cậu bé thích bé Kẹo Mềm quá. Nhưng bọn nó còn nhỏ tuổi, không hiểu được làm sao để biểu đạt lòng yêu thích thuần túy, Văn Yến vừa không chú ý, thoáng nhìn đã thấy cậu bé muốn hôn lên mặt bé Kẹo Mềm.
Tiểu Cửu nhắm mắt lại, ngượng ngùng hôn qua đó, hôn xong, nhưng cảm thấy xúc cảm không đúng lắm, vừa mở mắt ra đã phát hiện ba Văn không tỏ vẻ gì mà vươn tay cản ở giữa bọn nó, mà thì ra cậu bé hôn lên bàn tay anh.
Tiểu Cửu càng ngượng ngùng chạy đi.
Ba Tần suýt cất tiếng cười to, vất vả lắm mới nhịn được.
Bọn nó còn nhỏ như vậy, anh cũng đã bắt đầu bận tâm, có thể đoán được sau này Văn Yến sẽ ưu sầu cỡ nào.
Có thể nhìn ra được từ dáng vẻ bây giờ của bọn nó, chờ đám nhóc dần dần trưởng thành, cũng dần dần nảy nở, sau này... Bọn nó chắc hẳn sẽ là tuýp con gái rất nổi danh cũng rất đẹp trong thời đại học sinh.
Bây giờ Văn Yến còn chưa bận tâm nhiều như vậy, anh rút tờ khăn giấy ra lau sạch tương dính ngay khóe miệng của bé Kẹo Mềm. Lại rút một tấm ra: “Bé Bông Vải, nào, quay qua đi, chúng ta lau mặt.”
Bé Bông Vải ngoan ngoãn đưa mặt tới gần.
Sau khi lau khô gương mặt nhỏ trắng nõn của cô bé, tâm tư Văn Yến động một cái, cúi người xuống hỏi: “Sau này bé Bông Vải có bạn trai rồi, sau khi có một người mình thích, có về nhà ở cạnh ba mẹ nhiều hơn không?”
Ba Tần nghe thấy như vậy thì cũng kề sát lỗ tai qua đó.
Bé Bông Vải nói: “Sẽ ạ.” Dừng lại, lại có chút khổ sở nói: “Con không nỡ xa ba mẹ, ưm, hu hu hu.”
Tự cô bé tự khiến mình khổ sở.
Văn Yến chợt không còn hơi sức đâu mà nghĩ mấy chuyện vừa rồi, tranh thủ ôm cô bé vào trong lòng.
Đột nhiên cảm thấy mấy chuyện đó không sao cả.
Trái tim lập tức mềm nhũn, chuyện của tương lai là đợi tương lai đến rồi nói.
Ba Tần đột nhiên cảm giác được tên hề lại là bản thân anh ấy.
Xem trò cười được một lúc thì lại ghen tị anh có con gái!
...
Mọi người cùng nhau dùng bữa ăn xong, đám bạn nhỏ được dẫn đi chơi, mà mấy người ba đi theo nh, ê kíp chương trình tạm thời rời đi, đi xem phỏng vấn hôm nay của đám bạn nhỏ.
Bọn họ bị dẫn tới cùng một căn phòng, theo thứ tự mà xem phỏng vấn.
Trước hết là tiểu Cửu, rồi lại đến tiểu Tần, sau đó đến lượt bé Bông Vải.
Trên màn hình, bé Bông Vải còn đang cố gắng hái nấm, bên gò má đều là mồ hôi chi chít nhau.
Là một cô bé không có cách nào khiến cho người ta không thích được.
Nghe thấy người chủ trì hỏi bé Bông Vải bình thường ba có chỗ làm không được tốt hay không, có lúc nào cô bé không thích ba không, trái tim Văn Yến hơi thấp thỏm, cánh môi từ từ mím chặt.
Người chủ trì tạm ngừng video, nhìn Văn Yến: “Thầy Văn căng thẳng không? Anh cảm thấy bé Bông Vải sẽ trả lời thế nào?”
Anh dừng lại, giật khóe miệng, lắc đầu.
Người chủ trì hỏi: “Anh tự nhận là như thế nào?”
Anh thẳng thắn nói: “Tôi làm còn chưa đủ tốt.”
Cho nên thật ra là anh đang căng thẳng là câu trả lời mà bé Bông Vải cho ra sẽ là không thích, hoặc là chỉ ra một vài chỗ cô bé cảm thấy bị tủi thân, mà anh không biết.
Trong lòng người chủ trì thổn thức. Ở trong mắt người ngoài, điểm của thầy Văn đã vượt xa điểm tối đa, nhưng vẫn cảm thấy mình làm chưa đủ tốt, vẫn đang trách bản thân.
Mấy người ba cũng đều có chút bất ngờ. Bọn họ đều cảm thấy anh đã làm rất tốt, không ngờ đánh giá của anh dành cho mình sẽ hà khắc như vậy.
Ba tiểu Cửu ngồi ở bên cạnh anh vỗ vai anh: “Chúng tôi đều cảm thấy anh làm rất tốt, thật đấy.”
Tạm ngừng bị hủy bỏ, video tiếp tục, câu trả lời kiên định của bé Bông Vải rõ ràng rơi vào trong tai của mỗi một người…
Cô bé hầu như không có bất kỳ suy tính và do dự nào, trả lời rất nhanh, cũng rất chắc chắn.
Cô bé rất là thích ba.
Hốc mắt Văn Yến suýt nữa đỏ lên. Trái tim lặng lẽ rơi xuống đất, nhưng cảm xúc dâng trào đột ngột lại đậm đà, nói xin lỗi xong thì vẫn nhịn lại, đợi cảm xúc ổn định mới tiếp tục nhận phỏng vấn.
Anh đánh giá thấp tình yêu mà bọn trẻ dành cho cha mẹ. Là nóng rực như vậy, cũng là kiên định như vậy.
Sau khi dừng lại trong chốc lát, anh kể lại lần trước bọn nó bị té, coi như là giải thích nguyên nhân, hơn nữa còn nói: “Có lẽ tôi sẽ nhớ mãi chuyện này, hơn nữa không ngừng nhắc nhở bản thân phải làm tốt hơn một chút nữa.”
Mấy người ba hiểu được nguyên nhân. Có thể là nhìn ra được chuyện này ảnh hưởng anh sâu sắc, sợ rằng đến nay anh còn đang tự trách.
Không phải anh đã làm tốt như vậy từ lúc vừa bắt đầu, mà là đang từ từ học tập và tiến bộ, dần dần trưởng thành đến hôm nay.
Mà đây thật ra là việc đáng để mỗi một người ba người mẹ học hỏi.
Luôn có rất ít ba mẹ sẽ ngẫm lại.
Sau khi xem xong phỏng vấn của mỗi một bạn nhỏ, người chủ trì cũng sẽ để cho ba nói gì đó. Lần này cũng giống như vậy, giơ micro đến trước mặt Văn Yến.
Anh suy nghĩ một lát, từ từ nói:
“Cũng là sau khi trở thành ba của mấy cô bé rồi, tôi mới nhận thức được làm cha mẹ là một môn học huyền bí cần không ngừng học tập.”
“Tôi rất cảm ơn các con gái của tôi.”
“Bọn nó luôn yêu ba mẹ vô điều kiện. Còn yêu chúng ta hơn chúng ta tưởng tượng nhiều.”
Mấy người ba không khỏi xúc động, ba Tần không khỏi vỗ tay.
Xem xong tất cả phỏng vấn của đám bạn nhỏ, bọn họ kết bạn mà đi về.
Nhìn thấy ba quay về rồi, mấy bảo bối tranh nhau nhào qua đó.
Quá nhiều người, Văn Yến mất một lúc mà cũng không nhìn thấy hai cô nhóc nhà mình. Chẳng qua là bé Kẹo Mềm rất nhanh đã tự đi sang đây, nhào vào trong lòng anh, anh cong môi, không vội vàng ôm cô bé, mà đợi một đứa khác cũng nhào vào trong lòng rồi mới cùng bọn nó ôm nhau.
Nghĩ đến cuộc phỏng vấn vừa xem xong, anh dịu dàng dán vào khuôn mặt nhỏ bé của đám nhóc.
Nói thật, lần này tham gia chương trình giải trí này, biểu hiện của đám nhóc khiến cho anh rất bất ngờ.
Mà anh cũng mượn chương trình này tiếp thu tình yêu mãnh liệt của các con gái.
Hôm nay, ghi hình kết thúc xong, mấy khách mời quay lại chỗ ở tự chọn vào ban ngày để nghỉ ngơi.
Căn nhà của nhà họ Văn là thú vị nhất, là một ngôi nhà cây. Nhà họ Tần có điều kiện tốt nhất, là một căn nhà nhỏ kiểu Tây.
Lúc vừa vào phòng, bé Bông Vải thúc giục ba gọi video cho mẹ.
Bây giờ cô bé đã biết được quy tắc, biết là về phòng nghỉ ngơi là có thể gọi điện thoại, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm điện thoại di động của ba, căn bản không bị Văn Yến lừa nữa.
Đợi gọi video xong, ngay cả mặt Văn Yến cũng còn chưa lộ diện được, màn hình điện thoại đã bị bé Bông Vải và bé Kẹo Mềm chiếm hết.
Bé Bông Vải cầm điện thoại di động, cùng em gái hào hứng ríu rít nói chuyện.
Văn Yến ngồi ở phía sau bọn nó bóp trán.
Đây chính là nguyên nhân trước kia tại sao anh phải tránh các cô nhóc.
Chờ mãi đến khi Lương Âm Dạ hỏi ba bọn nó đâu, điện thoại di động mới bị đưa tới tay anh. Nhìn thấy gương mặt chồng chứa đầy vẻ buồn rầu, Lương Âm Dạ vui mừng cười.
Anh đứng dậy đi ra bên ngoài nói chuyện với cô. Trong lúc bé Kẹo Mềm kêu lên tại sao ba phải đi, anh nghiêm túc nói: “Ba có chuyện muốn nói với mẹ. Các con mau chóng nằm xuống ngủ đi.”
… Mà cái gọi là “có chuyện muốn nói” nghiêm túc của đạo diễn Văn chính là vừa đóng cửa là nói: “Cười vui vẻ như vậy à?”
“Bà Văn, nếu thích, sau khi anh quay về, em cũng có thể cười vui vẻ như vậy.”
Lương Âm Dạ: “...”
Cô cắn răng, anh rõ ràng là uy hiếp.
Cô nguỵ biện: “Chồng à, thật ra thì em không vui vẻ như vậy đâu. Em nhớ anh mà rất khó chịu.”
“Vậy à?” Văn Yến bâng quơ nói, không để tâm, hiển nhiên là không tin. Anh nói với giọng khàn khàn: “Nhớ em rồi làm sao đây.”
Lương Âm Dạ vén chăn lên giường, nghiêng đầu nói: “Ngày nào hai phiên bản thu nhỏ cũng lắc lư ở trước mặt anh, sao anh còn nhớ em nữa.”
Anh khẽ cười.
Thời gian đã muộn, bị bọn nó chiếm mất, bọn họ đành đơn giản nói vài câu.
Chẳng qua là mấy ngày tiếp theo, chỉ sợ cũng là như vậy. Sau khi bị bé Bông Vải phát hiện, anh lập tức mất đi thời gian mỗi đêm đơn độc ở với vợ.
/
Giai đoạn trước, phía chính chủ cũng đã tiến hành nói rõ đối với phương thức phát sóng, lần này sẽ chọn lựa phương thức vừa ghi hình vừa phát sóng.
Chương trình giải trí được tiến hành ghi hình, tập một của chương trình cũng chính thức online.
… Hai cô công chúa bé bỏng nhà Văn Yến và Lương Âm Dạ lần đầu lộ diện trong chương trình giải trí lần này.
Trước khi phát sóng, ê kíp chương trình từng dự đoán về lượt xem.
Không ngờ là ngày đầu tiên phát sóng, chưa được hai tiếng, lượt xem đã công phá dự đoán tốt nhất của bọn họ.
Mà chẳng qua là vừa phát sóng thôi, trên các nền tảng lớn cũng đã xuất hiện thảo luận về mấy bảo bối, có thể thấy rõ nhiệt độ.
Trong số đó, độ thảo luận về bé Bông Vải và bé Kẹo Mềm là cao nhất.
Trên nền tảng video đã xuất hiện video cắt ghép tự phát, giúp phía chính chủ tuyên truyền quảng bá.
Bọn nó giống như là phiên bản thu nhỏ của Lương Âm Dạ, ngũ quan tinh xảo lại hài hoà, bĩu môi thôi cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy đang tỏ ra dễ thương.
Mà ê kíp chương trình thăm dò thẳng vào nhà họ Văn, chỗ ở trong cuộc sống hằng ngày của bọn nó cũng lần đầu xuất hiện ở trước mặt công chúng.
Bắt đầu từ lúc xuất hiện ở trước ống kính, bình luận cũng đã đang nhảy nhót. Đập vào mắt là vườn hoa có mấy loại hoa tươi nở rộ… Đây giống như là chỗ ở của ba nữ sinh, giống như chỗ ở của tiên nữ.
[Nhiều hoa hồng quá, hoa hồng nhiều như ngày đạo diễn Văn cầu hôn!]
[Đạo diễn Văn dệt ra vườn ra hoa hồng để nuôi ba cô công chúa của mình chăng?]
Bé Kẹo Mềm mở cửa ra, tiếp theo, bé Bông Vải cũng đi vào trong ống kính.
Bắt đầu từ cảnh tượng đầu tiên lúc ống kính đánh vào, trước mắt mọi người hơi sáng lên, ánh mắt không tự chủ mà nhìn chăm chú.
Bình luận mấy phía đều đang cảm thán về giá trị nhan sắc của đám nhóc, chỉ nói là không hổ là con cái Văn Yến và Lương Âm Dạ sinh ra. Mà cũng rất nhanh bắt đầu để lộ manh mối là tính cách bọn nó hoàn toàn khác nhau.
Một tĩnh một động, một yên tĩnh một hoạt bát.
Bé Bông Vải thoáng có dáng điệu bà cụ non, mà bé Kẹo Mềm hiển nhiên là cuồng chị gái. Rất thích dính lấy chị ở bên cạnh chị, chị không muốn đi, nên bảo cô bé đi đánh thức ba mẹ, cô bé cũng hí hửng chạy đi.
Sự dễ thương của hai cô nhóc khiến tất cả mọi người gào khóc, kêu la rốt cuộc là làm thế nào thì mới có thể nhận được con gái cưng như thế này!
Tập một kết thúc, lượt xem đoạn phim này là cao nhất, thậm chí rõ ràng cao hơn hạng nhì một đoạn.
Tần số “bé Bông Vải” và “bé Kẹo Mềm” bị nhắc đến ở trong các phần mềm cũng đang nhanh chóng tăng vọt.
Fan mẹ và fan chị gái của mấy cô nhóc tự trồi lên từ đất bằng.
Hình ảnh này rất quen thuộc…
Giống tình huống rầm rộ năm đó người hâm mộ CP Dạ Yến sinh ra.