Đế Bá (Dịch Edit)

Chương 3079 - Mở Lại Thể Thư

Nghe Vương Hàm nói vậy, các nguyên lão nhìn nhau. Hoàng đế đạo băng đã bất lợi cho Vương phủ, nếu bỏ qua cơ hội này nữa thì Vương phủ rất có thể sẽ lui khỏi trung tâm quyền lực của Cuồng Đình đạo thống.

Cuồng Đình đạo thống truyền thừa ngàn tỉ năm, triều đại thay đổi liên tục. Trong quãng thời gian dài đằng đẵng đó Cuồng Đình đạo thống thay đổi không biết bao nhiêu vương triều cầm quyền, cũng không biết có bao nhiêu tông môn đã từng mạnh mẽ vô cùng suy sụp theo, trở thành nhánh con hoặc trở thành tầng đáy ở đạo thống.

Hiện nay ở Cuồng Đình đạo thống có vô số môn phái, cũng có tông môn thực lực mãnh mẽ, thế nhưng phần lớn chúng nó đều là nhánh con, chỉ là một ngọn cây trên cây đại thụ Cuồng Đình đạo thống mà thôi.

Cuồng Đình đạo thống hiện nay chỉ có bốn thế lực lớn mới thật sự có thể điều khiển thiên hạ, Vương phủ là một trong số đó.

Bốn thế lực lớn ở Cuồng Đình đạo thống hiện nay là: Vương phủ, Thượng bộ, Thánh viện, Sở doanh.

Bốn thế lực lớn là bốn nhánh truyền thừa có thực lực mạnh mẽ nhất ở Cuồng Đình đạo thống. Bốn nhánh này đều đã từng xuất hiện Chân Đế, thậm chí có nhánh nhiều hơn một Chân Đế. Đương nhiên Chân Đế của bốn nhánh này chưa từng vượt qua Cuồng Tổ.

Vương phủ có thể đi tới hôm nay, có thể trở thành một nhánh lớn ở Cuồng Đình đạo thống là bởi vì bọn họ có thực lực mạnh mẽ. Bọn họ có thể đi tới hôm nay cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Thế nhưng ở Cuồng Đình đạo thống có rất nhiều truyền thừa nhìn chằm chằm vào quyền khống chế Cuồng Đình đạo thống. Nếu như Vương phủ bước nhầm thì chưa biết chừng sẽ suy sụp, thậm chí từ đây tách khỏi quyền hành. - Nhưng cũng không thể quá mạo hiểm.

Một nguyên lão nói chậm:

- Nếu như người này mạo danh tổ tiên, nhất là còn có ý đồ với đạo nguyên của chúng ta thì sợ rằng sẽ khiến đạo nguyên gặp nguy. Tới khi đó, sợ rằng Vương phủ không chỉ trở thành tội nhân, có lỗi với liệt tổ liệt tông, mà còn bị trục xuất, không còn cơ hội trở mình.

Vị nguyên lão này nói vậy khiến những nguyên lão khác trầm mặc. Nói tới trục xuất, Đại Kiếm môn là một ví dụ. Trước đây Đại Kiếm môn cũng rất mạnh mẽ, sau này suy sụp, lại phạm phải sai lầm lớn nên bị trục xuất tới chỗ xa xôi nhất trong Cuồng Đình đạo thống.

Nếu như Vương phủ thật sự có ngày đó thì đúng là vĩnh viễn không có ngày trở mình.

- Mời Đạo Nguyên lão tổ phân biệt thật giả thì sao?

Vương Hàm nói:

- Người có thể phân biệt thật giả, không ai ngoài Đạo Nguyên lão tổ.

Vương Hàm nói vậy làm các nguyên lão nhìn nhau. Lão tổ canh gác đạo nguyên là người lớn tuổi nhất, mạnh mẽ nhất Cuồng Đình đạo thống. Lão tổ canh gác đạo nguyên không chỉ mạnh mẽ mà còn có địa vị vô cùng quan trọng trong Cuồng Đình đạo thống. Nếu như được lão tổ canh gác đạo nguyên tán thành thì vị lão tổ phục sinh này không có gì để nghi ngờ cả. - Vị tổ tiên nọ chưa hẳn đứng về phía chúng ta.

Một vị nguyên lão nói chậm.

Được vị nguyên lão này đề tỉnh, những nguyên lão khác sáng tỏ. Nếu như người này đúng là tổ tiên sống lại thì rất là ghê gớm, tương lai nhất định chấn hưng Cuồng Đình đạo thống.

Vị tổ tiên này tuyệt đối là một cục thịt mỡ, ngày sau đâu chỉ cầm quyền Cuồng Đình đạo thống mà thậm chí còn ảnh hưởng Cuồng Đình đạo thống mấy thời đại. Tổ tiên như vậy, Vương phủ bọn họ tất nhiên muốn trèo lên, muốn nịnh bợ, cố gắng đeo bám hắn, tuyệt đối không để thế lực khác giành trước.

Vì vậy, nếu như vị tổ tiên này là thật thì Vương phủ sao chịu nhường cho người khác, bọn họ phải tranh chân nịnh bợ, trước tiên trèo lên cây đại thụ này rồi tính tiếp. - Trước tiên mời lão tổ tông phân biệt cái đã.

Cuối cùng có nguyên lão đề nghị:

- Lão tổ tông chúng ta là Chân Thần, kiến thức không phải ít! Hắn có tư cách phân biệt thật giả hơn chúng ta. Chỉ cần lão tổ tông tới phân biệt. Nếu như là thật thì vị tổ tiên này chính là chỗ dựa lớn nhất của Vương phủ chúng ta, ngày sau Vương phủ chúng ta sẽ hết sức chống đỡ. Nếu như là giả thì chúng ta sẽ phong tỏa tin tức này rồi giết chết hắn, thần không biết quỷ chẳng hay.

Nghe vậy, Vương Hàm không khỏi trầm mặc. Đây hiển nhiên là phương pháp thỏa đáng nhất, thế nhưng trực giác mách bảo nàng phải tin tưởng Lý Thất Dạ. Nàng tuyệt đối cho rằng Lý Thất Dạ là tổ tiên phục sinh, tin tưởng Lý Thất Dạ vô điều kiện. - Tạm thời hết sức cung phụng vị tổ tiên này, không thể lạnh nhạt, dù sao người ta cũng có địa vị cao quý. Thế nhưng không thể tiết lộ tin tức, sau khi có kết luận thì mới quyết định.

Cuối cùng, các nguyên lão của Vương phủ đều nhất trí quyết định.

Vương Hàm không thể làm gì hơn ngoài thở dài. Nàng không thể làm gì hơn ngoài đồng ý. Dù sao một mình nàng không thể chống lại toàn bộ đại thế, một mình nàng không thể thuyết phục hết tất cả lão tổ trong Vương phủ, chứ đừng nói tới ba thế lực lớnThánh viện, Sở doanh, Thượng bộ.

Người ở Cuồng Đình đạo thống quyết định như thế nào, Lý Thất Dạ không quan tâm, cũng lười hỏi. Nếu như hắn thật lòng muốn cầm quyền Cuồng Đình đạo thống thì rất dễ dàng, không hề có độ khó. Thế nhưng lúc này Lý Thất Dạ không có hứng thú với quyền thế.

Khoảng thời gian hắn ở Tư Ức cung, phần lớn thời gian đều dùng để tu luyện. Lúc này, đạo mầm đã lớn thành một thân cây.

Cây này không phải đại thụ che trời thế nhưng rất cao lớn, cành lá xum xuê, sức sống tràn trề, khí tức mù mịt không tan.

Lý Thất Dạ đặt tên cây này là Thái Sơ Thụ, cũng có thể gọi là Đại Đạo Thụ. Còn khí tức mà Thái Sơ Thụ tỏa ra được Lý Thất Dạ gọi là thái sơ khí.

Bởi vì thái sơ khí bao quát tất cả mọi thứ. Nó bao quát thiên địa hỗn độn, sức mạnh vạn đạo, thất tình lục dục... tất cả mọi thứ đều khởi nguồn từ nó nên Lý Thất Dạ gọi nó là thái sơ!

Thái sơ khí càng nồng thì Thái Sơ Thụ càng bừng bừng sức sống. Chỉ cần Thái Sơ Thụ lớn tới trình độ nhất định thì nó sẽ chín muồi, sẽ kết đạo quả. Khi thời cơ chín muồi thì cũng là lúc chứng được đại đạo.

Con đường mà Lý Thất Dạ đi, tiền nhân chưa từng đi qua. Có thể nói, hắn bước lên một con đường trước nay chưa từng có.

Sau khi Lý Thất Dạ tìm hiểu đại đạo của mình xong thì lấy ra một quyển sách cổ. Sách này chính là Thể Thư - một trong Cửu Đại Thiên Thư mà thế nhân thèm nhỏ dãi.

Bấy giờ Thể Thư đầy ngập thái sơ khí. Lúc này Thể Thư đã thống nhất thành một thể. Nó không có bất cứ trang sách nào, không có bất cứ chữ viết nào, Thể Thư thoạt nhìn giống như một cục gạch.

Thể Thư biến thành như vậy là vì Lý Thất Dạ đã sáng tạo một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới, vì vậy Thể Thư quy nguyên. Nếu như Lý Thất Dạ lật ra một tờ thì Thể Thư sẽ diễn hóa một công pháp hoàn toàn mới, không còn là Lục Tự thể thuật như trước nữa!

Ngày mà đại đạo của Lý Thất Dạ đại thành thì một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới sẽ hình thành, thế giới sẽ bị cưỡng ép mở ra một kỷ nguyên hoàn toàn mới!

"Vù" một tiếng. Lý Thất Dạ lật Thể Thư, thế nhưng Thể Thư thống nhất thành một khối, không có bất cứ trang sách nào nên căn bản không thể mở ra.

- Mở.

Lý Thất Dạ gầm thét. Trong nháy mắt, toàn thân hắn tràn ngập thái sơ khí. Lúc này hắn dường như hóa thân thành tuyên cổ. Lúc này Lý Thất Dạ dường như thủy tổ khai thiên tích địa. Lúc này thái sơ khí ào tới cuồn cuộn. Chỉ nghe "xì xèo", thái sơ khí nhấn chìm Thể Thư.

Thể Thư cũng hấp thu thái sơ khí ào tới cuồn cuộn một cách điên cuồng. Nó tựa như một miếng bọt biển, dường như muốn hút khô thái sơ khí.

Ngay khi thái sơ khí bị Thể Thư hấp thu thì Thái Sơ Thụ ở trong mảnh đất phì nhiêu lung lay cành lá, phát ra khí tức vô cùng vô tận, dường như nó là khởi nguyên của tất cả mọi thứ, có thái sơ khí dùng mãi không hết.

Sau khi Thể Thư hấp thu đủ nhiều thái sơ khí thì nó dừng lại, dường như đã bão hòa.

"Vù" một tiếng. Trong nháy mắt, Thái Sơ Thụ bồng bềnh ánh sáng, phù văn dập dờn. Đây là một loại phù văn hoàn toàn mới, thế nhưng nó lại có vẻ cổ xưa, dường như nó đã tồn tại từ thuở thiên địa sơ khai.

Phù văn cổ xưa nhưng lại tinh mới như thế là bởi vì khí tức của nó bồng bột, ngập tràn sức sống, tựa như một sinh mệnh mới tinh.

Phù văn từ Thái Sơ Thụ chảy xuôi toàn thân Lý Thất Dạ. Chỉ nghe "keng keng", tất cả phù văn đan xen với nhau, hóa thành pháp tắc, một pháp tắc hoàn toàn mới cứ thế ra đời, thế nhưng nó cũng tràn ngập sức mạnh tuyên cổ sơ khai, tràn ngập khí tức thái sơ.

Trong nháy mắt, pháp tắc hoàn toàn mới chảy xuôi tới cánh tay của Lý Thất Dạ, từ từ chảy vào Thể Thư thông qua đầu ngón tay của Lý Thất Dạ.

Khi pháp tắc hoàn toàn mới chảy xuôi vào trong Thể Thư thì chỉ thấy Thể Thư bắt đầu tỏa ra ánh sáng lộng lẫy. Ánh sáng lộng lẫy đó uốn lượn khắp Thể Thư, dường như nó đang ghi chép văn tự vào Thể Thư, như thể đang viết ra một quyển Thượng Cổ thần thư vậy. - Mở!

Khi ánh sáng lộng lẫy đầy ngập Thể Thư thì Lý Thất Dạ gầm hét, sức mạnh thái sơ cuồn cuộn. Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ tựa như siêu thoát vùng không gian này, hắn mở ra một thế giới hoàn toàn mới.

Nơi đây không có bất cứ thứ gì, thế nhưng chỉ cần Lý Thất Dạ muốn thì nhật nguyệt tinh thần sinh ra, một lát sau thì có ngân hà xoay chuyển, sau đó chúng sinh ra đời. "Rầm" một tiếng. Ở trong thế giới hoàn toàn mới này, Lý Thất Dạ chúa tể mọi thứ, không có vật nào, không có người nào có thể chống đối ý chí của hắn. Trong nháy mắt, Thể Thư vang tiếng sách lật. Âm thanh này truyền khắp mọi góc ngách trong vũ trụ, tạo thành âm thanh tuyên cổ.

Bình Luận (0)
Comment