Đế Bá (Dịch)

Chương 2997 - Chương 2997 - Nghiền Áp

Chương 2997 - Nghiền Áp
Chương 2997 - Nghiền Áp

Trong phút chốc Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử bị nghiền thành huyết vụ. Bị lĩnh vực trọng chậm của Lý Thất Dạ trấn áp, hai người không có năng lực chống cự, bọn họ như con kiến.

Lý Thất Dạ cười với Lục Kiếm Thiểu Hoàng vùng vẫy trong lĩnh vực trọng chậm:

- Nên tiễn ngươi lên đường.

Vì Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử ra tay ngăn Lý Thất Dạ nên Lục Kiếm Thiểu Hoàng trốn đi xa hơn, nhưng vẫn không chạy ra khỏi lĩnh vực trọng chậm của hắn được. Người Lục Kiếm Thiểu Hoàng kêu răng rắc, xơg toàn thân sắp vỡ, gã vùng vẫy muốn trốn, nhưng mặc cho gã cố gắng vẫn không ra khỏi lĩnh vực trọng chậm được.

Khí lực của Lý Thất Dạ hơi sáng lên, trong khoảnh khắc lực lượng của lĩnh vực trọng chậm tăng vọt, Lục Kiếm Thiểu Hoàng không chịu nổi.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Sáu thanh thần kiếm của Lục Kiếm Thiểu Hoàng vỡ nát, bị nghiền thành vô số mảnh nhỏ.

Răng rắc!

Là tiếng xương gãy, lực lượng khủng bố nghiền nát cả người Lục Kiếm Thiểu Hoàng, máu chảy ra đầy đất.

Vào phút sống chết Lục Kiếm Thiểu Hoàng luôn ngông cuồng cũng run sợ, gã hét to:

- Phụ... Phụ thân của ta là Thượng Thần mười một đồ đằng!

- Ta biết.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Thì sao?

Răng rắc, răng rắc, răng rắc!

Từng tiếng xương gãy, người Lục Kiếm Thiểu Hoàng bị nghiền nát bấy nhưng còn chưa chết.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hét chói tai:

- Phụ thân cứu ta với!

Vào phút chỉ manh treo chuông người duy nhất Lục Kiếm Thiểu Hoàng nghĩ đến là phụ thân của mình, trên đời chỉ có phụ thân của gã, Thượng Thần mười một đồ đằng là cứu được gã.

Vù vù vù vù vù!

Giữa cái trán nát của Lục Kiếm Thiểu Hoàng tỏa ánh sáng thần thánh, một thân hình cao lớn vô địch xuất hiện. Thân hình như ngọn núi ma chắn sau lưng Lục Kiếm Thiểu Hoàng.

Thân hình lưng cõng chín thanh thần kiếm, mỗi thần kiếm như thanh kiếm trời đâm thẳng lên trời, kiếm ý ngút trời, sát phạt không gì sánh được.

Khi thân hình đó hiện ra làm nhiều người run rẩy. Thượng Thần này cực kỳ khủng bố, siêu mạnh.

Thấy bóng người hiện ra, Lục Kiếm Thiểu Hoàng mừng như điên hét to:

- Phụ thân đại nhân!

Đám học sinh kinh ngạc kêu lên:

- Cửu Kiếm Thượng Thần!

Bóng người này là Cửu Kiếm Thượng Thần, phụ thân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng, cũng là Thượng Thần mười một đồ đằng lừng lẫy. Đương nhiên đây không phải Cửu Kiếm Thượng Thần tự mình giá lâm mà gã gia cố cho nhi tử.

Về điều này thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng mạnh hơn Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử nhiều. Tuy tông môn của Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử rất mạnh nhưng Tiên Vương sau lưng họ sẽ không gia cố cho vãn bối như họ, vì sẽ phải tốn nhiều sức mạnh và tâmh uyết.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng thì khác, gã là nhi tử của Cửu Kiếm Thượng Thần, dù gã vô dụng cỡ nào nhưng dù gì vẫn là nhi tử, Cửu Kiếm Thượng Thần tự mình gia cố cho gã, lúc gã gặp hung hiểm sẽ cứu mạng gã.

Cửu Kiếm Thượng Thần tự tay gia cố dư sức đối kháng Thượng Thần bốn, năm đồ đằng. Quan trọng nhất là Cửu Kiếm Thượng Thần tự mình ra mặt, nhìn khắp thiên hạ có mấy người không nể tình?

Cửu Kiếm Thượng Thần dù gì là Thượng Thần mười một đồ đằng, đừng nói Thượng Thần bình thường, đa số Đại Đế Tiên Vương khi thấy gã đích thân ra tay, dù nhi tử Lục Kiếm Thiểu Hoàng phạm sai lầm cỡ nào thì mọi người đều sẽ nể nang mà tha cho Lục Kiếm Thiểu Hoàng. Không nhiều người có thể đối kháng lại mười một đồ đằng.

Đạo thân Cửu Kiếm Thượng Thần chậm rãi nói:

- Đạo hữu, ai mà không mắc lỗi, tha cho tiểu nhi được không?

Trong phút chốc mọi người nín thở, nhìn Lý Thất Dạ đăm đăm. Một Thượng Thần mười một đồ đằng mở miệng cầu tình, ít ai không bán ba phần tình cảm, dù là đạo thân thì cũng đại biểu lập trường của Cửu Kiếm Thượng Thần. - Rồi sao?

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Giết không tha.

Đạo thân Cửu Kiếm Thượng Thần cảm nhận nguy hiểm:

- Nếu đạo hữu cứ bắt ép vậy thì tại hạ đành đắc tội.

Đinh!

Chín thanh kiếm ra khỏi vỏ, sát ý tứ giăng như có thể chặt đứt tất cả cửu thiên thập địa. Sát ý khủng bố làm sinh linh chư thiên run cầm cập.

Đinh!

Kiếm chém cửu thiên, một kiếm một thiên, chín kiếm chém xuống thiên địa tối sầm, vạn vật không ánh sáng, như cả vũ trụ bị cheám rơi. Có thể nói nhát kiếm của Cửu Kiếm Thượng Thần siêu vô địch.

Nhát kiếm này làm bao người sợ tái mặt, dù cùng là Thượng Thần cũng biến sắc mặt. Đạo thân Cửu Kiếm Thượng Thần ra tay dư sức chém Thượng Thần thấp vị.

Lý Thất Dạ không thèm nhìn chín kiếm đâm tới, vươn tay ra:

- Không biết tự lượng sức mình.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Bàn tay Lý Thất Dạ vung lên, vạn cú đâm bộc phát.

Trong khoảnh khắc bàn tay lấp lánh ánh sáng vàng, bàn tay Lý Thất Dạ không chỉ bộc phát Kim Cương Bất Hoại quyền mà còn tuôn ra ánh sáng vô tận chiếu sáng thiên địa.

Đinh!

Chín kiếm chém xuống bàn tay Lý Thất Dạ, đốm lửa tung tóe, nhưng chín kiếm chém vào bàn tay Lý Thất Dạ lại không sứt mẻ chút nào, không rách da.

Bàn tay Lý Thất Dạ co lại chộp chín kiếm, cũng chộp Cửu Kiếm Thượng Thần.

Cửu Kiếm Thượng Thần hét dài:

- Giết!

Cửu Kiếm Thượng Thần định mang theo Lục Kiếm Thiểu Hoàng lao ra thiên địa này nhưng khi bàn tay Lý Thất Dạ co lại thì thiên địa tối tăm, thiên địa trấn áp. Các kiếm của Cửu Kiếm Thượng Thần vô địch nhưng không thể giết ra thiên địa này, lực lượng trấn áp làm ánh sáng trên người Cửu Kiếm Thượng Thần lập lòe chớp tắt.

Ầm!

Cuối cùng chín thanh thần kiếm của Cửu Kiếm Thượng Thần tan vỡ, phút cuối đạo thân cũng không giữ được bị bàn tay Lý Thất Dạ nghiền nát hóa thành mưa ánh sáng.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hét to:

- Không!

Nhưng vô dụng, vì đạo thân của phụ thân gã còn không cứu được gã thì người khác càng thêm không thể cứu gã.

Bốp!

Lục Kiếm Thiểu Hoàng bị bóp nát bấy, mất mạng.

Khi Lục Kiếm Thiểu Hoàng bị bóp thành huyết vụ thì phương xa, một lão nhân đang bế quan toàn thân rung lên, đứng bật dạậ kinh hoàng hét lớn:

- Lâm nhi!

Lão nhân là Cửu Kiếm Thượng Thần, phụ thân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng. Vì Cửu Kiếm Thượng Thần gia cố trên người nhi tử nên khi Lục Kiếm Thiểu Hoàng bị giết lão biết ngay.

Cửu Kiếm Thượng Thần nghiến răng nghiến lợi, siết chặt hai tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay:

- Lâm nhi, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi, dù kẻ là ai thì vi phụ thề sẽ nghiền xương hung thủ thành tro!

Đến hiện tại lão nhân không dám tin nhi tử của Thượng Thần mười một đồ đằng bị người ta giết!

Thiên Thần thư viện yên tĩnh, mọi người thấy cảnh đó đều hút ngụm khí lạnh. Tam Tử thư viện, học sinh thiên tài nổi tiếng nhất Thiên Thần thư viện lần này, không chỉ vì đạo hạnh cường đại còn có xuất thân rất hiển hách.

Nhưng trong thời gian ngắn Tam Tử thư viện chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, cuối cùng tồn tại như Cửu Kiếm Thượng Thần cũng không thể cứu nhi tử của mình. Lão sư này hung hãn, khủng bố biết bao.

Nghĩ đến đây học sinh từng bất sinh với Lý Thất Dạ đều toát mồ hôi lạnh ròng ròng, giờ bọn họ mới hiểu lúc trước từng đi qua quỷ môn quan, suýt bị hắn giết.

Giết Lục Kiếm Thiểu Hoàng rồi Lý Thất Dạ biểu tình cực kỳ bình tĩnh, hắn mỉm cười với tất cả những người ngây ra:

- Các ngươi tiếp tục, bảo vệ Thiên Thần thư viện là quan trọng hơn hết.

Lý Thất Dạ nói xong chậm rãi trở lại Thiên Thần thư viện như không có chuyện gì.

Khi đám học sinh Thiên Thần thư viện lấy lại tinh thần liền lao vào cự thú hung cầm xâm nhập học viện:

- Giết!

Rất đông cự thú hung cầm cổ thế giới, từng đợt xung phong tiến vào học viện nhưng thực lực Thiên Thần thư viện không phải thổi phồng, nội tình bày ra đó. Sau từng vòng xung phong thì xác chất cao như núi, máu chảy thành sông trong học viện. Tất cả cự thú hung cầm xông vào Thiên Thần thư viện đều bị giết, không còn nào phá phòng tuyến được.

Từng vòng chém giết qua đi, cự thú hung cầm thưa dần, dù cổ thế giới có nhiều cự thú hung cầm hơn khi thấy cảnh này cũng sợ hãi rút lui.

Vù vù vù vù vù!

Trên trời vang tiếng rít, một cái xác siêu khổng lồ từ trên cao rớt xuống. Phương thiên họa kích từ trên trời giáng xuống, đâm xuyên qua đầu cự long đinh sát trên mặt đất.

Cự long mạnh đến mấy cuối cùng vẫn không đánh lại Nam Đế, bị gã đóng đinh tại chỗ.

Nam Đế thét dài:

- Giết!

Phương thiên họa kích quét cửu thiên thập địa, từng đợt máu như sóng thần tuôn ra, vọt lê cao. Nam Đế càng chiến càng dữ, có thế vô địch cõi đời, đại sát tứ phương, không con cự thú hung cầm nào ngăn được bước tiến của gã.

Trong phút chốc Nam Đế giết ra con đường máu. Tới cuối cùng cự thú hung cầm từ xa thấy gã lao tới liền chạy trốn, không có gan đối kháng lại.

Nhìn Nam Đế càng chiến càng dũng, nhiều học sinh Thiên Thần thư viện khen:

- Hung mãnh quá!

Có người thì thào:

- Tình hình là Nam Đế dữ còn hơn Nhân Thánh.

Bình Luận (0)
Comment