Đế Đạo Vô Song

Chương 65 - Thiên Tinh Diệu Thể

" Ở đây ta miễn miễn cưỡng cưỡng coi như nửa cái sư huynh các ngươi đi "

" Mục không trưởng bối, nên phạt "

Cổ Huyền Thiên bình tĩnh nói ra.

Lúc này hình ảnh lộ ra vô cùng quỷ dị, Phá Lang một chiêu kiếm kia tựa hồ lâm vào vũng bùn một dạng. Quang mang trên thân kiếm cuồng bạo cũng trở nên chậm rãi có thể nhìn thấy rõ ràng.

Quang chính là trên cái thế giới này cực tốc một trong khái niệm, đồ vật. Giờ khắc này lại lộ ra phá lệ chậm rãi.

Ngay cả Phá Lang một thân cũng vô cùng chậm rãi, nếu quan sát không kỹ còn cho rằng hắn đang bất động.

Cổ Huyền Thiên chính là dùng đơn giản một cái thời gian tiểu thuật định thân hắn.

Một bên Lạc Mộng Thường thấy cảnh này có chút ngây dại. Nàng không biết, cũng không tưởng tượng nổi Cổ Huyền Thiên đây là làm thế nào.

Nàng cũng không nhìn ra bất cứ thứ gì, càng không hướng về thời gian pháp tắc suy nghĩ.

Dù sao thời gian loại này huyền diệu chỉ có Cổ Đế, thậm chí tuyệt diễm Cổ Đế trong đó Thiên Hoàng loại này tồn tại mới có một tia khả năng ngộ ra.

Về các nàng loại cấp bậc này nghĩ cũng chưa nghĩ tới.

Nàng chỉ đơn thuần nghĩ là một loại định thân thuật đơn giản mà thôi. Bất quá như vậy đã đủ làm cho nàng hãi nhiên.

Phải biết Phá Lang chính là cùng nàng một cái cấp bậc, thậm chí chiến lực so với nàng mạnh mẽ hơn không ít. Thế nhưng lại bị cái này nhìn như thư sinh trói gà không chặt không biết sử dụng thủ đoạn gì định thân trì trệt trên không.

Phá Lang lúc này hắn vẫn chưa phát hiện ra, trong mắt hắn một kiếm của hắn vẫn là vô cùng nhanh, Cổ Huyền Thiên sợ mất mật đứng yên đấy.

" Nể tình lần đầu không biết, sơ phạt đi " Cổ Huyền Thiên nhướng mày, một chỉ điểm nhẹ vào ngực hắn.

" Rắc — "

" Rắc — "

Âm thanh xương đứt gãy liên tục kêu lên không đoạn, cũng không biết là đoạn mất bao nhiêu cây, thậm chí Lạc Mộng Thường nghi ngờ là toàn thân hắn đều phải bị phế đi.

Thật ra cũng không kém là bao nhiêu.

Xương cốt toàn thân hắn chính là đứt gãy, thậm chí gọi là nát nhừ cũng không quá đáng. Không nằm trên giường một năm nửa năm là không khôi phục được.

" A a — "

Phá Lang lúc này mới phản ứng lại, hắn hét thảm lên.

Đau nhức lúc này phủ khắp tâm trí hắn, hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra.

" Làm sao đi đâu cũng gặp phải loại mặt hàng này. Đánh đánh giết giết a "

" Trở về nói Thái Tử Minh cái gì gì đó, một tháng không được sử dụng, tham gia bất kỳ bí cảnh "

" A, cái kia đầu Linh Tuyền cũng tịch thu a "

Cổ Huyền Thiên nhàn nhạt nhìn hắn chậm rãi nói ra.

" Ngươi...ngươi là ai "

Phá Lang run rẩy, hai mắt hoảng sợ nhìn Cổ Huyền Thiên vất vả nói ra.

" Trên danh nghĩa là sư huynh của bọn ngươi đi. Bất quá đây là ta tuỳ hứng, các ngươi còn chưa đủ tư cách cùng ta xưng huynh gọi đệ "

Cổ Huyền Thiên xoay lưng bước đi, để lại một câu nói rơi vào tai Phá Lang cùng Lạc Mộng Thường có vẻ khó hiểu.

" Ngươi...ngươi không sợ Thái Tử Minh trả thù sao "

Phá Lang căm hận nói ra. Bất qua vừa thốt ra lời này hắn có chút hối hận rồi.

Trong nháy mắt không biết thủ đoạn đánh hắn tàn phế kém chút nữa chết lại há có thể sợ Ngũ Cường thế lực.

Thực lực này không kém, thậm chí hơn Ngũ Tuyệt đi.

Không biết biết được suy nghĩ này của Phá Lang, Thập Nhị Thiên Kiêu có hay không treo hắn lên đánh một trận.

Nhân gia tiện tay thì nhặt ra cái Phù Vân Cảnh, ngươi đem cái gì Ngũ Cẩu Ngũ Xà so với nhân gia ?

Cổ Huyền Thiên nghe hắn nói vậy, bỗng dưng ngừng lại.

Phá Lang thấy hắn ngừng lại, tim bỗng dưng đập gia tốc, sắc mặt trắng càng thêm trắng.

" Như cũ, Thái Tử Minh một tháng không sử dụng bất cứ cái gì tài nguyên, bí cảnh, nộp lên đầu kia Linh Tuyền. Sẽ có người đến thông báo các ngươi "

Cổ Huyền Thiên trả lời cũng không xoay người lại, bình tĩnh nhẹ nhàng đi về phía trước, sau đó thân ảnh biến mất ở phía xa.

Hắn đây cũng không chấp nhặt với bọn hắn. Dù sao Phù Vân Cảnh cũng được tính dính dáng tới hắn đi. Cũng không thể động một tí là lại giết người ta.

Hơn nữa tâm tình của hắn lúc này cũng không tệ lắm.

Đổi lại trước kia cái gì a miêu a cẩu dám ra tay với hắn hắn còn không phải lôi hết người sau lưng tên kia ra một chưởng đập chết.

Lạc Mộng Thường mắt chứa tia sáng kỳ dị, nhìn về địa phương Cổ Huyền Thiên vừa biến mất.

Trong đầu nàng hàng trăm cái câu hỏi chạy qua. Không biết cái này nhìn như thư sinh thanh niên là ai.

Nàng lại nhìn Phá Lang, khoé miệng câu lên, có chút trào phúng.

" Ngươi đây là đá chúng thiết bản "

Nghe vậy, Phá Lang cắn chặt răng nhắm mắt lại, cũng không trả lời nàng.

Bất quá trong lòng hắn bây giờ là cực kỳ phẫn nộ.

Hắn tuy sợ hãi thanh niên kia cường đại, nhưng hắn không tin thanh niên kia có thể một mình chống lại Thiên Tử Minh.

— —

Hôm sau, cả Phù Vân Cảnh lập tức chấn động.

Một trong Tam Vương của Thái Tử Minh, cánh tay trái của Thái Tử Minh Minh Chủ đi đoạt Thanh Trì, bị một cái thanh niên thần bí đánh thiếu chút nữa phế đi.

Làm cho người ta kinh hãi là thanh niên kia buông lời nói cấm Thái Tử Minh trong vòng nhất nguyệt không được sử dụng, tham gia vào bất cứ bí cảnh, tài nguyên của Phù Vân Cảnh. Không những thế, còn muốn tịch thu cái kia Linh Tuyền.

Ngũ Cường đang cạnh tranh gay gắt với nhau, từng giây phút đối với bọn hắn, đặc biệt là thiên tài, hơn nữa là một tổ chức thiên tài càng là quý giá.

Bây giờ có người muốn rút lui bọn hắn một tháng lợi ích, hơn nữa còn một đầu Linh Tuyền. Nếu như thực vậy sau một tháng bọn hắn có nguy cơ bị đá ra khỏi Ngũ Cường.

Cho dù không bị đá ra khỏi Ngũ Cường cũng sẽ đứng chót cái kia, trở thành yếu nhất Ngũ Cường trong đó.

Đây là tuyệt đối bọn hắn không chấp nhận.

Bọn hắn chỉ cho là đối phương đe doạ.

]

Ai có thể tước đoạt quyền lợi của bọn hắn ? Ngũ Cường, Ngũ Tuyệt hầu như là tồn tại cao nhất trong đám người. Bọn hắn tự kiềm chế lẫn nhau.

Ngoại trừ cái kia trên danh nghĩa quản lý bọn hắn Thập NhThiên Kiêu từ đầu đến cuối chỉ xuất hiện được một số lần. Thậm chí Thập Nhị Thiên Kiên đối với Ngũ Cường cũng không có sức ảnh hưởng nặng như lời đồn.

Nói như vậy, cơ hồ không có cái gì có thể uy hiếp đến bọn hắn. Dù sao trong mắt bọn hắn Phù Vân Cảnh chỉ là một mảnh đại bí cảnh, cổ xưa truyền thừa, không có chân chính chưởng khống giả.

Hơn nữa cấm chế nơi đây còn hạn chế tuổi tác. Dưới ba niên kỷ.

Đây cũng là một cái cột lớn làm cho bọn hắn có lá gan dựa vào.

" Hừ, xem ra Thái Tử Minh chúng ta không phô trương sức mạnh bọn hắn còn cho rằng chúng ta là lão hổ bị bệnh đây "

Trong một cái cung điện nguy nga, một trong ba tấm vương toạ một người cao lớn vỗ vương toạ ầm ầm đạo.

Hắn chính là Tam Vương một trong. Đúng vậy, nơi này cũng chính là nơi trú ngụ của Thái Tử Minh.

"Sát Lang, Phá Lang thương thế làm sao " Hắc y nam tử nhìn qua một bên còn trống vương toạ, có chút trầm ngâm sau đó hỏi bên cạnh hắn thanh niên kia.

Nam tử lên tiếng này chính là Ma Lang, một trong Tam Vương, tam trụ của Thái Tử Minh.

" Còn làm sao, không có ít nhất nữa năm, hắn là không đi lại được "

Gọi Sát Lang cái kia thanh niên lắc đầu, sắc mặt có chút âm trầm.

Hắn không phải lo lắng cho Phá Lang. Nói đúng hơn hắn lo lắng cho quyền lợi của hắn.

Phải biết hắn cùng với Phá Lang đều là một cái tầng thứ thiên tài, hơn nữa hậu thuẫn gia tộc cùng tông môn của bọn hắn cũng không phải tầm thường.

Lúc này Phá Lang bị đánh gần cho phế, vậy chẳng phải nói có một ngày hắn cũng có khả năng bị người khác phế.

Đây chính là không nể mặt phía sau hắn.

Lại còn chưa nói, không phải ai cũng có khả năng đánh hắn loại này cấp bậc thiên tài không có khả năng hoàn thủ.

Ngoại trừ cái kia Ngũ Tuyệt cùng bí ẩn Thập Nhị Thiên Kiêu, e sợ không có ai có thể.

" Về phần người xuất thủ... "

Ma Lang ánh mắt lạnh lẽo.

Sát Lang trầm mặc một lúc sau bỗng dưng lắc đầu đạo.

" Không nên vọng động. Có thể trong nháy mắt kém chút nữa phế Phá Lang không phải cái gì lương thiện "

" Việc này đợi Minh Chủ xuất quan lại tìm cách đối phó "

Nói xong hắn thở dài.

Hắn lại làm sao không biết suy nghĩ của Ma Lang. Chỉ bất quá nhìn tình hình cùng người thần bí kia không phải bọn họ có khả năng đối phó.

" Vậy còn lời hắn nói ? " Ma Lang cắn răng. Thái Tử Minh vốn là hoành hành bá đạo, ai không cho bọn hắn ba phần mặt mũi.

Ngoại trừ cái khác Tứ Cường hầu như bọn hắn chưa phải nhìn mặt mũi ai. Bây giờ lại bị một cái người lạ mặt đánh cho phế, hơn nữa còn ngông cuồng lệnh cho Thái Tử Minh không được sử dụng hay tham gia bất kì thứ gì tại Phù Vân Cảnh.

" Hừ, thứ đồ vật gì. Hắn lợi hại cũng có thể lợi hại đến mức có thể đối đầu Thái Tử Minh toàn bộ thiên tài sao " Sát Lang khoé miệng có chút câu lên cười lạnh.

Thái Tử Minh tổng bộ lúc này độc chiếm một toà cự đại hoành sơn có vẻ lộ ra tỉnh mịch hơn mọi ngày.

Bọn người thiên tài Thái Tử Minh vô cùng tức giận, đồng thời cũng có chút sợ hãi. Đỉnh phong tồn tại trong bọn hắn Tam Vương một trong Phá Lang lại bị vô danh người đánh cho kém phế.

Đây là một loại sỉ nhục đối với bọn hắn.

Có người cho rằng thần bí kia chính là Thập Nhị Thiên Kiêu một trong, chiến lực ngang với Ngũ Tuyệt loại này tồn tại.

Phẫn nộ hơn là tên kia còn cấm đoán Thái Tử Minh. Bất quá Sát Lang cùng Ma Lang đè ép xuống chuyện này ở nội bộ, không cho làm loạn.

" Hừ, không biết là kẻ nào to gan, dám đối đầu với Thái Tử Minh ta. Đợi Minh Chủ bế quan xong sẽ đi tìm hắn tính sổ " Có người không khỏi nghiếng răng căm tức.

" Còn chưa biết được đây, có thể đối phương là cái khác Ngũ Tuyệt hoá thân đến tìm ta gây sự " Một người khác phản bác.

" Ngươi cho là Ngũ Tuyệt loại nhân vật này hạ mặt xuống đi làm chuyện này sao "

" Nha, có thể đối phương là cái kia thần bí Thập Nhị Thiên Kiêu đây "

" Không thể nào, Ngũ Tuyệt không đến mức kéo da mặt xuống đi chơi loại này, Thập Nhị Thiên Kiêu làm sao hội " Một cái thiên kiêu lắc đầu nói ra.

" Ô n g — — ! ! "

Bỗng dưng lúc này tại Thái Tử Minh đại bản doanh trên bầu trời một tiếng động thật lớn vang lên, tựa hồ như hồng chung đại lữ.

Thương khung lúc này biến sắc, kim sắc quang mang chiếu sáng như hải dương đổ ấp xuống đại địa.

Vô số người đang xì xào bàn luận bỗng dưng bị cảnh tượng này kinh nghi cắt đứt, rung động ánh mắt nhìn lên bầu trời.

Lúc này chỉ thấy không biết khi nào thấy một cái thanh niên tuấn mỹ vẻ mặt lười biếng đứng đó. Cả người hắn mặc hoàng kim sắc y, hai mâu chứa đầy vẻ mệt mỏi cùng lười biếng.

Thời điểm hắn xuất hiện, dị tượng to lớn khiến gần đó mấy cái thế lực cũng chú ý.

Đặc biệt là Sát Lang cùng Ma Lang lúc này sắc mặt khẽ biến đổi, lập tức thuấn di xuất hiện trên bầu trời đối diện nam tử này.

Thái Tử Minh bản doanh lúc này xì xầm bàn tán, không biết thân phận nam tử này là ai.

Dù sao, một người xa lạ bỗng dưng xuất hiện trên lãnh địa của bọn hắn, hơn nữa là dẫn kèm theo động tĩnh lơn như vậy là một loại khiêu khích.

Thiên tài, thiên kiêu các loại vẫn luôn tâm tính rất kiêu ngạo, đứng cao hơn bọn hắn được xem là một loại khiêu khích.

" Các hạ là ai ?" Sát Lang lúc này mi tâm hơi cau lại, có chút không xác định nói ra.

Một bên Ma Lang cũng vẻ mặt ngưng trọng cực kỳ.

Lúc này hai bọn hắn đồng loạt nghĩ đến một nhóm người thần bí.

Thập Nhị Thiên Kiêu !

Dù sao, Thập Nhị Thiên Kiêu tuy thần bí nhưng cũng không phải hoàn toàn không lộ diện, trái lại có một số người trong đó xuất hiện, bị đám người ghi nhớ mặt.

Bất quá chưa ai thấy Thập Nhị Thiên Kiêu xuất thủ mà thôi. Chỉ biết rằng thành tích của bọn hắn rất cao ở các Bí Cảnh.

Ở mỗi bí cảnh đều được xem như một khu ma luyện, đều có Thành Tích Bia ghi chép lại.

Hầu như cái nào bí cảnh cũng xuất hiện tên bọn hắn, hơn nữa là bài danh cực cao. Chỉ có Ngũ Tuyệt loại này đủ tranh phong với bọn hắn.

Thân làm cao tầng đỉnh phong nhân vật bọn hắn cơ hồ đều thông linh tin tức cùng nhân dạng mỗi nhân vật quan trọng. Cho dù Thập Nhị Thiên Kiêu cũng mơ hồ nhận biết.

" Chẳng phải các ngươi hai cái đoán được rồi sao " Hoàng kim sắc y nam tử lười biếng nói ra, hai mắt hơi nhướng nhìn bọn hắn.

Nghe thế, Sát Lang cùng Ma Lang hai mắt có chút co lại, sắc mặt khẽ biến.

Vậy là bọn hắn nghĩ không sai, người trước mắt này chín mười phần là thần bí cái kia Thập Nhị Thiên Kiêu một trong.

Trong lòng bọn hắn cũng có chút căng thẳng.

Tuy chưa bao giờ thấy Thập Nhị Thiên Kiêu xuất thủ, nhưng thành tích bọn hắn một dạng không thua Ngũ Tuyệt, nghĩ đến cũng biết thực lực của bọn hắn.

Một cái chiến lực ngang cấp Ngũ Tuyệt xuất hiện ở đại bản doanh, đây là một chuyện quan trọng. Không khéo có thể động thương gân cốt của thế lực bọn hắn.

Dù sao bọn hắn hiểu rõ, Ngũ Tuyệt cái này nhân vật cấp bậc có thể một người lui tới đại bản doanh khác như chốn không người. Chỉ cần không có Ngũ Tuyệt cấp bậc khác ngăn cản, bọn hắn chính là không ai có thể đánh bại. Chênh lệch này có thể nghĩ.

" Không nghĩ đến, Thập Nhị Thiên Kiêu thần bí cũng có một ngày quang lâm bản minh. Không biết các hạ đến đây có chuyện gì ? " Sát Lang suy nghĩ một chút rồi nheo mắt nói ra.

Xung quanh bọn người thiên tài nghe chính Sát Lang gọi người trước mắt này là Thập Nhị Thiên Kiêu, hai mắt có chút co rụt. Sau đó là lửa nóng, tràn ngập chiến ý.

Bọn hắn đều là thiên tài, không phải loại kia cảm thấy người khác mạnh hơn mình là sợ hãi.

Ngũ Tuyệt có thể gây cho bọn hắn sợ hãi, thậm chí thần phục đầu nhập thế lực đơn giản là bởi vì, Ngũ Tuyệt để lại quá nhiều chiến tích, hung danh bên ngoài.

So với Ngũ Tuyệt thì Thập Nhị Thiên Kiêu lại cực kỳ điệu thấp, cơ hồ không có mấy lần xuất thủ chính thức.

Vì vậy mặc dù mơ hồ xác định Thập Nhị Thiên Kiêu có thể là cùng cấp bậc Ngũ Tuyệt, xếp hàng cao nhất trong Phù Vân Cảnh cái loại này cấp bậc thiên kiêu. Nhưng bọn hắn vẫn muốn một trận chiến.

" Cũng không có chuyện gì quan trọng. Ta chướng mắt cái kia Phá Lang Phá Cẩu cái gì gì. Thái Tử Minh từ hôm nay trong vòng một tháng không được sử dụng, tham gia bất cứ cái gì bí cảnh nội địa "

" Ngoài ra đầu kia Linh Tuyền, tịch thu tạm thời "

Hoàng kim sắc y thanh niên thản nhiên mở miệng.

Dưới kia đám người nghe thế sắc mặt không khỏi biến hoá.

Bọn hắn không khỏi nhớ tới thần bí nhân lúc trước buông lời đe doạ. Không nghĩ đến bây giờ lại có người đến cửa thi hành, hơn nữa là Thập Nhị Thiên Kiêu.

Điều này càng làm cho bọn hắn xác định thần bí thanh niên lúc trước là Thập Nhị Thiên Kiêu người một trong.

" Hừ, các hạ cũng không phải ép người quá đáng "

" Nếu như ngươi đến chơi. Thái Tử Minh sẵn sàng lấy lễ tiếp đón. Nhưng nếu như ngươi mang theo địch ý đến, hơn nữa cái kia hoang đường yêu cầu, nghĩ cũng đừng nghĩ. Thái Tử Minh không phải địa bàn của các hạ, cũng không phải quả hồng mềm mặc người uốn nắn "

Ma Lang lúc này hai mắt ánh sáng lạnh lẽo như u hoả, thanh âm hùng hồn mở miệng.

Ở dưới đám người nghe thế cũng phụ hoạ hô lên giận, một bộ dáng cũng chuẩn bị lúc nào xuất thủ.

Thập Nhị Thiên Kiêu thì sao ? Chẳng lẽ còn dám một mình đối đầu với cả Thái Tử Minh. Hơn nữa Minh Chủ của bọn hắn cũng đang bế quan ở đây, lúc nào cũng có thể xuất hiện đây.

" Các hạ, việc này có thể là Thái Tử Minh Phá Lang có lỗi với đồng bạn của ngươi trước. Nhưng ngươi cũng không thể bá đạo ra lệnh cho chúng ta phải làm gì đi " Sát Lang lúc này cũng lên tiếng, hai mắt chằm chằm nhìn vào hoàng kim sắc y thanh niên kia.

Hoàng kim sắc y kia chính là Đường Long.

Nghe Sát Lang nói, Đường Long cười lạnh, vẻ mặt lười biếng lập tức biến mất, hai mắt lãnh quang áp bức.

" Ta cũng không phải đến đây bàn điều kiện với các ngươi. Ta đây là mệnh lệnh "

Đường Long kim bào theo gió vũ động, một mặt bình thản nhìn xuống ngạo nghễ đối diện với đám người. Mặc kệ ở chỗ này tập trung càng lúc càng đông người của Thái Tử Minh hắn cũng không quan tâm hay thoái nhượng.

Bởi vì cái này chính là ý chí của cái kia Đại Ma Vương, hắn chỉ là xung phong thi hành mà thôi.

" Ngươi khinh người quá đáng " Ma Lang tính tình nổi tiếng hoả tính cuồng bạo nghe thế lập tức gầm lên.

" Đinh — "

" Đinh — "

Trên người hắn lúc này bỗng dưng từng tinh điểm loé lên, tựa như tinh thần khảm lấy trên người hắn một dạng.

Kỳ diệu lực lượng lập tức bao phủ lấy toàn thân hắn, khí thế điên cuồng kéo lên.

" Thiên Tinh Diệu Thể ! "

" Hơn nữa đã luyện có chút hoả hầu "

" Nghe đồn Thiên Tinh Diệu Thể chính là xếp trước năm trăm bảo thể. Người sở hữu lực cùng tốc vô cùng lớn. Linh lực trong cơ thể như lưu tinh một dạng điên cuồng, sát thương cực lớn "

Đám thiên tài ở dưới có người nhận ra dị tượng trên người Ma Lang không khỏi hâm mộ.

Sát Lang gần đó ánh mắt loé lên một tia ghen tỵ.

Bảo thể, huyết mạch, thiên tứ, bất cứ cái nào thiên phú cũng đều để cho tất cả mọi người hâm mộ cùng ghen tỵ.

Cho dù nói bảo thể không phải thước đo hoàn toàn thiên phú của một người. Nhưng sở hữu nó so với người không có chắc chắn tốt hơn, chiến lực không phải phàm thể có thể so sánh.

Tất nhiên, bảo thể có tiên thiên, có hậu thiên.

Tiên Thiên Bảo Thể chính là trời sinh, tu luyện ưu thế hơn so với Hậu Thiên. Bởi vì bọn hắn từ nhỏ chính là đã có, thể chất vô cùng phù hợp với bọn hắn.

Có thể có nhiều thể chất trùng lặp vơi nhau, nhưng đó chỉ là Hậu Thiên.

Giả sử Hậu Thiên Thiên Tinh Diệu Thể, có thể xuất hiện bốn năm cái. Nhưng Tiên Thiên Tinh Diệu Thể, chỉ có thể xuất hiện một cái.

Tuy chỉ khác một chữ nhưng có thể thấy hiếm có cùng chênh lệch.

Ma Lang chính là Hậu Thiên Thiên Tinh Diệu Thể.

Tuy chỉ là Hậu Thiên, nhưng nếu không đại thành nhìn cũng không khác biệt Tiên Thiên rõ ràng bao nhiêu, chỉ chênh lệch chút ít.

Chỉ có Hậu Thiên Tiên Thiên luyện đến thành tựu cực cao, đi só sánh ngươi mới thấy được sự rõ ràng chênh lệch.

Nhưng cho dù vậy, cũng đủ làm cho mọi người hâm mộ cùng đố kỵ Ma Lang. Nói thế nào đi nữa Thiên Tinh Diệu Thể cũng là một cái bảo thể tăng phúc chiến lực cực kỳ hữu dụng khi chiến đấu.

Hoàng Long thấy Ma Lang có Thiên Tinh Diệu Thể, hai mắt có chút nhướng lên, mang theo kinh ngạc.

Nhưng lập lức lại cười lạnh.

Thiên Tinh Diệu Thể ? Thì tính thế nào, cũng không phải Thiên Tinh Thần Thánh Diệu Thể bài danh trước năm mươi.

Hơn nữa cho dù có là Thiên Tinh Thần Thánh Diệu Thể, hắn cũng không phải kiêng kỵ.

Hắn thế nhưng là Tiên Thiên Thánh Đạo Thể !

Bài danh thập tam !

Thậm chí nếu không phải quá khó khăn tu luyện, nó hoàn toàn có thể chen chân vào trước mười !

So bảo thể ? Đường Long cười lạnh. Ta để cho ngươi không đứng lên nổi.

———

Bình Luận (0)
Comment