Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1546 - Chương 1546: Kéo Phu Chỉnh Lương! (1)

Chương 1546: Kéo phu chỉnh lương! (1) Chương 1546: Kéo phu chỉnh lương! (1)Chương 1546: Kéo phu chỉnh lương! (1)

“Ha ha ha hat”

Lời của binh sĩ Đăng Khấu quân này, dần tới mọi người cười vang một trận.

“Các ngươi đám nhóc này, đừng con mẹ nó bây giờ kêu la lợi hại, thực đánh nhau liần tiêu chảy!”

Có binh sĩ cuồng vọng nói: “Đại đô đốc coi thường chúng ta phải không, đàn ông chúng ta đánh trận chưa bao giờ hàm hồ đâu!”

“Nhớ ngày đó Tần Châu quân kiêu ngạo bao nhiêu, còn không phải bị chúng ta đánh cho kêu cha gọi mẹ!” “Đúng thết”

“Chỉ cần đại đô đốc ra lệnh một tiếng, chúng ta trực tiếp san bằng Trần Châu!” Hồ Quân phong tỏa tin tức, cho nên binh sĩ Đăng Khấu quân tầng dưới chót cũng không biết đội ngũ tham tướng Hồ Chí Dũng dẫn dắt ở Trần Châu đã toàn quân bị diệt.

Nhìn những binh sĩ này kẻ nào cũng kêu gào muốn đánh vào Trần Châu, Hồ Quân có khổ mà khó nói.

“Đầu con mẹ nó thao luyện cho tốt, trận đến lúc đó có cho các ngươi đánhf"

“Nếu ai đến lúc đó làm rùa đen rút đầu, lão tử sẽ không dễ dãi như thế đâu!”

“Vâng!”

Đại đô đốc Hồ Quân tuần tra quân đội các nơi, phát hiện các bộ dưới trướng đầu sĩ khí rất cao, điều này làm trong lòng hắn có chút vui mừng.

“Đừng mang quân đội đầu chất đống ở trấn Quảng Giang!”

Ở sau khi tuần tra xong, Hồ Quân phân phó đối với phó tướng Lý Hưng Xương: “Chia một ít binh mã đi huyện Liễu Hà, huyện Đồng Sơn và huyện Hội Xương.”

“Làm thêm cờ xí, bày ra ven sông cho ta, phải tạo thanh thế lớn, ngươi hiểu ý tứ của ta không?” Phó tướng Lý Hưng Xương lập tức: “Rõ”

“Được, đi làm đi!”

“Vâng!”

Nam bộ Phục Châu, huyện Lâm An. Sáng sớm, một tiểu lại trong nha môn huyện Lâm An liền dân theo ba bộ khoái, đến trấn Trúc Sơn tương ứng.

Bọn họ sau khi đến trên thôn trấn, đi thẳng về phía trạch viện lớn của Lưu Nhị Hổ nhà giàu trấn Trúc Sơn. “Ai u, Chu đại nhân!”

“Ngài sao có rảnh đến trấn Trúc Sơn chúng ta, chưa tiếp đón từ xa, chưa tiếp đón từ xa nha.”

Lưu Nhị Hổ biết người trong huyện tới, lập tức nhiệt tình ra cửa lớn nghênh đón.

“Ta cũng không muốn đến nha.” Tiểu lại họ Chu mở miệng nói: “Chỉ là huyện lệnh đại nhân có lệnh, ta không thể không đến trấn Trúc Sơn các ngươi một chuyến.”

“Chu đại nhân đã đến trấn Trúc Sơn chúng ta, nhất định phải nán lại thêm mấy ngày, để ta tận tình địa chủ.”

Lưu Nhị Hổ lập tức nhiệt tình kêu gọi: “Chu đại nhân mau ngồi trong phòng.”

“Ừm.”

Chu thư lại dẫn theo ba bộ khoái, ngẩng đầu ưỡn ngực vào tòa nhà của Lưu gia.

Lưu Nhị Hổ gọi quản gia đến trước mặt mình.

Hắn phân phó: “Mau, đi giết hai con gà mái già, lại đi mua hai con cá béo, hôm nay Chu đại nhân đến đây, chiêu đãi cho tốt!” “Vâng!”

Quản gia biết được họ Chu này chỉ là một tiểu lại của nha môn mà thôi. Nhưng người ta là người trong nha môn, không phải là bọn họ những người này trêu chọc nổi.

Hắn không dám chậm trễ, vội dựa theo Lưu Nhị Hổ phân phó, đi chuẩn bị rượu và thức ăn.

Lưu Nhị Hổ thì bước nhanh đuổi theo đám người Chu thư lại, mời bọn họ đến phòng khách.

Ở dưới Lưu Nhị Hổ phân phó, người hầu đưa lên nước trà nóng hôi hổi, lại bưng lên một ít bánh trái.

“Lưu lão gia à, cuộc sống của ngươi quá thoải mái nhal” Chu thư lại nhìn mấy đĩa bánh trái kia, cười tủm tỉm nói: “Không giống ta nha, chính là một kẻ số làm lụng vất vả.”

“Chu đại nhân nói đùa rồi.”

Lưu Nhị Hổ cười giải thích: “Ngài là làm việc cho nha môn, nói không chừng ngày nào liền thăng quan làm huyện lệnh, ta nào dám so sánh với ngài.”

“Ha ha hai”

Chu thư lại cười ha ha, nói với ba gã bộ khoái đang nuốt nước miếng kia: “Các ngươi cũng đừng khách khí.” “Lưu lão gia người ta mang những thứ tốt này lấy ra chiêu đãi chúng ta, chúng ta cũng không thể uổng phí ý tốt của người ta.” “Đa tạ Lưu lão gial”

Ba bộ khoái ở trong huyện nha địa vị không cao, trên thực tế thu nhập cũng không bao nhiều.

Các lão gia cùng bang phái trên địa phương hiếu kính, đầu hiếu kính cho đám người huyện lệnh, huyện úy, chủ bộ, bọn họ căn bản không được chia cái gì.

Bọn họ cũng chỉ bắt nạt dân chúng một chút, từ trong tay bọn họ cướp đoạt một chút nước béo.

Nhưng dân chúng nghèo rách mùng tơi, thứ bọn họ có thể cướp đoạt có hạn.

Bây giờ thật không dễ gì đi theo Chu thư lại xuống dưới ăn hôi, bọn họ cũng không khách khí, lập tức ra sức ăn. “Chu đại nhân, không biết một lần này đến trấn Trúc Sơn chúng ta, là vì chuyện gì?”

Ở sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Lưu Nhị Hổ lập tức bắt đầu hỏi mang tính chất thử.

Chu thư lại cũng không giấu diếm, hắn mở miệng nói: “Một lần này ta là phụng lệnh huyện tôn đại nhân mà đến.”

“Giờ không phải đại quân Phục Châu ta đã đánh vào Đông Nam Tiết độ phủ, thế như chẻ tre, tin chiến thắng liên tiếp báo về sao!”

Chu thư lại vui vẻ nói: “Nhưng đại quân tác chiến, lương thảo tiêu hao cũng cực lớn!”

“Vương gia đã truyền lệnh xuống, muốn huyện Lâm An chúng ta lại chiêu mộ một đám dân phu, trưng thu một lô lương thảo, đưa đi trong quân tiền tuyến.”

Sau khi nghe được lời này, nụ cười trên mặt Lưu Nhị Hổ có chút đọng lại.

Lưu Nhị Hổ thật cẩn thận hỏi: “Chu đại nhân, hai tháng trước không phải đã chiêu mộ một đám dân phu cùng lương thực tiền bạc sao, sao lại phải chiêu mộ?”
Bình Luận (0)
Comment