Chương 1288: Quân pháp bất vị thân! (2)
Chương 1288: Quân pháp bất vị thân! (2)
“Người trong nha môn nếu không phải xem trên mặt mũi ta là tỷ phu của ngươi, ngươi cho rằng ngươi có thể dễ dàng như vậy kiếm được hơn một ngàn mẫu đất à?”
“Ngươi để tay lên ngực tự hỏi, ngươi vì xâm chiếm đất đai, đã dẫn tới bao nhiêu cửa nát nhà tan?”
“Ta bây giờ bảo ngươi hiến ra đất đai, đó là tốt cho ngươi, ngươi sao lại không biết tốt xấu chứ!”
Hàn Hướng Dương thái độ cứng rắn nói: “Bây giờ ta cũng không nói lời thừa với ngươi, ngươi cứ nói ngươi hôm nay có thể lấy ra bao nhiêu đất đai!”
“Tỷ phu, nói thật, đất đai này ta một mẫu đất cũng không muốn lấy ra.”
Ở trong mắt Võ Nhị Lang, dù sao xúc phạm đến ích lợi trung tâm của mình, cho dù là tỷ phu cũng vô dụng.
Hàn Hướng Dương mặt mũi âm trầm hỏi: “Ngươi thật sự một mẫu đất cũng không muốn hiến ra? ?”
“Ta không lấy!”
Võ Nhị Lang cảm thấy chuyện này không thể thương lượng.
“Ngươi tin hay không, chỉ bằng những việc đó trước kia ngươi làm, ta có thể bắt ngươi đi vào!”
“Tỷ phu, ngươi muốn bắt thì bắt đi, dù sao nếu muốn ta lấy ra đất đai, cửa cũng không có!”
Võ Nhị Lang cũng nổi lên tính bướng, lập tức không để ý tới Hàn Hướng Dương, hai tay đặt ở sau người, đi về phía nhà mình.
Hàn Hướng Dương thấy thái độ này của cậu em vợ, cũng tức không biết đánh vào đâu.
Tuy bảo cậu em vợ lấy đất ra quả thật là ép buộc.
Nhưng hắn biết số đất này lai lịch bất chính, hơn nữa một lần này hiến không chỉ là vì công tích của chính hắn, cũng là nghĩ cho cậu em vợ.
Nhưng cậu em vợ nước đổ đầu vịt, điều này làm Hàn Hướng Dương rất căm tức
Hàn Hướng Dương dâng lên cơn tức, trực tiếp hạ lệnh: “Người đâu, bắt Võ Nhị Lang cho ta!”
Các bộ khoái nhìn nhau, đều đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
Dù sao bọn họ là biết được quan hệ của đại nhân nhà mình cùng Võ lão gia này.
“Đại nhân, có chuyện gì từ từ nói...”
Một bộ khoái muốn làm người hòa giải.
“Sao, lỗ tai điếc rồi hả!”
Hàn Hướng Dương đổ ập xuống mắng chửi bọn họ một trận: “Ta bảo các ngươi bắt người!”
Đối mặt Hàn Hướng Dương tích cực, các bộ khoái thu liễm nụ cười trên mặt, đành phải tuân mệnh.
Các bộ khoái đuổi theo, trực tiếp bắt Võ Nhị Lang.
“Hàn Hướng Dương, ngươi muốn làm gì!”
Nhìn thấy tỷ phu mình thật sự muốn bắt mình, điều này cũng đã chọc giận Võ Nhị Lang.
Hắn đối với tỷ phu này của mình vẫn luôn tôn trọng, rất nhiều chuyện cũng nghe hắn.
Nhưng bây giờ đối phương một lời không hợp muốn bắt hắn, điều này làm hắn rất phẫn nộ!
“Ta làm gì?”
Hàn Hướng Dương hừ lạnh một tiếng, nói: “Lão tử hôm nay muốn chủ trì công đạo cho dân chúng!”
“Mang đi!”
Hàn Hướng Dương ra lệnh một tiếng, các bộ khoái dẫn theo Võ Nhị Lang trở về.
“Hàn Hướng Dương, ngươi khốn kiếp!”
“Tỷ của ta gả cho ngươi, đó là mắt mù!”
“...”
Võ Nhị Lang thấy Hàn Hướng Dương tích cực, hắn vừa sợ vừa giận, chửi ầm lên.
Dân chúng Võ gia trang sau khi nghe được động tĩnh, cũng đều chạy đến xem náo nhiệt thành đàn.
Khi nhìn thấy Võ Nhị Lang thế mà bị Hàn Hướng Dương bắt, bọn họ đều vẻ mặt kinh ngạc.
Nước lớn trôi miếu long vương như vậy, người một nhà không nhận ra người một nhà? ?
“Các vị phụ lão hương thân, Võ Nhị Lang hoành hành quê nhà, đã làm rất nhiều việc ác!”
Hàn Hướng Dương đối mặt dân chúng xem náo nhiệt, chắp tay nói: “Ta hôm nay phụng mệnh Đô đốc Tả Kỵ quân, truy bắt hắn quy án!”
“Các ngươi nếu có oan tình gì, cứ đến nha môn nói cho ta, ta nhất định chủ trì công đạo cho các ngươi!”
Hàn Hướng Dương nói rất hay, nhưng dân chúng rất hoài nghi tính chân thật của lời hắn.
Dù sao hắn và Võ Nhị Lang quan hệ không tầm thường, cho nên căn bản không có người dân nào đứng ra làm chim đầu đàn.
Nhưng lúc buổi chiều, bộ khoái nha môn lại tới Võ gia trang.
Chỉ thấy những bộ khoái này trực tiếp niêm phong tòa nhà Võ gia, thế mà bắt đầu xét nhà.
Thấy một màn như vậy, dân chúng đều có chút ngẩn ra.
Cái này ý tứ gì vậy?
“Vị này, các ngươi vì sao phải kê biên tài sản nhà Võ lão gia vậy?”
Một ông lão trong thôn tiến đến trước mặt, hỏi một bộ khoái.
Bộ khoái trả lời: “Đây là mệnh lệnh của Hàn đại nhân, tựa như Võ Nhị Lang này đã phạm không ít tội, cụ thể ta không quá rõ.”
Sau khi nghe được lời này, mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn họ không ngờ, vị Hàn đại nhân này thế mà quân pháp bất vị thân, không chỉ bắt cậu em vợ của mình, thế mà còn xét nhà.
…
Hàn Hướng Dương quân pháp bất vị thân, trực tiếp bắt cậu em vợ của mình, còn xét nhà cậu em vợ.
Sau khi tin tức truyền ra, huyện Lâm Chương đầy xôn xao.
Hàn Hướng Dương muốn chính là hiệu quả như vậy.
Khi hắn quay về trong nhà, Hàn phu nhân trực tiếp khí thế hùng hổ lao ra.
“Hàn Hướng Dương!”
“Ông muốn làm gì!”
“Vì sao bắt huynh đệ của ta, lại vì sao soát nhà bọn họ!”
“Bọn họ là đắc tội ông như thế nào, khiến ông nhẫn tâm như thế!”
Hàn phu nhân sau khi biết được đệ đệ nhà mình bị bắt, nhà cũng bị soát, chấn động nói không nên lời.
Bây giờ nhìn thấy phu quân nhà mình trở lại, lập tức khí thế hùng hổ tới chất vấn.
“Không có việc của bà, đừng xen vào bừa bãi!”
Hàn Hướng Dương nhìn phu nhân mình, lười giải thích với bà ta, nhấc chân muốn đi về phía thư phòng.