Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 140 - Chương 140: Chỉnh Đốn Đội Ngũ (2)

Chương 140: Chỉnh đốn đội ngũ (2) Chương 140: Chỉnh đốn đội ngũ (2)

“Các ngươi đều ngồi qua đây.” Trương Vân Xuyên sau khi ngồi xuống, gọi bọn Lâm Hiền nói: “Ta nói chút chuyện này cho các ngươi.”

“Đại ca, có chuyện gì?”

Bọn Lâm Hiền cũng thu liễm lại nụ cười bất cần đời, đến trước mặt Trương Vân Xuyên, vây quanh hắn ngồi xuống.

Trương Vân Xuyên đợi sau khi bọn họ ngồi xuống, lúc này mới mở miệng.

“Các ngươi xem, Lang tự doanh chúng ta lúc trước chỉ mấy chục huynh đệ, ta rống lên một tiếng, vậy các huynh đệ đều có thể nghe được ta nói gì.”

Trương Vân Xuyên dừng một chút nói: “Nhưng bây giờ khác rồi.”

“Chúng ta bây giờ không tính gia quyến cũng có hơn chín trăm người rồi.”

“Một mình ta khẳng định không quản được.”

Bọn Lâm Hiền nghe xong lời này, cũng đã hiểu dụng ý của Trương Vân Xuyên.

Đây là muốn để bọn họ giúp đỡ quản người.

Lúc trước Trương Vân Xuyên tuy cũng bổ nhiệm bọn họ đảm nhiệm đội quan dẫn đầu tiểu đội.

Nhưng dưới trướng chỉ vài người như vậy.

Bọn họ lúc xuất động đều là đồng thời xuất động, hầu như đều là một mình Trương Vân Xuyên đang chỉ huy.

Bọn họ vị đội quan này trên thực tế không có quyền lực gì.

“Các ngươi đi theo ta cũng một đoạn thời gian rồi, biểu hiện của các ngươi ta cũng thấy hết trong mắt.” Trương Vân Xuyên cười nói: “Các ngươi biểu hiện cũng không tệ, chưa làm ta mất mặt.”

“Các ngươi bây giờ coi như là người Trương Vân Xuyên ta tin tưởng nhất.”

“Ta nghĩ, để các ngươi mỗi người đều dẫn dắt một ít huynh đệ.” Trương Vân Xuyên nói: “Các ngươi nếu cảm thấy không có vấn đề gì, vậy ta liền mang người chia xuống cho các ngươi.”

Trong lòng bọn Lâm Hiền cũng đều có chút kích động.

Đó là hơn chín trăm huynh đệ, dưới trướng mỗi người bọn họ ít nhất cũng có thể được chia một hai trăm người.

Nhảy vọt trở thành đại ca cầm đầu một hai trăm người, bọn họ sao có thể không muốn chứ.

Dưới trướng các đương gia Cửu Phong sơn cũng chưa có nhiều người như vậy.

Đặc biệt Điền Trung Kiệt càng hưng phấn không thôi.

Hắn so với bọn Lâm Hiền, Đại Hùng mà nói, tư cách và sự từng trải kém hơn một chút.

Đại đa số thời điểm đều là đảm đương hộ vệ hoặc chân chạy của Trương Vân Xuyên.

Bây giờ Trương Vân Xuyên bảo hắn cùng nhau tới họp, cái này cũng đủ để nói rõ hắn được Trương Vân Xuyên tán thành cùng tín nhiệm, tiến vào vòng trung tâm.

“Đại ca, ta nghe lời ngươi hết!” Lâm Hiền nói: “Ngươi bảo ta dẫn dắt ta liền dẫn dắt, ta sẽ dốc hết toàn lực giúp đỡ ngươi.”

“Các ngươi thì sao?”

“Nếu có ai không muốn dẫn dắt người mới, bây giờ cứ đưa ra.”

“Ta không có vấn đề!” Lương Đại Hổ cũng nghiêm túc trả lời.

“Ta bằng lòng dẫn dắt!”

Bọn họ cũng đều không phải kẻ ngốc.

Trương Vân Xuyên hiện tại cố ý địa dìu hắn nhóm thượng vị, bọn họ tự nhiên phải bắt được cơ hội này.

Làm đầu lĩnh, vẫn tốt hơn so với bị người ta sai sử.

“Vậy được!”

Trương Vân Xuyên thấy bọn họ có thái độ tiến tới này, hắn cũng rất hài lòng.

“Lão Lâm, chia cho ngươi ba trăm người.”

“Đại Hổ dẫn dắt hai trăm người.”

“Đại Hùng dẫn dắt hai trăm người.”

“A Kiệt dẫn dắt một trăm người.”

“Tiểu Dương đến lúc đó cũng dẫn dắt một trăm người.”

Lý Dương ở lúc đánh Ninh Dương phủ bị thương nặng, giờ phút này còn đang nằm trên cáng đây.

Trương Vân Xuyên cũng lập tức mang người của Lang tự doanh chia hết đến dưới trướng bọn họ.

“A Kiệt và Tiểu Dương vẫn đi theo ta.” Trương Vân Xuyên sau đó lại quay đầu nói: “Lão Lâm, Đại Hổ và Đại Hùng các ngươi đều tự xây dựng một đô, các ngươi đảm nhiệm đô úy.”

“Vâng!”

“Đa tạ đại ca tín nhiệm!”

Bọn họ bây giờ độc lập dẫn dắt một đội nhân mã, cũng đều rất hưng phấn.

Trương Vân Xuyên cố ý để Lang tự doanh chính quy hóa, hướng tiêu chuẩn quân đội làm chuẩn, mà không phải trước sau là một đám ô hợp.

Vốn là muốn tham khảo biên chế quân đội của một thời không khác.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn quyết định nhập gia tùy tục.

Biên chế quân đội Đại Chu này mỗi một doanh bố trí mấy đô, mỗi đô thiết lập một đô úy.

Mỗi một đô úy ban đầu lính dưới trướng đều có hạn độ tiêu chuẩn.

Nhưng theo thời gian trôi qua, xảy ra các loại chuyện, cho nên nhân số nhiều ít không đồng nhất.

Nói tóm lại, dưới trướng mỗi một đô úy ước chừng cũng chỉ ba bốn trăm người.

Hắn để bọn Lâm Hiền treo danh đô úy, đây cũng là vì mang cấp bậc phân chia ra, thuận tiện quản thúc đối với huynh đệ dưới trướng.

“Huynh đệ ban đầu của Lang tự doanh chúng ta, đều chia xuống đảm nhiệm đội quan, hỏa trưởng cùng thập trưởng của các đều.”

Trương Vân Xuyên nói: “Về phần vị trí còn khuyết thì tạm thời để trống, ai trong huynh đệ về sau mới gia nhập biểu hiện tốt, thì đề bạt người đó lên!”

“Đương nhiên, dám đánh dám xông pha là rất quan trọng, còn có chính là huynh đệ cất nhắc lên phải bảo đảm là một lòng với chúng ta, cần bảo đảm đủ trung thành, không thể có hai lòng.”

“Đại ca yên tâm, chúng ta sẽ chú ý!”

Bọn Lâm Hiền cũng trịnh trọng gật đầu.

Nếu đề bạt lên mấy kẻ không an phận, nói không chừng ngày nào đó liền đoạt quyền bọn họ, đây không phải điều bọn họ muốn nhìn thấy.

“Được rồi!”

“Bây giờ chúng ta liền đi chia người.”

Trương Vân Xuyên sau khi lại dặn dò một phen đối với bọn họ, đứng dậy phủi phủi mông, tự mình chia người cho bọn họ.

Tù nhân cùng lưu dân Trương Vân Xuyên đều đánh tan ra chia xuống, để tránh việc bọn họ ôm đoàn.

Dưới trướng bọn Lâm Hiền đột nhiên có thêm mấy trăm huynh đệ, cho nên trong lúc nhất thời cũng có chút luống cuống tay chân.
Bình Luận (0)
Comment