Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Đan vương Phong Tiếu Trần cúi người vái lạy thật sâu, nói rằng:
- Công tử cao thượng, ngày khác chúng ta chắc chắn đứng dưới thần huy của công tử.
Nhìn thấy Đan vương Phong Tiếu Trần cung kính như vậy, mọi người rít lạnh. Dẫu sao, Phong Tiếu Trần cũng có địa vị vô cùng quan trọng.
Lý Thất Dạ chỉ gật đầu, thản nhiên nhận đại lễ của Phong Tiếu Trần.
- Ngu dốt ---
Phong Tiếu Trần quát lạnh lùng, lạnh giọng nói rằng:
- Chuyện lớn của tông môn làm sao có thể qua loa như vậy. Bách Đan môn là truyền thừa của Trường Sinh đạo thống, bắt nguồn từ Trường Sinh cốc, nhận được ân huệ rất lớn. Ngón tay Trường Sinh cốc chỉ tới đâu thì đó cũng chính là hướng đi của Bách Đan môn.
Bị lão tổ tông của mình quát mắng, Trương Nham toàn thân run rẩy, cúi đầu không dám cãi lại, trong lòng nơm nớp lo sợ, không dám thở lớn tiếng.
Đan vương Phong Tiếu Trần là lão tổ có địa vị cao nhất Bách Đan môn, nhất ngôn cửu đỉnh. Tuy hắn là thiếu môn chủ Bách Đan môn, thế nhưng Phong Tiếu Trần chỉ cần nói một câu thì có thể phế bỏ địa vị hắn ngay lập tức. - Môn chủ Bách Đan môn ra mắt đại sư huynh.
Lúc này môn chủ Bách Đan môn quỳ bái trước mặt Lý Thất Dạ, xưng hô là đại sư huynh, cung kính bày tỏ lòng trung thành, nói rằng:
- Bách Đan môn lệ thuộc Trường Sinh cốc, ngày trước là vậy, bây giờ là thế, tương lai cũng vậy, lòng trung thành của Bách Đan môn đối với Trường Sinh cốc mãi mãi không hề thay đổi. Ý chí của Trường Sinh cốc chính là hướng đi của Bách Đan môn. Chỉ cần Trường Sinh cốc có yêu cầu thì đại sư huynh cứ ra lệnh một tiếng, trên dưới Bách Đan môn chẳng màng nhảy vào dầu sôi lửa bỏng!
Môn chủ Bách Đan môn nói chuyện âm vang mạnh mẽ, nói năng khí phách, không chỉ riêng môn chủ Bách Đan môn hiệu trung cho Lý Thất Dạ mà toàn bộ Bách Đan môn sẽ hiệu trung cho Trường Sinh cốc. Đan vương Phong Tiếu Trần đã quyết định hướng đi của Bách Đan môn, bây giờ có thêm câu nói này của môn chủ Bách Đan môn, trói chặt Bách Đan môn với Trường Sinh cốc, đứng bên trận doanh của Trường Sinh cốc, muốn cùng tiến cùng lùi với Trường Sinh cốc.
Môn chủ Bách Đan môn vừa nói như vậy, tất cả mọi người rùng mình, rất nhiều người chợt hiểu, đã tới lúc chọn trận doanh rồi.
Mọi người nghĩ ngay tới không lâu trước đây có không ít môn phái ở Trường Sinh đạo thống lấy lòng Vạn Thọ quốc, thậm chí còn đứng cùng trận tuyến với Vạn Thọ quốc. Bây giờ Bách Đan môn đứng ra hiệu trung cho Trường Sinh cốc, có thể nói đây là môn phái mạnh mẽ đầu tiên ở Trường Sinh đạo thống hiệu trung cho Trường Sinh cốc.
Trong thời khắc như vầy, môn chủ Bách Đan môn hiệu trung cho Trường Sinh cốc, hiển nhiên cực kỳ quý giá, nhất là Bách Đan môn còn là một môn phái mạnh mẽ. Cho dù Bách Đan môn không mạnh bằng Vạn Thọ quốc đi chăng nữa thì cũng ghi tên hàng đầu trong vô số môn phái truyền thừa ở Trường Sinh đạo thống.
Bây giờ Bách Đan môn hiệu trung như một lời cảnh tỉnh, thức tỉnh một số cường giả thế hệ trước.
Bởi vì hiện này Vạn Thọ quốc như mặt trời ban trưa, ngông cuồng tự đại, hơn nữa trong thời gian ngắn mà đã có rất nhiều môn phái truyền thừa đứng về phía Vạn Thọ quốc nên càng khiến cho thanh thế của Vạn Thọ quốc mênh mông cuồn cuộn.
Trái lại Trường Sinh cốc lặng im không có động tĩnh, tạo cảm giác sa sút cho người khác, giống như mặt trời sắp lặn. Tình cảnh này làm cho mọi người đều cảm thấy Trường Sinh đạo thống thật sự sắp sửa thay đổi người thống trị.
Lúc này Bách Đan môn tỏ rõ lập trường, kiên quyết hiệu trung cho Trường Sinh cốc, để cho những thế hệ trước từng trải sự đời nhận ra Trường Sinh cốc đã thống trị đạo thống này vô số năm tháng, từ lúc Trường Sinh đạo thống thành lập cho tới ngày nay thì Trường Sinh cốc vẫn luôn cầm quyền. Cho dù Trường Sinh cốc điệu thấp tới mức khiến mọi người quên hẳn, thế nhưng dường như không có bất kỳ ai hay bất kỳ truyền thừa nào có thể rung chuyển được quyền lực của Trường Sinh cốc.
Vì vậy ngay khoảnh khắc này, một ít cường giả thế hệ trước nhận ra rằng Trường Sinh cốc chưa bao giờ sụp đổ, chỉ là nó luôn luôn như vậy, khiến mọi người nảy sinh ảo giác. - Người khôn nghĩ xa, là một chuyện tốt.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Đứng lên đi, tha tội cho Bách Đan môn các ngươi.
Môn chủ Bách Đan môn là người cùng thế hệ với Trường Sinh chân nhân, cho dù địa vị của Trường Sinh chân nhân cao hơn môn chủ Bách Đan môn, thế nhưng một tên đệ tử đời thứ ba như Lý Thất Dạ lại có thái độ bề trên ở trước mặt môn chủ Bách Đan môn, khiến cho mọi người không sao tin nổi. Thế nhưng môn chủ Bách Đan môn không dám ngạo mạn, dù cho bối phận của Lý Thất Dạ thấp hơn thì hắn cũng vẫn cung kính như thường.
Ngay cả Đan vương Phong Tiếu Trần cũng cung kính với Lý Thất Dạ, mà bối phận của môn chủ Bách Đan môn thấp hơn lão tổ tông rất nhiều, hắn dám không cung kính sao? - Tiểu Trình, đệ tử do ngươi dạy dỗ nên phải do ngươi phụ trách. Kêu hắn nhận tội, nếu như công tử không tha thứ thì giáng tội.
Đan vương Phong Tiếu Trần nói chậm.
Lời này vừa thốt, môn chủ Bách Đan môn tim gan lạnh lẽo. Lão tổ tông của bọn họ trải qua nhiều sóng gió, ngay cả Chân Đế cũng tìm hắn làm khách. Đừng nói Chân Thân, ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng phải ngồi chung bàn với hắn.
Lão tổ tông coi trọng Lý Thất Dạ như vậy, thật là kinh khủng biết mấy. Không còn nghi ngờ, một khi giáng tội thì vị trí môn chủ của hắn cũng không thể bảo vệ. - Nham nhi, tự mình gây họa thì tự mình gánh chịu. Ngươi tự tiện chủ trương, làm trái luật lệ của tông môn, là đại tội. Mau mau thỉnh lội với đại sư huynh, nếu như đại sư huynh cùng Trường Sinh cốc tha thứ ngươi thì trở về phạt nặng. Nếu như đại sư huynh cùng Trường Sinh cốc không tha thứ thì ngươi tự mình kết thúc vậy.
Cuối cùng, môn chủ Bách Đan môn căn dặn.
Môn chủ Bách Đan môn cũng muốn bảo vệ đồ đệ của mình, dù sao thì tên đồ đệ này cũng do hắn tự tay dạy dỗ mà ra, có thể nói tình như cha con. Thế nhưng Trương Nham phạm phải đại đội, ngay cả môn chủ như hắn cũng không thể bảo vệ được.
Bách Đan môn có triệu trung với Trường Sinh cốc hay không thì đều liên quan tới sự tồn vong của Bách Đan môn. Quyết định lớn lao như vậy không phải một thiếu môn chủ như Trương Nham có quyền quyết định, thiếu môn chủ như hắn không đủ quyền lực quyết định vận mệnh của Bách Đan môn.
Thế nhưng Trương Nham lại đứng trước mặt mọi người nói ra lời lẽ đại nghịch bất đạo như vậy, phản bội Trường Sinh cốc, đẩy Bách Đan môn vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Trương Nham tái mặt, hai chân nhũn ra. Hắn kết oán với Lý Thất Dạ, lần này lại chống đối Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn. Một khi hắn thỉnh tội với Lý Thất Dạ thì Lý Thất Dạ chắc chắn sẽ lấy mạng hắn. ---------------