Đế Đạo Vô Song

Chương 22 - Đạo Luân !

Xôn xao bàn tán, đám người bu đông chừa ra một khoảng không.

Trung tâm, một cái đệ tử mặt bầm tím, khuôn mặt hắn lúc này nhìn như Hắc Bạch Yêu Hùng cấp ba ma thú.

Hắn bị chôn xuống dưới đất, chỉ chừa lại cái đầu, hắn lúc này đã bất tỉnh, nhìn xung quanh còn có mấy cái bạch nha rơi ra kèm theo máu, cùng với nước dãi của hắn bị đánh mà la liệt trên mặt đất.

Mấy cái đệ tử cùng tông môn đang cố kéo hắn ra.

Đường Long không biết lại đi đâu phá hoại.

Lúc này một số người vừa hả hê, vừa sợ hãi, vừa tức giận, lại vừa đề phòng.

Giao thủ giữa đệ tử là chuyện bình thường giữa tông môn, huống chi là ở quảng trường, cũng không có cấm giao thủ, không nguy hiểm đến tính mạng hoặc tu vi là được.

Các trưởng lão tông môn khác cùng thiên kiêu của các thế lực một mặt âm trầm ngưng trọng nhìn về Đường Long.

Thanh niên này có phải quá hay không kinh khủng, treo lên đánh một tên thiên tài không có lực hoàn thủ, đã vậy còn chỉ dùng thân thể, không dùng đến một chút tu vi.

Đám thiên kiêu đứng đầu thế lực xung quanh cũng sắc mặt ngưng trọng. Trong đó có Hạo Lạc.

" Vậy tên này chính là kẻ đả thương Hạo Long. Thật là mạnh, không dễ đối phó. Tu vi ít nhất cũng Vũ Tông đại viên mãn đi " Hạo Lạc ánh mắt như đao nhìn về Đường Long.

Hoàng Minh đứng từ xa, nhìn thấy Đường Long, ánh mắt cũng thán phục. Không kém nhau bao nhiêu tuổi, vậy mà người này tu vi cùng thân thủ quả thực dùng hai từ kinh khủng để hình dung.

Hắn nắm chặt hai tay, bất quá, mình cũng chưa chắc thiên phú kém, chỉ cần cho hắn thời gian, hắn tự tin không thua bất kỳ một thiên tài nào. Nhớ đến cái thanh niên như chân tiên kia, hắn đảo mắt tìm kiếm, nhưng cũng không thấy đâu.

Thật ra, hắn cũng tham gia thi đấu được, sở dĩ hắn có một danh ngạch này là do trưởng lão vị kia dùng quan hệ trước khi biến mất, nhờ người giúp đỡ hắn một lần.

Hắn dùng cơ hội này xin một vị trưởng lão cho hắn một danh ngạch. Sau khi thấy tu vi hắn tương đối khá, người kia cũng bị hù doạ một hồi, cũng cho hắn một danh ngạch.

" Đùng ! Đùng ! Đùng ! " Ba tiếng trống vang lên, như thường lệ, quảng trường lại yên tĩnh.

" Các ngươi ai nấy đều đã được trưởng lão của tông môn mình phổ nội quy chế khi thi đấu "

" Năm nay cách thức vẫn như cũ, thập đại kim toạ do đừn đầu mười đại thiên kiêu của long bảng cùng phượng bảng thủ toạ. Chỉ có điều năm nay khác một chỗ là không có phân chi long hay phượng. Tất cả đều gộp chung lại một giải... " Ngô phó tông chủ của Hạo Minh Tông âm thanh vang vọng quảng trường.

Âm thanh vừa dứt, dưới quảng trường xì xào nhốn nháo.

" Cái gì ? "

" Thi đấu chung ? Vậy năm nay quả thực là gây cấn nha, phải biết long phượng bảng mọi năm đều chia ra khác nhau "

" Không biết mấy cái thiên kiêu kia chạm mặt nhau sẽ là như thế nào tình cảnh "

" Ta nhưng là mơ cũng muốn thấy "

Vô số thảo luận trên quảng trường.

Thái Hư Tông dẫn đội Phó tông chủ một mặt sốt ruột.

Lần trước Long bảng hay Phượng bảng tách riêng ra, dễ có có hội đạt được vị trí thượng bảng hơn, nhưng Thái Hư Tông cũng chỉ ở chỏ bảng. Năm nay lại gộp lại, há chẳng phải mấy cái đệ tử trước năm mươi cũng leo không tới. Suy nghĩ như thế hắn nhìn về Đường Long.

Đường Long như cảm nhận được ánh mắt, xoay người lại nhìn vị này Phó Tông Chủ.

" Yên tâm, năm nay Thái Hư Tông có ta toạ trấn, không chỉ giành đệ nhất bảng, mà còn muốn trấn áp nghiền ép các tông môn khác. " Hắn cười tủm tỉm mở miệng.

]

Đùa sao, hắn nhưng là chiến lực kinh thiên, cho dù ổn áp tu vi hạn chế xuống ngang đám này Vũ Tông nhưng tuyệt đối là vô địch cùng cảnh giới, thậm chí khiêu chiến vượt cấp cũng chỉ là lật tay sự tình.

Tiên Thiên Thánh Đạo Thể — Truyền Thừa Bạch Hy Thánh Tôn ! Không phải là nói chơi.

Bạch Hy Thánh Tôn cái tên này ở một thời đại kia chính là tượng trưng cho thánh giả, chiến lực vô song, một mình cày nát hoang cổ thời đại. Tiên Thiên Thánh Đạo Thể thánh uy nhưng là áp ngang khắp giới.

Cho dù là cấp bậc Cổ Đế đại năng sở hữu bảy hoặc vòng đạo luân cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ được Bạch Hy Thánh Tôn.

Đạo Luân là căn cứ vào tư chất, căn cơ, tâm cảnh, đạo niệm của mỗi người mà khi từ đầu tu luyện sẽ hình thành.

Một tu chân giả khi ngươi hỏi cái gì quan trọng nhất.

Khẳng định là Đạo Luân !

Một đầu Đạo Luân là cơ sở để ngươi nhập đạo, bắt đầu tu hành. Nhưng tư chất kém.

Hai đầu Đạo Luân tư chất bình thường !

Ba đầu Đạo Luân tư chất khá !

Bốn đầu Đạo Luân tư chất thượng đẳng !

Năm đầu Đạo Luân tư chất tuyệt thế !

Sáu đầu Đạo Luân tư chất yêu nghiệt, đã là nghìn vạn chưa chắc có một !

Bảy đầu Đạo Luân bất thế yêu nghiệt, thiên phú đỉnh phong của một thời đại !

Tám đầu Đạo Luân được xưng là khoáng cổ yêu nghiệt, tuyệt vô cận hữu ! Người sở hữu tám cái Đạo Luân không ai dám ra tay sát hại trừ khi cho nắm chắc, nếu không sẽ là một cái kinh khủng Cổ Đế trả thù lửa giận trong tương lai.

Về phần chín cái Đạo Luân ! Vạn cổ đến nay, từ Hoang Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, trải qua ba đại kỷ nguyên, vô số năm tháng hồng trần, cũng chỉ xuất hiện chưa đầy hai bàn tay số lượng.

Mà sở hữu chín cái đạo luân, ai cũng là kinh thiên động địa một giới chúa tể, là vô thượng tồn tại bất cứ ai cũng không muốn kiếm chuyện. Mấy nhân vật này luôn bao phủ trong một lớp bí ẩn, không đến cấp độ kia là không thể tiếp xúc.

Năm xưa, Đế Chủ Cổ Huyền Thiên chính là một trong những người sở hữu chín đầu Đạo Luân. Mà lại còn là chiến lực kinh khủng nhất, thần bí nhất đại năng sở hữu chín đầu đạo luân.

Năm xưa đánh lén cùng đặt bẩy hắn còn có bốn cái sở hữu chín đầu đạo luân xuất thủ, bị hắn đánh chết hai người, hai người khác trọng thương, nhưng bản thân hắn cũng rơi vào thảm cảnh, bị thiên đạo thừa cơ hạ xuống đánh lén nữa nên hắn liều mạng đồng vu quy tận.

Bất quá nếu ở trạng thái toàn thịnh, Thiên Đạo có thông thiên nhưng có quy tắc thiên địa hạn chế, cũng không làm gì được hắn.

Nhưng chung quy cho dù tư chất yêu nghiệt, tám hay chín đầu Đạo Luân, đó cũng là thiên tài mà nói, không trở thành cường giả thì cũng chết sớm.

Đường Long, chính là cái kinh khủng bảy đầu đạo luân. Đây cũng là do thiên phú cùng tư chất của hắn cực kỳ không tầm thường.

Những điều này, là hắn biết ở trong truyền thừa, một số mảnh vụn ký ức của Bạch Hy Thánh Tôn, có được một số truyền thừa ký ức, hắn tầm mắt không chỉ là giới hạn ở một cái Nam Vực, thậm chí, tầm mắt của hắn đã đi ra khỏi cái đại lục này.

Nghĩ đến, hắn không biết Cổ Huyền Thiên là sở hữu bao nhiêu cái Đạo Luân đi. Mỗi một đạo luân hơn một cái đều là thiên địa khác biệt. Nếu không có bảo thể hay đế thuật, thần thông bù đắp thì là hồng câu khó vượt. Nghĩ đến đế thượng cũng là tám đầu Đạo Luân đi, thậm chí là chín...

Thực sự, Cổ Huyền Thiên là chín đầu Đạo Luân, nhưng đó là ở kiếp trước !!

Kiếp này, hắn Hỗn Độn Thiên Thể, vô số dị tượng, Hỗn độn thanh liên, đại tự nhiên chi tâm. Vô số khủng bố tồn tại khiến hắn trở thành một cái không tưởng.

Đạt đến chưa bao giờ xuất hiện cảnh giới Nhất Niệm Hoá Vạn Pháp, Nhất Niệm Tịch Diệt, Nhất Niệm Vĩnh Sinh, Nhất Niệm Bất Hủ.

Siêu việt cực hạn, siêu việt hết thảy kỳ tích ! Thập Đại Đạo Luân !!!

Bất quá, Đạo Luân của mỗi người là thường uẩn dưỡng trong tử phủ. Đạo Luân xuất ra đồng nghĩa với xuất toàn lực, hoặc là chuẩn bị dùng đòn sát thủ.

——

Đệ nhất kim toạ ! Hạo Lạc, Hạo Minh Tông

Đệ nhị kim toạ ! Thanh Liên, Thuỷ Vân Tông

Đệ tam kim toạ ! Tử Hổ, Sâm Lâm Thú Tông

Ba trương kim toạ ngồi ngay đầu óng ánh kim sắc, đằng sau là bảy trương bạch kim sắc ghế.

Dưới kia nữa là đồng sắc. Cứ thề mà bày ra.

Sau đó, từng đệ tử ngồi vào vị trí của mình.

" Nhìn, Tử Hổ Sâm Lâm Thú Tông tới, nghe nói hắn được lão tổ trong tông truyền cho bất thế chi thuật, chiến lực tăng vọt "

Lúc này thấy một cái tử y thanh niên, thập phần anh tuấn bước tới, dáng người hắn cao gần hai mét, cơ bắp thô to, làm cho người ta một cảm giác lực bùng nổ khi đối mặt.

Từng bước đi ầm ầm để lại tiếng động vang trên mặt đất, long hành hổ bộ đi đến vị trí kim toạ số hai, hai mắt chòng chọc nhìn đệ nhất kim toạ.

" Thanh Liên đến, xem, nữ thần trong mộng của ta kìa "

Vô số người hít một hơi lãnh khí, nhìn cái thân ảnh bạch y xuất hiện.

Một cái nữ tử sở hữu một trương tuyệt xảo khuôn mặt, hai mắt như hai viên câu ngọc long lanh, mái tóc đen đài đến đuôi lưng. Làn da trắng mịn khiến cho vô số nữ tử ghen tỵ.

Xung quanh một luồn khí chất cao quý, bất khả xâm phạm.

Cái này nữ tử bước tới, dẫn đến vô số ánh mắt lửa nóng, đặc biệt là Tử Hổ một bên, hắn không phải không đánh chủ ý, mà là lần nào cũng thất bại.

Thần không biết, quỷ không hay, Hạo Lạc không biết lúc nào xuất hiện ngồi trên đệ nhất kim toạ, khi có người phát hiện thì hét ầm lên, dẫn đến vô số người hoảng sở, tốt tốc độ kinh khủng.

Thanh Liên thấy tình cảnh này hai đồng tử co rụt lại, Tử Hổ sắc mặt cũng nghiêm trọng.

" Hạo Lạc huynh, mấy năm không thấy, phong thái càng hơn lúc trước, xem ra tu vi là có tinh tiến " Thanh Liên mở nụ cười, điên đảo vô số người, nói với Hạo Lạc.

" Hừ, thân pháp không tồi, nhưng đệ nhất kim toạ năm nay không phải ta thì không phải ai khác " Tử Hổ bá đạo hai tay chấp sau lưng nói.

Hạo Lạc nhàn nhạt liếc mắt hai người, đối với Thanh Liên gật đầu một cái rồi không để ý, mặc dù hai người này cũng là tuyệt thế thiên tài, nhưng cũng chỉ chống đỡ được hắn, chứ muốn thắng được hắn thì không thể nào.

Hạo Lạc con mắt quét liên tục xuống quảng trường, ai bị hắn hai mắt quét ngang qua cũng đều thấy lạnh mình. Chỉ có cấp bậc trưởng lão là không bị ảnh hưởng.

Lúc này cặp mắt hắn lạnh lùng dừng lại một thân ảnh hắc y kim sắc viền áo. Chính là Đường Long, hắn càng nhìn càng thấy ngưng trọng.

Một bên Thanh Liên cùng Tử Hổ thấy thế cũng nhìn theo, thấy Đường Long tuấn mỹ nam Thanh Liên cũng trong lòng thầm khen cùng một tia hảo cảm. Tử Hổ chỉ để ý tu vi, sắc mặt cũng nghiêm túc dựng lên.

Thấy có mấy đạo ánh mắt quét về chỗ mình, Đường Long nằm trên ghế dựa, hai mắt híp buồn ngủ, bắt chéo chân ngáp một cái, cứ như đây là nhà của nhân gia.

" Vậy, đã tập trung đông đủ, cuộc tỷ thí bắt đầu, khiêu chiến, cực hạn khiêu chiến. Luật, đến là dừng, không chém giết. Bất cứ ai cũng có một cơ hội khiêu chiến, đếu thắng thì sẽ thay thế bài danh, nếu bại thì sẽ loại khỏi " Một vị trưởng lão của Hạo Minh tông dùng tu vi âm thanh vang vọng khắp quảng trường.

Bình Luận (0)
Comment