Chương 1704: Soái kỳ di động về phía trước...
Chương 1704: Soái kỳ di động về phía trước...Chương 1704: Soái kỳ di động về phía trước...
“Mang soái kỳ của ta giơ cao một chút, theo ta ép về phía trước!”
Tả Ky quân các bộ lục tục đầu nhập chiến trường, phạm vi mấy dặm đều là tướng sĩ hai bên chém giết.
Soái kỳ của Trương Vân Xuyên đặc biệt bắt mắt, giống như là Định Hải Thần Châm.
Bây giờ soái kỳ của Trương Vân Xuyên ép về phía trước, sẽ tiến một bước thúc giục cường độ xung phong chém giết của tướng sĩ tuyến đầu.
“Các huynh đệ, lấy hàng, theo đại nhân đẩy lên!”
Khi soái kỳ của Trương Vân Xuyên vượt qua cả tuyến Ưng tự doanh, giáo úy Cảnh Nhị trực tiếp rút trường đao, đi lên theo. Ưng tự doanh chủ yếu phụ trách khống chế máy bắn đá cùng nỏ cơ tầm xa, bọn họ không tính là bộ đội cận chiến.
Nhưng bây giờ hai quân chém giết cùng một chỗ, vũ khí tầm xa của bọn họ đã không có cách nào phát huy uy lực nữa.
Bất cứ một lần bắn nào cũng có khả năng tạo thành tổn thương đối với tướng sĩ phe này của bọn họ, cho nên bọn họ chỉ có thể lo lắng suông. Bây giờ soái kỳ của Trương Vân Xuyên di động về phía trước, ở dưới sự dẫn dắt của giáo úy Cảnh Nhị, tướng sĩ Ưng tự doanh rút đao, theo sát sau đó cũng lao vào chiến trường.
Đội ngũ chen chúc phía trước làm bọn họ không có cách nào lập tức lao tới tuyến đầu đi cận chiến với Phục Châu quân.
Nhưng bọn họ nhiều binh mã như vậy ở phía sau phất cờ hò reo trợ uy, vẫn cho tướng sĩ chém giết tuyến đầu sự ủng hộ thật lớn.
Để các tướng sĩ chém giết tuyến đầu rõ, sau lưng bọn họ còn có vô số huynh đệ làm hậu thuần.
Trên chiến trường khói đặc cuồn cuộn, máu chảy thành sông.
Soái kỳ của Trương Vân Xuyên ép về phía trước, làm Tả Ky quân bên này cũng được ủng hộ thật lớn, từng người anh dũng xung phong liều chết, khí thế càng tăng lên.
Mộc tự doanh của Lưu Hắc Tử cùng Thổ tự doanh của Đinh Phong từ hai cánh cũng đi lên. “Nhìn thấy soái kỳ của Phục Châu quân chưal”
Cánh trái của Đinh Phong, hắn vừa lên đã nhìn chằm chằm soái kỳ Phục Châu Hổ Nha đại tướng quân trên chiến trường mênh mông mơ hồ có thể thấy được.
“Đánh thẳng đến soái kỳ của Phục Châu quân cho tal”
“Ai lao tới chỗ soái kỳ trước, lão tử thưởng hắn một ngàn lượng bạc trắng!”
“Rống!”
Đinh Phong vừa dứt lời, tướng sĩ Thổ tự doanh liền kêu ngao ngao xông lên.
So với Thổ tự doanh động cái là hò hét, Mộc tự doanh của Lưu Hắc Tử liên trầm mặc hơn rất nhiều.
Bọn họ không hò hét, toàn bộ binh mã bọn họ tụ tập cùng một chỗ, không nói một tiếng liền hướng về trong hàng ngũ Phục Châu quân tấn công mãnh liệt.
Bọn họ trầm mặc tiến công về phía trước, cho Phục Châu quân lực áp bách thật lớn.
Mấy ngàn binh mã Mộc tự doanh tạo thành quân đầy đủ sức lực chiến lực cường hãn, phàm là Phục Châu quân ngăn cản bọn họ đều bị bọn họ chém đến nát bét.
Tả Ky quân tấn công mãnh liệt chính diện, hai cánh cũng bắt đầu đè ép, khiến Phục Châu quân lâm vào tình cảnh xấu hổ ba mặt tác chiến.
Tuy lượng lớn binh mã của Phục Châu quân tụ tập cùng một chỗ, trong thời gian ngắn còn không sụp đổ được.
Nhưng bên rìa trận tuyến của bọn họ không ngừng bị tằm ăn rỗi, không ngừng bị suy yếu.
“Đại tướng quân, hai cánh trái phải cũng gặp tấn công mãnh liệt!”
“Tả Ky quân là muốn bao vây nuốt gọn chúng tai”
Có người hướng đại tướng quân Lâm Cẩm nhắc nhở uy hiếp đến từ hai cánh.
Đại tướng quân Lâm Cẩm lại nhìn cũng chưa nhìn về hai cánh. “Muốn ăn gọn chúng ta, cũng phải xem bọn hắn có hàm răng tốt vậy hay không!”
Đại tướng quân Lâm Cẩm lớn tiếng nói: “Không cần đi quản hai cánh, toàn bộ lực lượng chính diện đột kích cho ta, mang trung quân của Trương Đại Lang đánh sập cho tai” “Rõ!”
Cờ lệnh vung lên, Phục Châu quân tăng thêm lực độ công kích chính diện.
Chẳng qua công kích của bọn họ lại gặp bộ đội sở thuộc Lương Đại Hổ cùng Bàng Bưu đối công, bọn họ căn bản không xung phong nổi.
Ở bên cạnh chiến trường, Kiêu Ky doanh phó úy Mã Đại Lực dẫn dắt mấy trăm ky binh đang quan sát chiến đấu.
Trên chiến trường khổng lồ, khắp nơi đều là chém giết hỗn chiến, mùi máu tươi nồng đậm kia làm ngựa bọn họ cưỡi đều tỏ ra nôn nóng bất an.
Các ky binh Kiêu Ky doanh ai cũng vẻ mặt ngưng trọng, nhìn mà hết hồn.
Trên chiến trường nhiều binh mã như vậy hỗn chiến, bọn họ mấy trăm ky binh này nếu rơi vào, sợ là trong giây lát sẽ bị bao phủ.
“Phó úy đại nhân, huynh đệ quân đội bạn đều đưa vào chiến trường rồi, chúng ta chung quy không thể luôn ở nơi này xem diễn.”
“Chúng ta cũng lên đi!”
Bọn họ nhận được mệnh lệnh là tự do công kích, cho nên bọn họ bầy giờ còn chưa lao vào chiến trường, có một số người bắt đầu sốt ruột. “Vội gì hả?” Mã Đại Lực bực mình nói: “Chúng ta chút nhân mã này đi vào, một khi bị nhốt, vậy chỉ có nước bị chém.” “Ngươi muốn chết, lão tử không muốn đi đầu thai sớm như vậy.” “Vậy chúng ta cứ ở nơi này nhìn?” Mã Đại Lực nhìn chằm chằm chiến trường ồn ào, nói: “Chờ”
“Chờ cơ hội!”
Thành Lâm Xuyên, gió lạnh gào thét thổi qua đầu tường, chiến kỳ Tuần Phòng quân dựng ở đầu tường phát ra tiếng vang nức nở.
Phía dưới cờ xí tàn phá kia của Tuần Phòng quân, từng tầng thi thể xếp cùng một chỗ, máu tươi đã khiến gạch thành nhuộm dần thành sẫm màu.