Đế Bá (Dịch)

Chương 2998 - Chương 2998 - Nhân Thánh Đến Rồi

Chương 2998 - Nhân Thánh Đến Rồi
Chương 2998 - Nhân Thánh Đến Rồi

Cự thú cuồng triều kết thúc, sau các vòng kịch chiến rốt cuộc Thiên Thần thư viện giết hết cự thú hung cầm, đồ sát trăm vạn, 78k lcự thú hung cầm cổ thế giới không dám vượt qua Lôi Trì nửa bước.

Tuy rằng trong cổ thế giới vẫn có nhiều cự thú hung cầm theo dõi Thiên Thần thư viện nhưng vì quá nhiều con bị đồ sát, Thiên Thần thư viện giết làm vô số cự thú hung cầm sợ teo tim. Dù có cự thú hung cầm mạnh hơn trong cổ thế giới chú ý Thiên Thần học viện đều không dám lỗ mãng xâm nhập.

Thiên Thần thư viện chồng chất xác như núi, xác cự thú hung cầm chất đầy Thiên Thần thư viện. Thi thể cự thú siêu khổng lồ chất cao lên tận trời, máu thú chảy dưới đất Thiên Thần thư viện, tụ thành dòng sông máu lao nhanh.

Giương mắt nhìn nguyên Thiên Thần thư viện thấy ghê người, khắp nơi thịt xương chất thành núi, máu chảy thành sông, khiến người xem tim đập chân run.

Mùi máu tươi không chỉ tràn ngập Thiên Thần thư viện mà còn lan tràn nguyên cổ thế giới. Lý ra trong thế giới hoang mãng như vậy mùi máu nên hấp dẫn rất nhiều mãnh thú cự cầm, nhưng cự thú hung cầm cổ thế giới ngửi mùi máu nồng đều rùng mình, sợ hãi dựng đứng lông tơ.

Sau kịch chiến Thiên Thần thư viện bắt đầu thu dọn chiến trường, các học sinh núp trong thành lũy đều chạy ra tham gia vào việc dọn dẹp.

Khi thấy xác chất thành núi, vô số học sinh Thiên Thần học viện hút ngụm khí lạnh, giây sau bọn họ hưng phấn. Đặc biệt học sinh Bách Đường cực kỳ hưng phấn.

Vì quá nhiều cự thú hung cầm bị giết, các lão sư chỉ lấy tinh hoa quý giá nhất của đám cự thú hung cầm như đạo cốt, nội đan, những thứ còn lại đều cho học sinh Thiên Thần thư viện.

Ngàn vạn học sinh Thiên Thần thư viện cực kỳ tích cực nhiệt tình dọn dẹp chiến trường, chỉ mong chiếm đống núi cự thú hung cầm làm của riêng.

Nhữn con cự thú hung cầm này sống ít nhất mấy vạn năm, mấy chục vạn năm, lâu thì trên trăm vạn năm. Loại cự thú hung cầm sinh tồn trong cổ thế giới có thể nói toàn thân điều là của báu, khiến người nhễu nước miếng.

Thấy cự long to cỡ một sơn mạch ngã trong Thiên Thần thư viện, tất cả học sinh hưng phấn hét lên:

- Oa, cự long, mau lên, chúng ta cạo vảy rồng!

Tuy Nam Đế giết cự long nhưng gã chỉ lấy vài món quý nhất, những thứ khác gã lười mó tay vào.

Cự long này thuộc mạch quái thú chứ không phải chân long nhưng vẫn vô cùng quý giá, toàn thân là báu vật, như vảy rồng, vuốt rồng, gân rồng.

Học sinh tốp năm tốp ba tuôn ra:

- Chúng ta rút gân rồng, mau lên, bạn học Đế Phủ mà tới là chúng ta không có phần. Chúng ta rút gân rồng trước, đây là thứ tốt nhất...

Có học sinh cướp vuốt rồng:

- Chém vuốt rồng xuống. Này, Thánh Viện các ngươi lợi hại thật, các học sinh Bách Đường chúng ta trước tiên chiếm vuốt rồng, giờ nó thuộc về chúng ta, các ngươi chém cái vuốt rồng khác đi.

Trong tình hình này mọi người tối đa chỉ cãi cọ vài câu chứ không ai đánh nhau vì xác cự thú hung cầm. Dù sao xác cự thú hung cầm trong Thiên Thần thư viện nhiều không đếm xuể, có rảnh đánh lộn không bằng sớm đi cướp mấy cái xác.

Học sinh đứng trước xác con chim khổng lồ, cảm thán rằng:

- Đây là dị chủng của Ngũ Thải Thần Loan sao?

Học sinh nhìn lông chim sặc sỡ đủ màu, cực kỳ rung động, lần đầu tiên tiếp xúc đến dị chủng loài chim thần này.

- Cảm khái cái khỉ gì!

Bạn học đi cùng vỗ sau gáy học sinh kia, mắng:

- Mau hành động đi, chúng ta nhổ lông chim phần đuôi, đó là thần vũ dị chủng, nếu nhổ xuống luyện thành hai cây quạt thần là có thể quạt ngũ hành phong hỏa. Mau lên đi, chậm sẽ bị người cướp!

Học sinh lấy lại tinh thần, giật mình lật đật chạy qua:

- Mau, mau, mau vặt lông.

Trong phút chốc tất cả học sinh Thiên Thần học viện bận rộn túi bụi vì dọn dẹp chiến trường, nào là vặt long, lột da, rút xương.

Lão sư Thiên Thần thư viện không cần lo không ai dọn dẹp chiến trường, trong vòng một, hai ngày ngắn ngủi xác cự thú hung cầm chất thành núi đều bị dẹp sạch.

Cuối cùng chỉ còn lại một số khung xương, nhiều học sinh Thiên Thần học viện, đặc biệt học sinh Bách Đường sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì có giá trị.

Có học sinh đập nát khung xương cự thú hung cầm đun nấu thành dược:

- Những xương cốt cự thú hung cầm cũng đáng ít tiền, nấu thành cao đi.

Có học sinh gỡ xương rồng:

- Đúng rồi, bộ xương rồng này to biết bao, nấu thành long cao đem ra ngoài bán sẽ có giá kinh người, đủ nấu ra nhiều long hào.

Có học sinh bắc dược lô lên đổ nhiều máu thú vào trong định luyện thành tinh hoa:

- Máu thú cũng có thể cho vào dược, luyện nó thành tinh hoa cực kỳ đáng quý.

Trong thời gian ngắn xác cự thú hung cầm chất đống thành núi đã bị dọn sạch sẽ, cuối cùng không còn chút vụn xương. Máu thú dưới đất cũng bị dọn sạch, nhiều học sinh không bỏ qua thứ gì có chút giá trị.

Trong thời gian ngắn ngủi Thiên Thần thư viện lại trở về không khí trong lành, không thấy xương xác gì, không ngửi dợc mùi máu.

Các học sinh Thiên Thần học viện ăn uống no đủ rồi cảm thán rằng:

- À, lần này phát tài, khi nào lại có cự thú hung cầm xâm nhập đây.

Lần này nhiều học sinh phát tài, đặc biệt cự thú hung cầm Bách Đường. Nhiều học sinh Bách Đường xuất thân bình dân, tài sản rất ít. Dù tông môn có thứ tốt cũng không đến lượt tiểu bối như họ. Huống chi tông môn của họ cũng không đưa ra thứ tốt gì.

Nên học sinh Bách Đường là chủ lực việc lần này thu dọn chiến trường, bọn họ không bỏ qua thứ gì có giá trị. Ngày thường làm gì tới lượt đám học sinh Bách Đường thu hoạch cự thú hung cầm.

Giờ tiền rớt từ trên trời xuống, sao học sinh Bách Đường không cố gắng được. Nên học sinh Bách Đường như đàn kiến càn quét chiến trường, xương vụn cũng không bỏ qua.

Có cố gắng, vất vả cần cù thì dĩ nhiên có thu hoạch. Nhiều học sinh Bách Đường túi căng phồng, ăn no uống đủ.

Kịch chiến kết thúc, chiến trường cũng dọn dẹp xong. Tất cả học sinh Thiên Thần học viện cho rằng nguy hiểm đã qua, nhưng bọn họ không biết hung hiểm chỉ mới bắt đầu. Cự thú hung cầm xâm nhập chỉ là điểm tâm trước bữa tiệc lớn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi các học sinh cho rằng Thiên Thần thư viện hòa bình thì vang tiếng nổ, là tiếng gót sắt đạp nát hư không.

Ầm!

Thiết kỵ từ chân trời đạp không đến, đạp nát khung trời, tốc độ siêu mau như mũi đao nhọn từ chân trời đâm xuyên hư không, nháy mắt đến bên ngoài Thiên Thần thư viện.

Thiết kỵ cờ bay phấp phới, sát ý ngút trời như dòng lũ sắt thép. Thiệt kỵ phát ra khí thế sắc bén khiến người rét run, biết đây là thiết kỵ chinh chiến sa trường từ lâu.

Thiết kỵ đến bên ngoài thư viện, có học sinh trông thấy cờ bay thì hét to:

- Đây là quân đoàn Tiên Vương của Nhân Thánh!

Nhiều học sinh nhận ra lai lịch thiết kỵ, giật mình kêu lên:

- Đúng, đúng là quân đoàn Tiên Vương của Nhân Thánh!

- Quân đoàn Nhân Thánh đến giúp Thiên Thần thư viện chúng ta sao?

Có học sinh nhân tộc thấy quân đoàn này thì kiêu ngạo nói:

- Quân đoàn Nhân Thánh, đó là quân đoàn mạnh nhất thời đại chúng ta, năm xưa quân đoàn này từng phục kích Kim Qua, từng đại chiến quân đoàn vô địch của Chiến Vương thế gia, chiến tích hiển hách.

Lúc xưa Nhân Thánh phục kích Kim Qua, cuối cùng hại Kim Qua chịu tải Thiên Mệnh thất bại, tuy rằng sau đó Thiên tộc vì báo thù làm Nhân Thánh mất cơ hội chịu tải Thiên Mệnh lần đầu tiên, nhưng uy danh của gã truyền khấp Thập Tam Châu.

Thậm chí có rất nhiều thế hệ trước đều xem trọng Nhân Thánh, mọi người cảm thấy gã sẽ gánh vác lá cờ bách tộc ở thời đại này được, dẫn dắt bách tộc đối kháng Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên thời đại này.

Tuy trên đại đạo Cổ Khải Hàng đi xa hơn nhưng về uy danh cá nhân thì Nhân Thánh hơn xa gã. Nhân Thánh là lãnh tụ của bách tộc ở thời đại này, Cổ Khải Hàng thì nhàn vân dã hạc.

Trong Kiêu Hoành Châu nhắc tới Nhân Thánh khiến bao người tự hào. Đặc biệt nhân tộc càng kiêu hãnh vì Nhân Thánh, nhiều người công nhận gã là lãnh tụ của bách tộc ở thời đại này.

Bùm!

Một con thiên mã vọt lên không lao tới trước quân đoàn Tiên Vương, đến bên ngoài Thiên Thần thư viện.

Thiên mã thần tuấn như chiến mã vạn cổ vô song, cơ bắp toàn thân nhô lên tràn ngập sức bật, khiến người nhìn liền biết nó là một thần câu có thể vượt cửu thiên thập địa.

Thiên mã thần tuấn nhưng người trên lưng ngựa càng thần tuấn hơn. Đó là một thanh niên, mày như trăng, mắt như sao, cả người rực rỡ chói mắt, đi đến đâu cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt. Đặc biệt đôi mắt thanh niên như vì sao trong đêm, chỉ dẫn chúng sinh đi trong bóng tối.

Thanh niên trên lưng ngựa tràn ngập tiên uy, thanh niên như con của thiên tiên, giơ tay nhấc chân có sức hấp dẫn vô cùng, khiến người cực kỳ tin tưởng, vô cùng khâm phục, thanh niên không cần nói đã rất có sức thuyết phục.

Học sinh trông thấy thanh niên thì hét lên:

- Nhân Thánh!

Nhiều nữ học sinh Thiên Thần học viện mê trai hét chói tai:

- Là Nhân Thánh, thật sự là Nhân Thánh, ta được gặp người thật!

Bình Luận (0)
Comment